Diệp Lăng tức giận là bình thường, vị Đổng Công Tử này ra vẻ thiên chi kiêu tử, vô cùng kiêu ngạo, ánh mắt kia khiến Diệp Lăng cảm thấy đáng ghét.
Mẹ nó, vừa mở miệng đã bảo lão tử biến, mặt mũi ngươi lớn vậy à?
Diệp Lăng mặc kệ cái tên ngốc này, y là ai chứ? Thật sự nghĩ rằng mình to lắm sao?
Một gia tộc nhất lưu tại lãnh thổ thượng đẳng dù có mạnh, thì kẻ mạnh nhất cũng chỉ là cường giả Ngũ Kiếp hoặc Lục Kiếp, thật sự cho rằng có thể làm gì được hắn ư?
“Ai, ngươi điếc à? Hay bị tắc rồi? Công tử nhà ta nói chuyện với ngươi, đừng làm bộ như không nghe thấy.”
Đổng Công Tử cau mày, một Nhất Kiếp Tiên Đế từ phía sau đi ra chửi mắng, hành vi vô cùng đáng ghét.
“Lão tử không nhường, nếu không muốn ở lại thì tự cút đi.”
Diệp Lăng bình thản đáp, trong lòng đã sinh ra sát cơ, nếu giết cả đám người này rồi bỏ trốn, dù là Cửu Kiếp Tiên Đế thì cũng khó mà tìm được hắn.
“Ngươi thật to gan, ngươi có biết vị này chính là Đổng Công Tử hay không? Y là đệ tử của Côn Lôn Thánh Vực, ngươi dám mạo phạm thiên uy ư? Ngươi muốn chết sao?”
Côn Lôn Thánh Vực, đạo trang của Nguyên Thủy Thiên Tôn, cũng chính là Ngọc Thanh Đạo Tổ trong Tam Thanh, là một bá chủ trong tam giới.
Lôi cái danh này ra, đến Thất Kiếp Bát Kiếp Tiên Đế cũng phải nho nhã lễ độ với Đổng Công Tử.
Không ai dám đắc tội đệ tử Côn Lôn Thánh Vực, trừ phi là ghét bỏ chính mình sống quá dài.
Cho nên, ở trong Thiên Viêm thành này, tuyệt đối không có ai dám đắc tội y, nếu không làm sao sau mông y lại có một bầy chó đi theo như thế?
Nhưng đối với Diệp Lăng mà nói, Côn Lôn Thánh Vực rất mạnh, nhưng một đệ tử nho nhỏ lại không đến mức khiến hắn nể nang.
“Hoặc là câm miệng, hoặc là cút!”
Diệp Lăng bình thản nói, Đổng Công Tử biến đổi, kẻ này quá cường thế, rõ ràng là không coi Côn Lôn Thánh Vực ra gì.
“Hừ! Nếu Đạo Tổ biết có người dám nói xấu Côn Lôn Thánh Vực như vậy, sợ rằng thế lực sau lưng các hạ sẽ bị đè bẹp!”
Đổng Công Tử dữ tợn quát, đám người vốn chen chúc lúc này đang dần rút lui.
Nói nhảm, ai nguyện ý dính đến chuyện này, nhỡ đâu đánh nhau, kẻ gặp họa sẽ là bọn họ.
“Lấy danh tiếng Nguyên Thủy Thiên Tôn ra dọa người, ngươi khá lắm.”
Diệp Lăng liếc nhìn Đổng Công Tử, y chỉ là Nhị Kiếp Tiên Đế trung kỳ, hắn hoàn toàn có thể nghiền ép!
Thánh Địa thì thế nào, thế lực của Diệp Lăng so với Thánh Địa thì cũng là tuyệt thế vô song, ai dám so tranh?
“Vô liêm sỉ! Dám nói thẳng danh hào Đạo Tổ, ngươi chán sống rồi!”
Đổng Công Tử rống giận, ngay sau đó, mười mấy Nhất Kiếp Tiên Đế sau lưng y bao vây lấy Diệp Lăng.
“Tiểu tử! Ngươi xong đời rồi, dám nói thẳng Danh hào Đạo Tổ, dù thế lực sau lưng ngươi tới đây thì cũng phải ngoan ngoãn xử tử ngươi thôi!”
“Nếu không, lửa giận của Đạo Tổ mà giáng xuống, tam giới cũng phải rung động!”
Dứt lời, mười mấy Tiên Đế này còn chưa động thủ, Diệp Lăng đã lao đến, thân ảnh quỷ dị xuất hiện trước mặt một nam tử.
Răng rắc, tay hắn bóp yết hầu gã, cái cổ yếu ớt suýt nữa bị Diệp Lăng bóp nát.
“Đường đường là Tiên Đế mà lại làm chó săn, không biết có phải là thiên đạo đui mù hay không, vậy mà lại để cho ngươi trở thành Tiên Đế!”
“Loại người bại hoại không có tự tôn như ngươi không nên sống nữa!”
Diệp Lăng nhe răng cười, bàn tay lập tức nắm chặt, lực trực Diệt Cực Kim Thân bát trọng tràn đến bàn tay.
Thần sắc hắn dữ tợn, lực tay mạnh thêm, Tiên Đế bị Diệp Lăng bóp cổ trừng mắt, cảm thấy có một cỗ lực lượng kinh khủng đang tàn sát trong cơ thể mình.
Xuy Xuy Xuy!
Trong chớp mắt, tất cả Tiên Khí trong cơ thể gã đều tan biến.
Đùng!
Tiên Đế này ngã xuống đất không dậy nổi, xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch, mọi người đều trừng mắt.
Thật đáng sợ, người này một lời không hợp liền giết người, lần này hắn đã đắc tội Đổng Công Tử rồi!
Bối cảnh Đổng Công Tử sau lưng khiến thành chủ Thiên Viêm thành cũng phải lễ độ với y, ai dám đắc tội một kẻ như thế?
“Khốn kiếp! Làm thịt hắn cho ta!”
Đổng Công Tử giận dữ, lập tức mười mấy Tiên Đế vây quanh Diệp Lăng dữ tợn rống giận, Tiên Khí dâng trào.
“Tiểu tử, đi chết đi!”
Ngay sau đó, từng đạo công kích điên cuồng đánh ra, thiên địa biến sắc.
Nhưng khi những đạo công kích này đến trước mặt Diệp Lăng, bảy đạo Long Phượng bảo thể xuất hiện, lóe ra thần quang rực rỡ.
Những công kích kia đánh trúng Long Phượng bảo thể, nhưng không thể phá vỡ được vòng phòng ngự của Diệp Lăng!
Khi Diệp Lăng thành đế, hắn mượn lực lượng bốn bản nguyên cùng với Ngũ Hành Đạo quả luyện hóa ra bảy đạo Long Phượng bảo thể, có thể chặn lại bốn thành công kích.
Cộng thêm lực lượng thân thể, bây giờ lực chiến và khả năng phòng ngự của hắn đều gần như là vô địch trong cảnh giới Nhị Kiếp Tiên Đế.
Vậy nên một đám Nhất Kiếp Tiên Đế công kích căn bản không thể tạo thành bất kỳ thương tổn nào cho hắn.
“Sao có thể như vậy?!”
“Nhanh! Mau lui lại!”
Một đám Nhất Kiếp Tiên Đế thất kinh, rống to, chuẩn bị chạy trốn.
Thật đáng sợ, bọn họ công kích như vậy mà không thể phá hỏng phòng ngự của Diệp Lăng, chuyện này quá khó tin.
“Giờ mới nhớ trốn thì có quá muộn hay không?”
Diệp Lăng nhe răng cười, khuôn mặt đột nhiên biến sắc, chân giẫm một cái, trong nháy mắt lực lượng từ dưới chân hắn kéo dài mở rộng.
Xuy Xuy Xuy!
Từng đạo lôi đình không ngừng nảy lên, tạo thành một lĩnh vực to lớn trên mặt đất—— Lôi Vực!
“Cái gì? Nhanh cứu ta! Cứu ta với!”
“Trời ạ, đáng chết, đây là lĩnh vực gì? Sao có thể như vậy?!”
Từng đạo lôi đình không ngừng oanh kích khiến đám gia hỏa này run rẩy.
Vài tên tu vi hơi yếu bị lôi đình bao phủ, hoàn toàn bị cắn nuốt.
Đúng lúc này, trong cơ thể Diệp Lăng đột nhiên tràn ra khí thế tựa hô phong hoán vũ, khí thế ngưng tụ tạo thành một lĩnh vực chân chính!
Khi lĩnh vực xuất hiện, mọi người hoàn toàn biến sắc, bọn họ như nhìn thấy Chân Long ngao du trong hư không, Long uy mênh mông cuồn cuộn!
Đây chính là Long lực đáng sợ trong cơ thể Diệp Lăng!
Ngay sau đó, khí tức vô địch khiến người ta kinh hãi điên cuồng tản ra từ trong cơ thể Diệp Lăng, mọi người xung quanh cảm giác mình tựa như một con thuyền nhỏ giữa biển bão tố, lúc nào cũng có thể bị phá vỡ!