Bị đám người này dây dưa lâu như vậy, y vô cùng nghẹn khuất, Thanh Thủy Tiên Đế đã không nhịn được từ lâu rồi.
Hiện nay rốt cục cũng có cơ hội, Niếp Thánh Tiên Đế tự thân xuất mã dẫn dắt đại quân đánh tới, kẻ địch có thể bình yên được nữa sao?
“Đám khốn kiếp Lôi Vực kia, ngươi đã tiến vào bẫy của Bổn Tọa, để xem ta dằn vặt các ngươi thế nào!”
Thanh Thủy Tiên Đế xoay người, lạnh giọng hô, trong nháy mắt, tất cả cường giả đang chạy trối chết đều xoay người lại, thần sắc quỷ dị.
Tất cả cường giả Lôi Vực ngừng lại, khuôn mặt hơi kinh ngạc, Tam Kiếp Tiên Đế dẫn đầu bước ra, cười lạnh một tiếng.
“Lão gia hỏa, muốn làm ta sợ ư? Chỉ bằng đám người các ngươi mà muốn bắt chúng ta ở lại đây sao? Ngươi nghĩ đẹp thật.”
Mọi người Lôi Cung lấy lời nói và việc làm của Diệp Lăng làm chuẩn mực, cái giọng chanh chua này suýt nữa khiến Thanh Thủy Tiên Đế tức điên.
“Chà chà, ngươi còn chơi âm mưu ư? Đầu ngươi không lớn nhưng não không nhỏ, tôn tử, trí thông minh của ngươi đột nhiên dị biến à?”
Tam Kiếp Tiên Đế không ngừng đả kích, sắc mặt Thanh Thủy Tiên Đế tái xanh, khóe miệng giật giật.
“Ngươi mắng ai là tôn tử, ngươi mới là tôn tử, tới đây, ta chấp ngươi một tay, ngươi có tin ta đánh gãy hai chân ngươi không?!”
Thanh Thủy Tiên Đế bị chọc tức, cả người run run, nhìn khuôn mặt thiếu đánh đối diện, y không nhịn được muốn xông qua.
“Tôn tử, ngươi dám mắng ta? Hôm nay nếu không để cho ngươi xem sự lợi hại của Bổn Tọa thì ta không phải là cha ngươi!”
“Đám gia hỏa Tề Lâm sơn kia, hôm nay, các ngươi đừng hòng ra khỏi Hồ Lô sơn cốc này!”
Thanh Thủy Tiên Đế mắng to, đúng lúc này, đột nhiên có mấy thân ảnh chậm rãi hạ xuống.
“Chết đến nơi còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, các ngươi thật là không biết chết sống!”
Thanh âm lạnh như băng vang lên, Niếp Thánh Tiên Đế giáng xuống, thần sắc băng lãnh.
Vô số Tiên Đế bao vây cường giả Lôi Vực, nhưng Thanh Thủy Tiên Đế vô cùng kinh ngạc, bởi vì kẻ địch không hề sợ hãi chút nào, thậm chí còn không hề kinh hoảng dù chỉ một chút.
Tại sao? Tố chất tâm lý những người này đều tốt đến trình độ này sao?
“Chà, bảo sao hôm nay lão rùa đen Thanh Thủy dũng mãnh như thế, dám xuất hiện kêu gào với các gia gia.”
“Hóa ra là Niếp Thánh Tiên Đế đại giá quang lâm, xem ra hôm nay huynh đệ chúng ta dữ nhiều lành ít rồi nhỉ?”
“Ha ha! Đại ca nói đúng, Niếp Thánh Tiên Đế mang vầng sáng chạy trốn, gã đi tới đâu người nơi đó chạy hết.”
“Xuỵt, lời nói động chạm như thế, các ngươi muốn khiến Niếp Thánh Tiên Đế tức chết sao?.”
“Đúng vậy, Niếp Thánh Tiên Đế là kẻ cùng cấp bậc với Cung Chủ chúng ta, chúng ta sao lại làm gã tức chết được.”
“Là sao? Ngươi nghĩ gã nên được chọn nghi thức để chết ư? Hay tức chết cũng đủ tôn quý rồi?”
“Tức chết cho nhanh, thân phận quan trọng gì, các ngươi thấy đúng không? Ha ha!”
Đám người Lôi Vực chẳng những không có sợ hãi, thậm chí còn đừa cợt Niếp Thánh Tiên Đế, đâm thọc vết sẹo giấu ở đáy lòng gã.
“Con bà nó!! Đám này bị điên ư? Bọn họ không biết chữ chết viết thế nào sao?”
Thanh Thủy Tiên Đế kinh ngạc, mấy tên khốn này là đám hữu dũng vô mưu sao?
Hiện giờ bọn họ như một đám lưu manh vậy, không thấy Niếp Thánh Tiên Đế đã bị chọc tức đến sắc mặt tái xanh, sắp hộc máu rồi sao.
“Được! Không tệ không tệ!”
“Các ngươi đã thành công chọc giận Bản Đế rồi, vốn muốn lấy mạng các ngươi dụ Diệp Lăng đến, giờ xem ra các ngươi chỉ muốn chết mà thôi!”
“Nếu hôm nay để các ngươi trốn thoát, hai chữ Niếp Thánh này sẽ viết ngược lại!”
“Hoặc là Bổn Tọa sẽ gọi các ngươi là gia gia, nhưng các ngươi phải sống sót được đi đã!”
Niếp Thánh Tiên Đế rất tự tin, gã đường đường là Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong, thực lực cường đại.
Hơn nữa gã còn mang theo nhiều cường giả như vậy, trong đám này, kẻ mạnh nhất chẳng qua chỉ là Tam Kiếp Tiên Đế, bọn họ đừng mong trốn thoát.
“Ồ, khinh thường chúng ta à?”
“Còn đòi gọi gia gia? Ta không muốn làm gia gia ngươi, mất mặt lắm.”
“Ta mà có tôn tử như ngươi, tổ tiên nhà ta đã đào mồ sống dậy rồi.”
Một đám người như không có mắt, mặc kệ Niếp Thánh Tiên Đế nổi trận lôi đình, chỉ tập trung dùng ngôn ngữ công kích.
“Đám khốn kiếp, làm thịt tất cả cho ta!”
Niếp Thánh Tiên Đế không nhịn được nữa, gã rống giận, gã còn tiên phong lao lên.
Ba!
Gã vỗ ra một chưởng, chưởng ấn khổng lồ xuất hiện trong sơn cốc, hoàn toàn bao phủ nơi nây.
Ùng ùng, sấm sét tràn ngập trong chưởng ấn, mang theo sát cơ nồng nặc làm lòng người kinh sợ.
Rầm rầm!
Từng bóng người xông lên, kẻ yếu nhất cũng là Tiên Tôn, hai đại thế lực không hề kéo cường giả Tiên Vương lên chiến trường.
Ai cũng biết, chiến trường này rất trọng yếu, kéo Tiên Vương qua đây thì chỉ là chịu chết.
“Trấn áp tất cả cho Bổn Tọa!”
Niếp Thánh Tiên Đế rống giận, tay ấn xuống, chưởng ấn mạnh mẽ giáng xuống, đập vỡ hư không, lực lượng cuồn cuộn.
Một chưởng này rất đáng sợ, nếu không thể thoát khỏi, những người trong sơn cốc chắc chắn sẽ rơi vào tình cảnh cửu tử nhất sinh.
Dù vậy, đám người kia vẫn vô cùng kiêu căng, nhe răng cười nhìn Niếp Thánh Tiên Đế.
Chưởng ấn rơi xuống, đúng thời khắc nguy hiểm này, đột nhiên một đạo kiếm quang xuyên qua thiên địa, mang theo lôi đình cuồn cuộn, đánh nát chưởng ấn.
“Niếp Thánh Đế quân, ngươi xuất thủ với các huynh đệ của ta, không phải là ỷ lớn hiếp nhỏ sao?”
Thanh âm tràn đầy khiêu khích vang lên, Niếp Thánh Tiên Đế lập tức đổi sắc, cường giả bên cạnh gã cũng ngừng lại.
Cách đây không xa, ở cửa sơn cốc, một thân ảnh đơn bạc chậm rãi bước ra từ cuồng phong.
Hắn cầm Diệt Tiên Kiếm, ánh mắt băng lãnh, Tiên Lực sôi trào cuồn cuộn trong cơ thể.
Diệp Lăng!
“Ngươi dám đến đây ư?”
Niếp Thánh Tiên Đế khiếp sợ hỏi, ngay sau đó, sắc mặt gã hoàn toàn thay đổi.
Sau lưng Diệp Lăng là Mạc Tinh, Diệp Phi, ba yêu thú, Táng Hoa.
Tiếp đó là bốn đại Thần Thú, Hoàng Phủ Vô Địch, Hoàng Phủ Triều Ca, Hoa Vũ, Động Thiên Tiên Đế, Khải Thiên Tiên Đế, Cơ Vô Mệnh, Hồng Long, Diệp Vô Đạo, Thần Phong, Ngạo Hồng Trần...
Hầu như toàn bộ cường giả Lôi Vực đều xuất hiện!