Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1238 - Chương 1239: Thanh Liên Thánh Nhân

Chương 1239: Thanh Liên Thánh Nhân

Trong nháy mắt nguyên khí trắng xóa bùng nổ, toàn bộ Đế Vực như bị sương mờ bao phủ.

Nguyên khí màu trắng phiêu miểu tràn lan, đặc biệt nồng đậm quanh đám người Diệp Lăng.

Hít... thở.

Diệp Lăng cảm giác toàn thân vui sướng không gì sánh được, thậm chí lỗ chân lông như thể đang hoàn toàn mở ra.

“Phạm Thiên Hoàng, ngươi đi chết đi!”

Thái Hư Đế Quân hoàn toàn nổi điên, đó không chỉ là bảo bối của Thái Hư Thiên Cung, mà nó còn dính đến cấm kỵ của rất nhiều Thánh Nhân.

Vậy mà bây giờ lại bị thằng ngu Phạm Thiên Hoàng này nhổ tận gốc, chắc chắn sẽ có chuyện lớn xảy ra!

Viu!

Trường thương cuồng mãnh đâm đến, trực tiếp đâm vào lông ngực Phạm Thiên Hoàng.

Ngay sau đó, lồng ngực Phạm Thiên Hoàng phun máu, dường như không còn sức đỡ được trường thương tựa như nổi điên này!

Giờ khắc này, toàn bộ thiên địa hoàn toàn bạo loạn, tròng mắt tất cả mọi người đều đỏ lên.

Có vài người không biết nguyên khí là gì, nhưng sau khi hít một hơi thì lập tức cảm thấy tinh thần phấn chấn!

Thậm chí một vài Tiên Tôn nhỏ yếu sau khi hấp thu chút nguyên khí thì lập tức đột phá, trở thành tồn tại cấp bậc Tiên Đế.

Điên rồi, hoàn toàn điên rồi, tất cả cường giả điên cuồng lao về phía thành trì nơi có đám người Diệp Lăng.

“Cút hết đi!”

Mấy người Hàn Cầm Hổ cũng hoàn toàn phẫn nộ, pháp bảo ném ra như không biết tiếc.

Trong thiên địa rộng lớn, dường như chỉ còn cường giả Thái Hư Thiên Cung là không bị hấp dẫn che mờ lý trí, gắng sức ngăn cản số cường giả nhiều vô biên.

Nhưng trong những người này lại có một kẻ ngoài ý muốn, đó chính là Diệp Lăng!

Trong sóng người, ánh mắt Diệp Lăng kiên nghị, Cửu U Đế Công bát trọng thi triển đến cực hạn!

Thân thể hắn như một cái lò luyện khổng lồ, điên cuồng hấp thu nguyên khí nồng nặc xung quanh!

Rầm rầm!

Hắn tựa như một cái máy hút, vô số nguyên khí trong thiên địa điên cuồng lao vào trong cơ thể hắn.

Đây là cơ duyên lớn, nếu hắn bỏ lỡ, vậy hắn sẽ là kẻ ngu nhất thế giới này.

Không cần biết kết quả ra sao, cứ cướp càng nhiều càng tốt!

Người người điên cuồng, tròng mắt An Thiên Vương cũng đỏ lên, nhưng vẫn cố gắng chống lại sự mê hoặc của nguyên khí.

Tay ông đập ra, lần lượt từng bóng người bị đánh bay.

Trong lúc chúng sinh đang bạo loạn, đột nhiên, một thân ảnh rực rỡ lặng yên xuất hiện trong Đế Vực.

“Lớn mật!”

Ầm!

Tiếng hét giận dữ vang lên, tất cả những người đang động thủ đều rơi xuống mặt đất.

Phụt phụt!

Các cường giả hộc máu trừng mắt, không tin được rằng mình vừa bị một giọng nói đả thương.

Phải biết rằng, dù là Kim Lan Đế Quân thì cũng không thể dùng giọng nói đả thường tất cả cường giả trong thiên địa này!

Quá khủng bố!

Thân ảnh kia sừng sững trong thiên địa, sáng như một vì sao, cướp đi ánh mắt mọi người.

“Là Thánh Nhân!”

Đột nhiên có người tinh mắt quát, Diệp Lăng vội vã ngừng vận chuyển Cửu U Đế Công, dùng Cửu U Đế Công bao vây nguyên khí cướp được, giấu nó trong cơ thể.

Thánh Nhân!

Tất cả cường giả đều kinh hãi, không ai dám cử động, sợ hãi tràn đầy cõi lòng.

Đó là Thánh Nhân, nếu ai dám nhúc nhích, vậy chẳng khác gì muốn chết.

Trong Đế Vực, cả dân bản địa và Tiên Đế đều lộ sắc mặt ngưng trọng, kính cẩn nhìn cái gọi là Thánh Nhân trên bầu trời!

Thánh Nhân mặc đạo bào lam văn, sắc mặt uy nghi, dường như trong mắt cất giấu cả vũ trụ.

Sinh linh huyễn hóa, vũ trụ huyễn diệt!

“Phạm Thiên Hoàng! Ngươi thật to gan!”

“Dám động đến căn cơ Đế Vực!”

Thánh Nhân lạnh giọng quát, Phạm Thiên Hoàng đột nhiên trừng mắt, trên thân thể gã xuất hiện từng đạo văn lộ quỷ dị huyền diệu.

Văn lộ nhanh chóng lan khắp cơ thể, tràn ngập toàn bộ thân hình.

“Lấy đi tư cách được sống của ngươi!”

Thánh Nhân lạnh giọng quát, thân thể Phạm Thiên Hoàng hoàn toàn phân giải trong nháy mắt!

Gã vô thanh vô tức tiêu tán trong thiên địa, cảnh tượng này khiến toàn bộ người trong Đế Vực đều lạnh run.

Thánh Nhân quá mạnh mẽ!

Ý niệm này xuất hiện trong đầu, đến ngón tay cũng không dám cử động, Phạm Thiên Hoàng vô cùng cường đại, không ai bì nổi đã biến mất quỷ dị như vậy!

Thủ đoạn ấy có thể nói là nghịch thiên!

Sau khi Phạm Thiên Hoàng biến mất, Thánh Nhân xoay người, liếc mắt nhìn mọi người, ánh mắt dừng lại trên người Diệp Lăng trong một khoảng khắc.

Diệp Lăng hồi hộp, sau khi nhìn rõ mặt mũi Thánh Nhân, hắn lập tức sửng sốt.

Thanh Liên Thánh Nhân!

Đây chính là tồn tại nhất đẳng trong thiên địa, Thanh Đế cũng không phải đối thủ của hắn ta.

Có thể nói rằng đây là Thánh Nhân đến gần cấp bậc đám người Tam Thanh đạo tổ nhất, dù là ở ngoài 33 tầng trời thì cũng tuyệt đối là một một cường giả.

Nhưng tại sao hắn lại đột nhiên xuất hiện ở Đế Vực, chẳng lẽ nơi đây thật sự có bí mật gì?

“Chúng sinh có quá nhiều tham niệm!”

“Nếu còn dám làm xằng làm bậy, kết cục sẽ là mất đi tư cách sống!”

Giọng nói Thanh Liên Thánh Nhân vang vọng toàn bộ thiên địa.

“An đạo hữu, đa tạ ban nãy đã xuất thủ.”

Đạo hữu!

Điều này chứng tỏ thực lực An Thiên Vương đã đủ để sánh ngang với chúng Thánh Nhân.

An Thiên Vương gật đầu, ông biết nếu lúc đó mình cũng xuất thủ tranh đoạt nguyên khí, vậy hiện tại có lẽ không chỉ mình Thanh Liên Thánh Nhân tới đây!

Nơi đây rất quan trọng, đây cũng là nguyên nhân vì sao ông không muốn đánh Đế Vực.

“Thái Hư Thần Thụ, trở về!”

Viu!

Thanh Liên Thánh Nhân điểm một chỉ, Thái Hư Thần Thụ triệt để khô héo nằm dưới đất chợt bay lên, bộc phát ra thần quang xán lạn vô biên, chiếu rọi trời đất!

Vù vù!

Từng luồng tử quang lan tràn trên thân Thần Thụ, tràn đầy sinh cơ bừng bừng.

Thái Hư Thần Thụ lại cắm rễ vào lòng đất, tản ra khí tức thiên đạo huyền diệu.

Thủ đoạn nghịch thiên!

Diệp Lăng gật đầu, Thanh Liên Thánh Nhân không hổ là tồn tại nhất đẳng trong thiên địa.

Thái Hư Thần Thụ trở về vị trí, Thanh Liên Thánh Nhân liếc chúng sinh phía dưới, lập tức lắc đầu.

“Nguyên khí không phải thứ các ngươi có thể chiếm đoạt!”

Viu!

Hắn lại điểm một chỉ, toàn bộ Đế Vực lập tức bị thanh quang rực rỡ bao vây.

Trên thân mỗi người đều dính chút thanh quang.

Ngay sau đó, mọi người hoàn toàn kinh hãi.

Bởi vì nguyên khí bị bọn họ hút vào trong cơ thể đang bị một lực lượng đáng sợ tước đoạt!

Vù vù!

Nguyên khí trong cơ thể bọn họ bị lực lượng này rút ra, trả về hư không!

Bình Luận (0)
Comment