Đừng nói là nhóm Tiên Đế vây xem, ngay cả Chấp Pháp Quân cũng đều sững sờ.
Tên này điên rồi!
Vừa rồi thủ lĩnh Chấp Pháp Quân đã nói thân phận Hoàng Đại Bằng cho Diệp Lăng biết, dù là Chấp Pháp Quân thì cũng không dám tùy ý động đến Hoàng Đại Bằng.
Nhưng Diệp Lăng lại hung hăng đạp gãy nốt cái chân còn lại của Hoàng Đại Bằng.
Mọi người đều lạnh gáy, trơ mắt nhìn Diệp Lăng.
“Ngươi xong rồi, ca ca ta sẽ không bỏ qua ngươi, ta muốn giết cả nhà ngươi!”
“Giết cả nhà ngươi, từ già đến trẻ, không ai có thể sống sót!”
Hoàng Đại Bằng hộc máu, kêu to, thần sắc dữ tợn.
Có Chấp Pháp Quân ở đây, gã không tin Diệp Lăng dám giết gã, chỉ cần gã không chết, vậy thì Diệp Lăng chắc chắn sẽ xong đời!
Với tính cách bao che khuyết điểm của ca ca gã, ca ca chắn chắn sẽ không tha cho Diệp Lăng, chỉ cần kiên trì đến khi ca ca tới đây, Diệp Lăng sẽ phải chết.
“Ngươi dừng tay cho ta!”
“Ngươi đã vi phạm pháp lệnh Thái Hư Thiên Cung, nếu dám tiếp tục động thủ thì đừng trách ta!”
“Chấp Pháp Quân nghe lệnh, nếu có người dám động thủ, giết không tha!”
Thủ lĩnh Chấp Pháp Quân gầm lên giận dữ, ngay sau đó, Chấp Pháp Quân trực tiếp bao vây Diệp Lăng.
Sát khí cuồn cuộn, thần sắc dữ tợn, chiến ý vô song.
“Ha ha! Ngươi động thủ đi, để ta xem rốt cuộc ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, có dám động thủ trước mặt Chấp Pháp Quân hay không!”
Hoàng Đại Bằng an tâm cười nói, dù hai chân đã gãy thì có sao, gã đã đến cảnh giới Tiên Đế, chỉ cần không chết, bất cứ vết thương nào cũng đều có thể khôi phục.
Chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, đối với gã mà nói, thời gian là thứ dùng để hoang phí.
Bầu không khí vô cùng căng thẳng, có người vây xem bắt đầu rời khỏi.
Diệp Lăng lạnh nhạt liếc nhìn mọi người chung quanh, rồi hắn nở nụ cười.
“Ta động thủ thì sao?!”
Ầm!
Tay Diệp Lăng nắm thành quyền, lực lượng vô song tụ tập trên nắm tay, sau đó mạnh mẽ đánh về phía Hoàng Đại Bằng.
Đùng!
Tiếng va chạm khiến người nghe run sợ, chỉ thấy gương mặt Hoàng Đại Bằng lệch hẳn đi, toàn bộ thân thể bay ngược.
Thân ảnh bay theo quỹ đạo parabol rồi hung hăng ngã xuống đất!
Khuôn mặt gã lõm vào, nửa bên mặt nát bấy, trợn mắt ngất xỉu.
“Động thủ!”
Người Chấp Pháp Quân lập tức nổi giận gầm lên, từng đạo Tiên Lực mạnh mẽ lao về phía Diệp Lăng.
“Cút ngay!”
Diệp Lăng gào thét, bàn chân giẫm một cái, một lực lượng đáng sợ điên cuồng tràn ra.
Ùng ùng!
Lôi Vực lại triển khai, lực lượng đáng sợ kia đánh cho toàn bộ cường giả Chấp Pháp Quân phải lui lại mấy bước.
“Ai dám động đến đệ đệ của Hoàng Dũng ta đều phải chết!”
Viu!
Một thân ảnh bay tới, đó là một nam tử áo đen, thần sắc hùng hổ, tròng mắt đỏ lên.
Hoàng Dũng, quản sự Trưởng lão đường, địa vị không thấp, còn nắm thực quyền.
Hoàng Dũng đã đến, Chấp Pháp Quân tạm thời ngừng công kích, toàn bộ đều nhìn Diệp Lăng, sẵn sàng động thủ bất cứ lúc nào.
“Đại Bằng!”
Hoàng Dũng nhìn thấy Hoàng Đại Bằng bi thảm nằm trên mặt đất thì lập tức sợ hãi rống lên, thần sắc dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi.
“Ngươi là tên khốn kiếp, lão tử làm thịt ngươi!”
Ầm!
Hoàng Dũng thi triển ra tu vi Tứ Kiếp trung kỳ, tròng mắt đỏ như máu.
Boong boong!
Một thanh trường thương xuất hiện, thân thương rung động, Hoàng Dũng giữ chặt nó trong tay.
Khí tức đáng sợ lan tràn, khiến Hoàng Dũng trở nên vô cùng uy nghiêm.
“Chết đi cho ta!”
Hoàng Dũng gầm lên, gã lao đến, lực lượng Tứ Kiếp Tiên Đế vọt tới trường thương, gã bỗng nhiên đâm một cái, thương quang chói mắt xuyên thủng hư không.
Crắc!
Hư không như bị xé rách, một kích này của Hoàng Dũng vô cùng cường đại, quang mang băng lãnh, ẩn chứa sát cơ nồng nặc.
Diệp Lăng vẫn thản nhiên, nhưng sự điên cuồng đang lặng yên ngưng tụ.
“Cút!”
Diệp Lăng nổi giận, rít lên một tiếng, thân thể lắc một cái, góc áo phần phật bay múa.
Diệt Tiên Kiếm nằm trong tay Diệp Lăng, kiếm quang tỏa ra bốn phía, huyết quang ban bác tràn ngập thân kiếm.
Bạch!
Kiếm vung ra, kiếm quang phát ra khí tức hủy diệt làm người ta run sợ.
“Cái gì?!”
Thủ lĩnh Chấp Pháp Quân lập tức trừng mắt, một kiếm này quá mạnh, hắn ta cảm nhận được nguy cơ nồng nặc.
Viu!
Thương kiếm xẹt qua, thân ảnh hai người hạ xuống đất, Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm chậm rãi xoay người, khuôn mặt vẫn đạm mạc như trước, trong mắt bừng bừng lửa giận.
Còn Hoàng Dũng, thân thể gã chấn động, trường thương trong tay răng rắc một tiếng, xuất hiện một khe nứt.
Xoạch!
Thân thương gãy đôi, trung phẩm Tiên Khí cường hãn vậy mà bị Diệp Lăng một kiếm chặt đứt.
Vèo!
Lồng ngực Hoàng Dũng chấn động, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Gã đường đường là Tứ Kiếp Tiên Đế trung kỳ, còn Diệp Lăng chỉ là Tam Kiếp sơ kỳ mà thôi.
Chênh lệch lớn như vậy, vậy mà gã lại bị Diệp Lăng dùng một chiêu đánh bại!
“Không! Không thể nào!”
Hoàng Dũng rống to, thần sắc phát cuồng, không tin nổi tình cảnh hiện tại, chuyện này không thể xảy ra!
“Phế vật!”
Diệp Lăng bình thản nói, vung vẩy Diệt Tiên Kiếm, trong lòng không dao động chút nào.
Bởi vì không cần thiết, Hoàng Dũng chỉ là một kẻ yếu trong cảnh giới Tứ Kiếp Tiên Đế trung kỳ, còn không tính là cường giả tầm thường.
Bất kỳ cường giả thánh địa nào, dù là Tứ Kiếp sơ kỳ thì cũng có thể đánh bại gã!
“Chấp Pháp Quân hãy giết hắn đi! Giết hắn đi!”
“Hắn dám xuất thủ với người Trưởng lão đường Thái Hư Thiên Cung, đây là tử tội, giết hắn đi!”
Hoàng Dũng chửi ầm lên, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Quá mạnh mẽ, gã không còn dũng khí xuất thủ, người trước mắt này quá mức yêu nghiệt.
“Chấp Pháp Quân, tiến lên!”
Thủ lĩnh Chấp Pháp Quân phẫn nộ hô, hơn hai mươi Chấp Pháp Quân điên cuồng hét lên một tiếng, chiến ý bừng bừng.
“Nhanh đi thôi, lớn chuyện rồi, chọc giận Thái Hư Thiên Cung, dù là Bát Kiếp Tiên Đế thì cũng không sống được!”
“Đúng vậy, đi mau, đừng để bị liên lụy!”
Vô số vây xem người vội vã rút lui, ánh mắt nhìn Diệp Lăng tràn đầy thương cảm.
Thương cảm cho gia hỏa đáng buồn này, thực lực mạnh như vậy mà e rằng sắp phải biến mất.
“Giết ta ư?”
“Ai có tư cách này?”
Diệp Lăng cười dữ tợn, lập tức, từng thân ảnh màu đen xuất hiện giữa trời.
Sát khí của bọn họ chấn động hư không.
“Ai dám động thủ, giết!”
Rống!
Sát khí tiêu điều, vạn người kinh hãi!