Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1133 - Chương 1134: Ly Gián

Chương 1134: Ly gián

Chẳng trách toàn bộ đại điện xôn xao, bởi lời vị Tiên Đế này nói quá mức chấn động, thậm chí không ít người choáng váng, trái tim đập kịch liệt.

Người nói chuyện cũng không phải kẻ vô danh tiểu tốt gì, gã là Phùng Hải Tiên Đế, một cường giả Tứ Kiếp Tiên Đế, thực lực cường hãn.

Nếu gã nói ai khác có lòng phản loạn, phỏng chừng tất cả mọi người đều sẽ đứng về phía gã, nhưng người mà Phùng Hải Tiên Đế tố cáo lại khiến người ta không tin nổi.

Động Thiên Tiên Đế, gã ta tuyệt đối là phụ tá đắc lực của Niếp Thánh Tiên Đế, đùa gì thế, gã ta sẽ làm phản ư?

Gã cai quản trọng địa của Niếp Thánh lãnh thổ, nếu xảy ra chuyện gì, vậy vấn đề sẽ rất lớn.

Nghe lời Phùng Hải Tiên Đế nói, toàn bộ đại điện đều xôn xao, trợn mắt há hốc mồm nhìn gã.

“Sao lại nói vậy? Có phải Phùng Hải huynh đệ có mâu thuẫn với Động Thiên huynh đệ hay không?”

Niếp Thánh Tiên Đế khẽ cười, mỹ nữ bên cạnh quấn lấy gã, mềm mại như nước, lại mị hoặc nhu hòa.

“Đế Quân, Bổn Tọa chưa từng mâu thuẫn với hắn, lời ta đang nói là tình hình thực tế!”

“Hiện nay, Niếp Thánh lãnh thổ và Lôi Vực đang đại chiến, những thành trì lớn đều chiến đấu kịch liệt.”

“Nhưng Đông Phương thành thì sao? Tứ Tượng trận mở ra, bên ngoài, Chủ nhân Lôi Vực suất lĩnh đại quân vây thành, song phương không hề chiến đấu, chẳng lẽ điều này còn không khiến người ta hoài nghi sao?”

“Không phải Động Thiên Tiên Đế nên thần tốc đánh phá đại quân Lôi Vực, sau đó lập tức trợ chiến những nơi khác ư?”

“Nhưng hắn lại thờ ơ, hơn nữa, theo ta được biết, Chủ nhân Lôi Vực Diệp Lăng chỉ là Nhất Kiếp Tiên Đế, ta không tin Động Thiên Tiên Đế không giết nổi một gã Nhất Kiếp Tiên Đế.”

“Dù bên cạnh Diệp Lăng có cường giả thủ hộ, nhưng cũng không thể dây dưa lâu như vậy.”

“Hơn nữa, hiện tại tình hình các thành trì khác rất căng thẳng, hiển nhiên là đại quân tinh anh của Lôi Vực đã chia ra tấn công.”

“Đế Quân! Ta dám khẳng định một điều, Động Thiên Tiên Đế này tuyệt đối có vấn đề!”

Phùng Hải Tiên Đế cao giọng nói, người khác đều sững sờ, rồi trong lòng đều trở nên lạnh lẽo.

Phân tích của Phùng Hải Tiên Đế có vẻ cũng đúng, hiện nay đại chiến kịch liệt, nhưng Động Thiên Tiên Đế không có chút động tĩnh nào.

Chuyện này quá mức quỷ dị, khó mà giải thích được, dù sao đây không phải là trò đùa.

Niếp Thánh Tiên Đế cười to, vỗ nữ nhân bên người, sau đó đứng dậy, nhìn đám người sợ hãi đứng trong điện, lắc đầu.

“Các ngươi nghĩ nhiều rồi, Động Thiên huynh đệ là người đã trải qua vô số sinh tử cùng ta, sao lại có dị tâm được.”

“Dù sao các ngươi cũng đang lo nghĩ cho Niếp Thánh lãnh thổ, nên ta không trách tội.”

Niếp Thánh Tiên Đế lắc đầu, con ngươi lộ phong mang, gã mỉm cười, nhìn hư không ngoài điện.

“Yên tâm đi, trận chiến này, Niếp Thánh lãnh thổ ta thắng chắc, Lôi Vực kia chỉ là một con kiến hôi nhảy nhót lâu một chút mà thôi.”

“Chúng ta nhất định phải tin tưởng Động Thiên Tiên Đế, hắn có mưu kế của hắn.”

Niếp Thánh Tiên Đế khoát tay áo, Phùng Hải Tiên Đế cắn răng muốn nói nữa, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Niếp Thánh Tiên Đế, gã lại không dám tiếp tục.

Mọi người đều rời khỏi, Phùng Hải Tiên Đế hít sâu một hơi, cúi đầu chuẩn bị rời đi, đột nhiên một gã Tiên Tôn bay tới.

“Tiên Đế, Đế Quân cho mời.”

Phùng Hải Tiên Đế vốn có chút buồn khổ lập tức tỉnh táo tinh thần, gã gật đầu, đi theo vị Tiên Tôn này tiến thẳng tới một tòa Thiên Điện.

Thiên Điện này không quá xa hoa, Niếp Thánh Tiên Đế cùng với nữ nhân bên người ngồi ở chủ vị.

Nữ nhân mặc sa mỏng tươi cười cầm một quả nho nhét vào trong miệng Niếp Thánh Tiên Đế, thần sắc quyến rũ, Niếp Thánh Tiên Đế nhìn mà cả người run lên.

“Đế Quân, không biết ngài gọi ta tới có chuyện gì.”

Phùng Hải Tiên Đế cúi đầu hỏi, nhưng mặt mày lại xẹt qua một luồng hàn quang.

“Ừm, không có gì nhiều, chỉ muốn nhắc nhở ngươi vài tiếng.”

Niếp Thánh Tiên Đế thẳng lưng bình thản nói, Phùng Hải Tiên Đế đứng bên dưới gật đầu.

Hai người đều là Tứ Kiếp Tiên Đế, nhưng thực lực lại cách xa, Niếp Thánh Tiên Đế là cường giả đỉnh phong, mà Phùng Hải Tiên Đế chỉ là sơ kỳ mà thôi.

Chênh lệch giữa hai người rất lớn, mà trong tam giới, thực lực kém một chút cũng có thể định sinh tử, luận tôn ti.

“Ta biết ngươi có ý tốt, nhưng Động Thiên huynh đệ là người tuyệt đối trung thành, hắn bị ngươi vạch tội ở nơi đông người như vậy là không ổn, hiện nay còn đang đại chiến nữa.”

“Nếu xảy ra vấn đề gì, bị kẻ có mưu đồ nghe được thì sẽ không tốt, chúng ta không phòng được mối nguy hiểm này.”

Phùng Hải Tiên Đế nghe vậy thì lập tức ngẩng đầu, vừa muốn biện giải vài câu, Niếp Thánh Tiên Đế đã xua tay.

“Đừng nói nhiều, bây giờ chúng ta phải đoàn kết.”

“Gọi ngươi tới đây là để ngươi chú ý người nhà của Động Thiên huynh đệ, tuy người nhà của hắn đều ở trong Niếp Thánh thành, nhưng bây giờ đang đối đầu kẻ địch mạnh, phải chú ý mật thiết.”

“Mặc kệ thế nào cũng không thể khiến các huynh đệ ở tiền tuyến lạnh lòng, nhất định bảo vệ tốt người nhà của Động Thiên huynh đệ.”

“Ngươi chỉ huy tất cả lực lượng thủ vệ trong phủ Động Thiên Tiên Đế, phải bảo đảm không có gì sơ suất!”

Niếp Thánh Tiên Đế bình thản nói, Phùng Hải Tiên Đế lập tức gật đầu, cười hắc hắc.

“Đế Quân yên tâm, ta nhất định sẽ bảo hộ người nhà Động Thiên Tiên Đế thật tốt!”

Phùng Hải Tiên Đế lui ra ngoài, Niếp Thánh Tiên Đế vẫn nổi lòng nghi ngờ! Nếu không, phái Phùng Hải Tiên Đế đến phủ Động Thiên Tiên Đế làm cái gì, không phải là để dùng người nhà áp chế Động Thiên Tiên Đế sao!

Đây là uy hiếp, đương nhiên cũng có thể nói là bảo vệ, dù thế nào, nổi lòng nghi ngờ là được.

Sau khi Phùng Hải Tiên Đế lui ra ngoài, nữ nhân rúc vào người Niếp Thánh Tiên Đế lộ vẻ nghi hoặc.

“Đế Quân đại nhân, ở trong Niếp Thánh thành còn cần lực lượng bảo hộ làm gì, chẳng lẽ có ai dám to gan động thủ sao.”

Nghe lời nữ nhân nói, Phùng Hải Tiên Đế khẽ lắc đầu một cái.

“Nữ nhân không hiểu đâu, ngươi chỉ cần hầu hạ Bổn Tọa là được, hắc hắc.”

Nữ nhân gật đầu, thẹn thùng cười: “Ngài yên tâm, bản lĩnh khác thì ta không có, chứ bản lĩnh hầu hạ Đế Quân lại rất lợi hại.”

“Lát nữa sẽ để ngươi nếm thử sự lợi hại của ta!”

“Tuy một nữ nhân như ta không hiểu cái gì, thế nhưng có mấy lời ta không biết có nên nói hay không?”

Niếp Thánh Tiên Đế sững sờ, lập tức gật đầu: “Bảo bối nói đi, sao Bổn Tọa lại trách ngươi được.”

“Vậy ta nói nhé.”

“Ta nghe nói Động Thiên Tiên Đế là một anh hùng, ở chỗ chúng ta đều nói rằng hắn là Tịnh Kiên Vương của Niếp Thánh cương vực chúng ta!”

“Niếp Thánh cương vực có một vị anh hùng vĩ ngạn như vậy là may mắn của chúng ta!”

“Đế Quân ngươi có một phụ tá đắc lực như thế, vậy có thể gối cao không lo rồi.”

Nữ nhân nói mà không phát hiện ra rằng, con ngươi Niếp Thánh Tiên Đế từ từ hiện lên một luồng hàn ý.

Bình Luận (0)
Comment