Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1129 - Chương 1130: Ngươi Dám Bẫy Ta?

Chương 1130: Ngươi dám bẫy ta?

Trước Đông Phương thành, Diệp Lăng đứng trong không trung, hai tay buông thõng, hai tròng mắt sáng như sao, chiến ý lượn lờ trong không trung.

Sau lưng Diệp Lăng là vô số cường giả, bọn họ không nói một lời, nhưng thân thể tràn ra chiến ý khiến hư không xuất hiện một tia vặn vẹo.

Đối diện, phía trên Đông Phương thành, đám cường giả như gặp đại địch, khi thấy kẻ đầu lĩnh chỉ là Nhất Kiếp Tiên Đế thì bọn họ còn chưa sợ hãi.

Nhưng khi đám cường giả kỷ luật nghiêm cẩn, chiến ý thiết huyết xuất hiện, bọn họ liền cảm thấy khẩn trương.

Viu!

Một thân ảnh hạ xuống tường thành, là Động Thiên Tiên Đế, khuôn mặt gã đạm nhiên, khóe môi nhếch lên nụ cười chế nhạo.

“Chà chà, chủ nhân Lôi Vực đại giá quang lâm, đúng là xem trọng Động Thiên Tiên Đế ta.”

Động Thiên Tiên Đế mỉm cười, rồi xoay người nhìn đám chiến sĩ bộ hạ đang khẩn trương xung quanh, gã lắc đầu.

“Sao lá gan lại nhỏ như vậy, chủ nhân Lôi Vực người ta đi nghìn dặm đến tặng đầu cho chúng ta, các ngươi nên vui vẻ hoan nghênh chứ, cười lên nào!”

Động Thiên Tiên Đế cười ha ha, đám Tiên Đế dưới trước đều nở nụ cười châm chọc.

Trong nháy mắt, đám cường giả đứng trên tường thành đều cười ha hả thoải mái, nói cũng phải, một Nhất Kiếp Tiên Đế mà thôi, có thể mạnh đến mức nào?

Làm thịt hắn rồi, đám binh sĩ thiết huyết kia chỉ là đám ô hợp, có cần phải nghiêm túc như vậy không.

Chưa từng nghe một câu ư, đánh giặc phải bắt tướng trước, tướng quân chết, binh lính nào còn chiến ý gì nữa.

Đối mặt từng tiếng cười mắng châm chọc khinh thường, chúng cường giả Lôi Vực lộ ra khuôn mặt băng lãnh, chiến ý trong mắt như muốn ngưng thành thực chất.

“Một đám yếu đuối chỉ biết nói cười mà thôi, ta còn tưởng rằng ánh mắt Niếp Thánh Tiên Đế không tồi, mà sao lại để cái loại này trấn thủ Đông Phương thành, không biết có phải Niếp Thánh Tiên Đế bị thiểu năng trí tuệ hay không nữa.”

Thanh âm Diệp Lăng lạnh như băng vang vọng khắp Đông Phương thành, nghe vậy, đám cường giả Đông Phương thành đều đổi sắc.

Đấu võ mồm à?

Diệp Lăng có ngán kẻ nào bao giờ chưa, ah, chỉ có thời điểm gặp phải Thanh Long ở Yêu Thánh cung thì phát huy hơi tệ mà thôi.

“Khốn kiếp! Ngươi mắng ai đó!”

“Tên khốn, chỉ là Nhất Kiếp Tiên Đế mà dám khẩu xuất cuồng ngôn như thế ư? Đế Quân, để ta xuất chinh trực tiếp làm thịt hắn đi!”

“Thà chết chứ quyết không chịu nhục, ta không nhịn được, ta lại ngứa tay rồi.”

Sắc mặt Động Thiên Tiên Đế tái xanh nhìn Diệp Lăng đang cười băng lãnh, sau đó gã ra lệnh với một Nhị kiếp Tiên Đế bên cạnh.

“Lữ Thao, ngươi đi lấy đầu hắn.”

Tiên Đế tên Lữ Thao cười dữ tợn, mũi chân điểm một cái xông lên, đứng trên không ngoài Đông Phương thành.

“Ồ? Khiêu chiến sao? Được đấy, mọi người lùi lại đi!”

Diệp Lăng nhếch miệng cười, đại quân sau lưng lui về phía sau, Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm trực tiếp tiến tới.

Lữ Thao này chỉ là Nhị kiếp Tiên Đế trung kỳ, tu vi tạm được, Diệp Lăng không có chút hứng thú nào.

“Ngươi tên là Lữ Thao ư?”

Diệp Lăng ngoẹo đầu hỏi, Lữ Thao cười lạnh, cầm Kim Bối Đại Khảm Đao gật đầu.

“Chính là gia gia ngươi đây, xuống địa ngục thì đừng quên là ta giết ngươi!”

Lữ Thao dứt lời, đang muốn tiến lên, Diệp Lăng lại đột nhiên xua tay, khuôn mặt rất nghiêm túc.

“Thao, mẹ ngươi có khỏe không?”

Toàn bộ chiến trường như bị gió lạnh thổi qua, mọi người đều nín lặng.

Lữ Thao ngẩn người, sao nghe kỳ cục thế, như là thăm hỏi người nhà vậy?

Lữ Thao vội vàng gật đầu, trên tường thành, Động Thiên Tiên Đế suýt nữa đã hộc máu.

Gật cái con mẹ ngươi, không thấy là người ta đang chửi ngươi sao, thằng ngu, đồ thiểu năng trí tuệ!

“Há, Thao kia, cả nhà ngươi có khỏe không?”

Diệp Lăng lại hỏi lại, khuôn mặt thân thiết như đang nói lời quan tâm.

Mọi người trừng mắt nhìn xem Lữ Thao sẽ trả lời thế nào, Lữ Thao cũng choáng váng, không phải hắn tới công thành ư, sao lại như thăm nhà vậy?

Cảm giác giống như lãnh đạo xuống nông thôn thăm hỏi, không biết nói gì ngoài mấy câu đó.

“Tốt lắm, tất cả đều tốt.”

Lữ Thao vội vàng gật đầu đáp, trên tường thành, không biết có bao nhiêu kẻ đang buồn bực.

Diệp Lăng nhếch miệng cười, Đông Phương thành trực tiếp bị bạo kích một vạn điểm, sĩ khí hạ xuống cực thấp!

“Cái gì?! Ngươi dám bẫy ta?!”

Cuối cùng Lữ Thao cũng hiểu ra, tên này rõ ràng là đang vũ nhục chỉ số thông mình của gã, hơn nữa còn biến gã thành trò cười trước mặt nhiều người như vậy!

“Chà chà, lão tử bẫy ngươi đấy, rồi sao?”

Diệp Lăng cười ha ha, tay nắm chặt Diệt Tiên Kiếm, con ngươi híp lại, từng cỗ Tiên Lực bắt đầu khởi động trong cơ thể, khí tức hùng hậu.

Hắn muốn kích thích Lữ Thao, đợi đến khi gã mất lý trí, chính là thời khắc Diệp Lăng một kiếm giết gã!

Diệp Lăng muốn đánh hạ khí thế, đả kích quân tâm, nếu có thể một kiếm làm thịt Lữ Thao, như vậy các huynh đệ sau lưng sẽ được tiếp thêm chiến ý.

“Ngươi là tên khốn, ta giết ngươi!”

Lữ Thao giơ Kim Bối Đại Khảm Đao, con ngươi lạnh lẽo, nghiến răng nghiến lợi, Tiên Lực tung hoành trong cơ thể, đao hung hăng bổ xuống.

Diệp Lăng cười dữ tợn, thân thể hiện lên từng sợi tinh quang, lực lượng đáng sợ chợt bạo phát!

“Nhất Kiếm Tây Lai, Thiên Ngoại Phi Tiên, giết!”

Rầm rầm, trong hư không, sao trời chợt xuất hiện, nối liền với nhau.

Ông!

Tinh quang hóa thành kiếm quang bao trùm mũi kiếm, thân ảnh Diệp Lăng bỗng nhiên lóe lên.

Bạch!

Kiếm quang hung mãnh chém ra, lực lượng cường đại điên cuồng tràn ra từ thân kiếm, lực lượng Cửu Đại Tiên Anh đều ngưng tụ trong cơ thể.

Rầm rầm!

Hai bóng người xông vào nhau, khi hai thân thể xẹt qua nhau, trên Diệt Tiên Kiếm xuất hiện vài giọt máu tươi đang nhỏ giọt.

Tí tách, thanh âm đâm đau màng tai của các cường giả trên Đông Phương thành, bọn họ trừng mắt, không thể tin được những gì xảy ra trước mắt.

Ngay sau đó, Lữ Thao đứng giữa không trung thân thể chấn động, lồng ngực bắn ra một đoàn huyết vụ, rồi rơi xuống mặt đất, sinh cơ không còn.

Một kiếm, Nhị kiếp Tiên Đế chết!

Diệp Lăng xoay người lại, cười lạnh một tiếng, Diệt Tiên Kiếm nhắm thẳng vào Đông Phương thành, sát cơ dạt dào!

“Kẻ nào không phục, lăn xuống nhận lấy cái chết!”

Ngôn ngữ kiêu ngạo tùy tiện, lập tức kích thích toàn bộ đại quân Lôi Vực!

“Cung Chủ vô địch!”

“Cung Chủ muôn năm! Muôn năm!”

“Ha ha! Đám nhóc con Đông Phương thành mau xuống nhận lấy cái chết!”

“Đại đao của gia gia đã đói khát lắm rồi!”

Bình Luận (0)
Comment