Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1136 - Chương 1137: Ly Gián (2)

Chương 1137: Ly gián (2)

Trong đại quân Lôi Vực?

Còn đang uống rượu cùng người ta, còn xưng huynh gọi đệ?

Thế không phải phản bội thì là cái gì, chẳng lẽ căn cứ song phương trận đấu xếp sau hữu nghị đứng nhất, đang cử hành hội ái hữu ư?

Sắc mặt Niếp Thánh Tiên Đế trở nên âm trầm, đúng lúc này, Phùng Hải Tiên Đế sợ hãi chạy tới.

“Đế Quân! Đế Quân! Không xong rồi!”

Phùng Hải Tiên Đế bộ dáng sợ hãi vội vã chạy vào đại điện, Niếp Thánh Tiên Đế lập tức cả kinh.

“Có chuyện gì? Mau nói, đừng dong dài!”

Niếp Thánh Tiên Đế hét lên, Phùng Hải Tiên Đế sững sờ, lập tức gật đầu, nuốt nước miếng.

“Tất cả gia quyến của Động Thiên Tiên Đế đột nhiên biến mất không giải thích được.”

Đùng!

Niếp Thánh Tiên Đế choáng váng, biến mất, có ý tứ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào!

“Ngươi nói là toàn bộ gia quyến của Động Thiên Tiên Đế biến mất ư?!”

Niếp Thánh Tiên Đế chậm rãi đi xuống, khuôn mặt âm trầm như nước, Phùng Hải Tiên Đế cúi đầu không dám nói lời nào.

“Ngươi nói cho Bổn Tọa biết, đại quân vây quanh phủ Động Thiên Tiên Đế, sao người lại biến mất, nói!”

Niếp Thánh Tiên Đế hét lớn, Phùng Hải Tiên Đế lập tức run lẩy bẩy ngẩng đầu, nhìn Niếp Thánh Tiên Đế như hùng sư phẫn nộ.

“Lúc trước, có một Tiên Tôn tới từ Đông Phương thành nói là phụng lệnh Động Thiên Tiên Đế đến đây xem người nhà thế nào, thuận tiện đưa vài thứ. Ta không nghĩ nhiều, nhưng ai biết, Tiên Tôn kia vừa rời đi, toàn bộ người trong phủ đã biến mất!”

“Nhưng ta bắt được một người, là một nha hoàn trốn trong phòng!”

Khuôn mặt Niếp Thánh Tiên Đế tràn đầy vẻ âm u, gã rống lên “mang vào”, không lâu sau, một nha hoàn chỉ là Thiên Tiên bị người dẫn vào.

“Nói! Người trong phủ đang ở đâu?”

Nha hoàn chưa bao giờ gặp tình cảnh như vậy, cả người run lẩy bẩy, sắc mặt tái xanh.

“Đế Quân tha mạng, Đế Quân tha mạng, nô tỳ không biết.”

“Nô tì chỉ nghe nói lão gia có lệnh, muốn toàn gia lập tức rời khỏi Niếp Thánh thành, nếu không sẽ xảy ra đại sự!”

“Nhưng ta không nghĩ...”

Thanh âm nhỏ đi, Niếp Thánh Tiên Đế ra một chưởng đập chết nha hoàn vô tội kia, kỳ thực nha hoàn này cũng bị giả tượng che mắt.

“Khốn kiếp! Phản đồ, Bổn Tọa muốn làm thịt ngươi!”

“Mang đám huynh đệ của tên khốn Động Thiên kia tới cho Bổn Tọa, ta muốn giết gà dọa khỉ!”

“Phùng Hải Tiên Đế, ngươi dẫn dắt đại quân đến cai quản Đông Phương thành, kẻ dám phản kháng, giết không tha!”

Thấy Niếp Thánh Tiên Đế phẫn nộ, mọi người đều kinh hãi, xong rồi, lần này hoàn toàn xong rồi.

Tiền tuyến đại chiến, trong nhà cũng nổi lửa, đây là tối kỵ.

Mà lúc này, ở Đông Phương thành, Động Thiên Tiên Đế xuất quan, tâm lý khá hơn một chút, nhưng đúng lúc đó, từng đạo truyền âm truyền đến trong đầu gã.

“Động Thiên lão huynh, nhanh nghĩ cách, Niếp Thánh Tiên Đế muốn xuống tay với ngươi!”

“Toàn bộ gia quyến của ngươi biến mất rồi, nha hoàn duy nhất còn ở trong phủ cũng bị giết!”

“Hiện tại Phùng Hải Tiên Đế đã phái đại quân đến tiếp thu Đông Phương thành, ngươi phải nhanh nghĩ cách!”

Từng đạo truyền âm khiến cho Động Thiên Tiên Đế hoàn toàn ngây người, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra!

Gã còn chưa kịp phục hồi tinh thần, một Tiên Tôn đã sợ hãi chạy tới, khuôn mặt trắng bệch.

“Đế Quân, không xong, người Niếp Thánh thành đến, trực tiếp bắn bị thương huynh đệ chúng ta, suýt chút nữa thì mất mạng!”

Động Thiên Tiên Đế lảo đảo trừng mắt, không thể tin được tất cả những gì đang xảy ra.

Trên mũi tên còn khắc hai chữ Niếp Thánh rất rõ ràng, còn dính máu tươi, cực kì gai mắt.

“Chuyện gì xảy ra, rốt cuộc là chuyện gì?”

Động Thiên Tiên Đế điên cuồng rống giận, suy nghĩ lại lời truyền âm lúc trước, đều là hảo huynh đệ của gã truyền tới.

“Động Thiên lão huynh, cứu ta, cứu ta, Niếp Thánh Tiên Đế hạ thủ với ta!”

“Gia quyến của ta, vợ con ta, Động Thiên lão huynh, báo thù giúp ta, hung thủ là Niếp Thánh Tiên Đế!”

Từng thanh âm thê thảm lại truyền tới, chân Động Thiên Tiên Đế mềm nhũn, ngã ngồi xuống đất.

Đáng chết, rốt cuộc là chuyện gì, sao gã chỉ bế quan một lần mà thế giới này đã hoàn toàn thay đổi!

Vì sao!

Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, đến bây giờ Động Thiên Tiên Đế vẫn không hiểu, nhưng từng thanh âm thê lương kia đều là của huynh đệ sinh tử với gã!

“Niếp Thánh! Bổn Tọa sẽ không để yên cho ngươi!”

Động Thiên Tiên Đế rống giận, nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp vọt tới tường thành.

Ngoài thành, Diệp Lăng vẫn đang ăn uống cùng một đám người, thấy Động Thiên Tiên Đế tới, hắn lập tức vui vẻ.

“Ái chà chà, đây không phải là Động Thiên Tiên Đế của chúng ta sao, đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, lúc trước có một đám người đến muốn đoạt quyền của ngươi, kết quả bị ta đánh lui rồi.”

“Bổn Tọa không có gì tốt, tối thiểu được cái nghĩa khí!”

Phốc!

Nghe vậy, Động Thiên Tiên Đế suýt nữa phun ra một búng máu, hóa ra là kẻ này giở trò quỷ.

Không sai, đại quân Niếp Thánh lãnh thổ tới đây nhưng lại bị Diệp Lăng đánh lui, cường giả Đông Phương thành không biết nên nghĩ là cứu viện.

Kết quả sau khi mở Tứ Tượng trận thì lập tức bị cường giả Niếp Thánh cương vực thẹn quá thành giận bắn bị thương.

Hiểu lầm này lại gây ra vấn đề lớn!

Mà lúc này, trong đại điện Niếp Thánh thành, Phùng Hải Tiên Đế cả người máu tươi, khuôn mặt vô cùng thê thảm.

“Đế Quân! Ta mang theo đại quân vừa mới đến bên ngoài Đông Phương thành thì đã bị đại quân Lôi Vực ám sát!”

“Hơn nữa cường giả Đông Phương thành nhìn mà không để ý tới, khi chúng ta bại trận muốn trốn, Đông Phương thành còn mở đại trận, rõ ràng là muốn đuổi giết!”

Nghe thế, tất cả cường giả đều choáng váng, thần sắc nghiêm nghị.

Động Thiên Tiên Đế, thật sự phản bội!

“Khốn kiếp! Bổn Tọa muốn đích thân đếm giết tên bạch nhãn lang này!”

“Phụ tâm ý của ta, khốn kiếp, không giết hắn, ta thề không làm người!”

Niếp Thánh Tiên Đế điên cuồng rống giận, nhưng lại bị khuyên nhủ, đây là thời khắc cấp bách,nên điều khiển lực lượng những thành trì khác để đề phòng khả năng Đông Phương thành công kích.

Nhưng đại chiến đang diễn ra kịch liệt, nếu làm vậy thì sẽ tạo thành đả kích trí mạng đối với Niếp Thánh lãnh thổ.

“Động Thiên lão tặc! Ta thua trong tay ngươi sao?!”

Niếp Thánh Tiên Đế hộc máu, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Ngoài Đông Phương thành, Diệp Lăng nhìn Động Thiên Tiên Đế trên cổng thành, khẽ mỉm cười một cái.

“Ta nghĩ, chúng ta rất có khả năng sẽ được kề vai chiến đấu, ngươi thấy sao?”

Diệp Lăng mỉm cười, Động Thiên Tiên Đế nghiến răng nghiến lợi.

“Ngươi đừng mơ tưởng!”

Diệp Lăng vỗ tay một cái, phía sau, một đám cường giả mang theo mấy người đi tới.

“Cái gì?”

Động Thiên Tiên Đế thấy vậy, chân mềm nhũn, suýt nữa ngã xuống khỏi tường thành, ánh mắt trừng to!

Bình Luận (0)
Comment