Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1135 - Chương 1136: Ly Gián (1)

Chương 1136: Ly gián (1)

Loại độc lặng yên tiến vào Đông Phương thành không phải là độc thông thường, mà là một loại tuyệt học của cường giả lấy độc nhập Đạo duy nhất trong tam giới, Bát Kiếp Tiên Đế Vạn Độc lão tổ.

Đoạn Hồn Tán!

Độc vô sắc vô vị, khả năng lan truyền rất mạnh, nếu hít vào, hoàn toàn không có khả năng kháng lại.

Chỉ cần trúng Đoạn Hồn Tán thì sẽ đánh mất lý trí nhưng không phải mất đi hoàn toàn, thân thể sẽ như phàm nhân, không có sức chống cự.

Quan trọng nhất tác dụng đánh mất suy nghĩ, hay có thể nói là đoạn hồn, vậy nên tên của loại độc này mới là Đoạn Hồn Tán.

Diệp Lăng đã chuẩn bị độc dược này trước khi đến đây, chiến tranh mà, luôn phải có phương án dự phòng trước, hiện nay trong Tu Tử Giới của Diệp Lăng tạp nham như cái tiệm tạp hoá.

Sau khi chém Tứ Tượng trận một kiếm, truyền độc khí vào, Diệp Lăng trực tiếp trở về, hắn phất tay, đám cường giả đang chửi bới và công kích đều lui về.

Trong Đông Phương thành, đám cường giả đứng trên cổng thành đột nhiên cảm thấy mơ màng, vội vàng xao động không giải thích được, trong lòng nổi lên lửa giận.

Việc này rất kì quái, không rõ nguyên nhân, còn không phải bởi vì bị cường giả Lôi Vực chửi bới!

Hơn nữa bọn họ cảm thấy đầu óc trì trệ, suy nghĩ chậm chạp, hơn nữa rất dễ kích động.

“Không ổn, sao bụng ta đau quá, ta đi nhà vệ sinh đây, các ngươi trông giúp ta đấy.”

“Giúp cái đầu người, ta hoa mắt váng đầu, cả người nóng hổi, không phải là phát sốt chứ?”

“Ngươi đùa gì thế? Một Tiên Vương mà phát sốt được ư? Mà hình như tối qua ta nhiễm lạnh, giờ bụng khó chịu quá.”

Động Thiên Tiên Đế ở trong phủ cũng hít phải độc khí, thần sắc lập tức trở nên âm trầm, có một ngọn lửa vô danh dâng lên trong lòng.

“Ta đi bế quan, có bất kỳ chuyện gì cũng không được gọi ta, cứ nói là ta đang bế quan, không gặp bất kì ai.”

Động Thiên Tiên Đế rống giận, lập tức xoay người đi vào trong đại điện, phong tỏa tất cả, trực tiếp tiến vào bế quan.

Toàn bộ Đông Phương thành bùng lên lửa giận vô danh, vào giờ khắc này, toàn bộ lý trí đều đánh mất.

Ngoài Đông Phương thành, Diệp Lăng mỉm cười, lắc đầu nhìn đám địch nhân đang nghi hoặc trên tường thành.

“Các huynh đệ, mang rượu ngon ra đây, kiếm cho lão tử ít thịt ngon nữa, hôm nay ta muốn say một bữa!”

Diệp Lăng cười ha ha, mọi người vội vã chạy đi, không ai dám làm trái yêu cầu của Diệp Lăng.

Nửa ngày sau, mùi thịt chín theo gió tràn vào thành.

Địch nhân thèm đến nuốt nước bọt, lớp bì vàng lóng lánh đánh thẳng vào thị giác của bọn họ.

“Mẹ nó, đám chó chết này cố ý đúng không?”

“Lại chả thế, nếu là bình thường chúng ta cũng ăn được, nhưng hiện nay đang chấp hành nhiệm vụ, chịu thôi.”

“Ai, nhịn một chút đi, đại chiến kết thúc, lão tử sẽ phải đi thư giãn!”

“Chỉ là không biết rõ làm sao hồi sự, trong lòng đau buồn như vậy đâu?”

Đám cường giả Đông Phương thành nói nhỏ, không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy tâm lý không thoải mái.

Ngoài thành, Diệp Lăng cùng mọi người ăn uống ê hề, qua ba lần rượu, cũng đã ăn no, Diệp Lăng đứng dậy cười lớn.

“Các huynh đệ, biểu hiện không tệ, kiên trì tiếp đi.”

“Thắng lợi đã nắm chắc trong tay, lão tử sẽ cho mọi người thêm chút động lực, những người đang ngồi ở đây, trở về sẽ được tu luyện mười ngày trong Tiên Hà, thưởng một kiện Tiên khí thượng phẩm!”

Diệp Lăng rống to, đám người Lôi Vực tròng mắt xanh biếc như sói đói.

“Ha ha! Cảm tạ Cung Chủ, ngài thật hào phóng!”

“Đúng vậy, vô cùng hào sảng, Tiên Hà, Tiên khí thượng phẩm, ha ha!”

Bọn họ ăn mừng, đám cường giả Đông Phương thành thì nghi hoặc, Tiên Hà là cái gì?

“Theo ta được biết, Tiên Hà là một con sông do Chủ nhân Lôi Vực dùng vô số Tiên Thạch cực phẩm dung hóa thành, trong đó tràn đầy Tiên Lực.”

“Nó như một Thánh Địa tu luyện, là phần thưởng tuyệt hảo cho công thần của Lôi Vực.”

“Còn có Tiên khí thượng phẩm nữa, ta liều sống liều chết cả đời cũng không có, mà nhìn người ta đi, ai.”

“Đúng vậy, chúng ta ở đây bị mắng, còn người ta ăn uống đề huề, còn được thưởng.”

So sánh chính là điểm yếu trí mạng trong chiến tranh.

Bất tri bất giác, mọi người đều đi vào bẫy của Diệp Lăng, mà tư duy bình thường của bọn họ đã bị Đoạn Hồn Tán nhiễu loạn.

Lúc này, trong Niếp Thánh thành, Niếp Thánh Tiên Đế vẻ mặt âm trầm ngồi trong đại điện.

“Đế Quân, hiện nay chiến hỏa đã đến thời khắc kịch liệt nhất.”

“Đông Phương thành nhất định phải đánh bại đại quân của Diệp Lăng trong thời gian nhanh nhất, sau đó trợ giúp những chiến trường khác.”

“Nhưng hiện nay, theo thám tử báo lại, Động Thiên Tiên Đế đã bế quan, hơn nữa người trong thành có quan hệ ám muội không rõ ràng với quân địch ngoài thành.”

“Quân địch ăn thịt uống rượu, trong thành, các chiến sĩ thầm thảo luận, thậm chí còn có người rảnh rỗi hàn huyên.”

“Giờ không còn gì phải nghi vấn nữa, xin Đế Quân nhanh chóng quyết định.”

Một gã Tiên Đế vô cùng phẫn nộ, trong thời khắc mấu chốt này, Động Thiên Tiên Đế lại bế quan, vậy không phải là có vấn đề sao!

Niếp Thánh Tiên Đế cũng có chút phẫn nộ, làm cái gì vậy, các ngươi nghĩ Niếp Thánh Tiên Đế ta là người mù sao?

“Đế Quân, ngài đừng nóng vội, Động Thiên Tiên Đế là người vĩ ngạn như vậy, là nửa giang sơn của ngài, hẳn tất cả quyết định của hắn đều đã được suy tính cặn kẽ.”

“Ngài tuyệt đối đừng vì tức giận mà làm hỏng chuyện, ngài thấy có đúng không.”

Nữ nhân bên cạnh Niếp Thánh Tiên Đế ôn nhu nói, nhưng lời này lại khiến thần sắc Niếp Thánh Tiên Đế càng thêm âm lệ.

Nữ nhân gã mới đoạt được một tháng còn nói như vậy, vậy chứng minh uy vọng của Động Thiên Tiên Đế trong khắp Niếp Thánh lãnh thổ tuyệt đối đã vượt qua chính mình.

Khốn kiếp!

Quả thực không thể chịu đựng được, quyền uy của gã đang bị khiêu khích.

Niếp Thánh Tiên Đế lập tức truyền âm cho Động Thiên Tiên Đế, nhưng không hề nhận được phản hồi, bởi vì Động Thiên Tiên Đế còn đang bế quan.

“Khốn kiếp!”

Niếp Thánh Tiên Đế cắn răng, lập tức truyền âm cho Phó Đô Thống, chính là Hổ Sơn Tiên Đế đại danh hiển hách!

Gã đâu biết rằng Hổ Sơn Tiên Đế đã bị Diệp Lăng bắt lấy, hạn chế tu vi, còn đang bị vây giữa đại quân.

“Hổ Sơn đại đế, ngươi ở đâu?”

Thanh âm Niếp Thánh Tiên Đế chấn động, tràn đầy uy nghiêm.

“Đế Quân Đế Quân, ta đang ở trong đại quân Lôi Vực.”

“Ai, huynh đệ ngươi mau tránh ra, ta không uống rượu, ta có việc rồi, mau tránh ra!”

Trong đại quân Lôi Vực, Hổ Sơn Tiên Đế bị chuốc rượu vội vã hô, nhưng câu nói này lại hoàn toàn đốt cháy lửa giận của Niếp Thánh Tiên Đế.

Bình Luận (0)
Comment