Một màn quỷ dị này khiến gia hỏa đang chăm chỉ tát mình ngẩn người.
Lập tức, cánh tay tiếp tục điên cuồng tự vả, âm thanh vả mặt sung sướng vô cùng, Diệp Lăng nhìn cũng thấy kì quái.
Nhất định phải thế ư? Không phải chỉ là vả mặt thôi ư? Sao lại đánh đến cảnh giới này?
Nhất Kiếp Tiên Đế quỳ dưới đất kia thật sợ rồi, sợ đến tận xương tủy.
Diệp Lăng quá quỷ dị, bảo người nào chết, người đó liền chết.
Hắn bắt mình quỳ xuống tự vả đã là rất nhân từ, nếu không, sợ rằng mình cũng tử vong ly kỳ rồi đúng không?
“Là vị tiền bối nào ra tay, xin hãy hiện thân!”
“Nơi đây là sơn môn Kỳ Lân tông, hành động của tiền bối không khác nào đang vả mặt Kỳ Lân tông chúng ta!”
“Chắc ngài biết uy danh Kỳ Lân Đế Quân, xin hãy sớm thu tay lại, đừng gây thêm sai lầm nữa!”
Bát Kiếp Tiên Đế cũng hơi sợ, tên khốn kiếp Tứ Kiếp sơ kỳ này thật quỷ dị, khiến gã không dám đối mặt.
“Vả mặt?”
“Đây không phải là đang đánh mặt ư, chẳng lẽ còn không đủ?”
Diệp Lăng đột nhiên chỉ kẻ đang quỳ trên mặt đất.
Sắc mặt Bát Kiếp Tiên Đế chợt thay đổi, tên khốn kiếp đáng chết, không chỉ có chỗ dựa sau lưng, miệng lưỡi còn bén nhọn.
“Tiền bối, ngươi cố ý muốn tiếp tục, vậy đừng trách Kỳ Lân tông ta!”
Bát Kiếp Tiên Đế nhìn hư không tĩnh lặng, không thấy dấu hiệu kẻ nào muốn hiện thân, gã lập tức nổi giận gầm lên.
Rầm rầm!
Ngay sau đó, một luồng khí thể màu xám tro ngưng tụ phóng lên cao, tản ra khí tức huyền diệu.
“Khói Kỳ Lân?”
Diệp Lăng mỉm cười, đây là tín hiệu cầu cứu khói Kỳ Lân, là tiêu chí đặc biệt của Kỳ Lân tông.
Nhưng khói Kỳ Lân thì sao, sau lưng hắn là Thái Hư Thiên Cung khổng lồ, một Kỳ Lân tông nho nhỏ không làm gì được hắn.
Nho nhỏ?
Nếu Kỳ Lân Đế Quân biết suy nghĩ của Diệp Lăng, chắc sẽ muốn đập chết hắn ngay lập tức.
Trong Đế Vực này, chỉ có bốn đại thế lực áp chế được Kỳ Lân tông, những thế lực nhất lưu khác chỉ có lực lượng tương đương.
Một phần nguyên nhân là do bốn đại thế lực áp chế các thế lực khác quá lợi hại, không cho phép thế lực cường địch sinh ra.
Một khi xuất hiện, vậy sẽ hủy diệt hoặc chiếm đoạt, hết cách rồi, ai bảo nắm tay mình cứng.
Khói Kỳ Lân phiêu tán trong trời đất, ngay sau đó, Diệp Lăng cảm thấy trong sơn môn phía trước, từng đợt rung động đáng sợ xuất hiện.
Vù vù!
Vô số thân ảnh nhung nhúc như châu chấu điên cuồng lao tới nơi đây.
“Chà chà, xem ra toàn tông đều tới rồi.”
Diệp Lăng híp mắt cười, trong mắt tỏa ra hào quang âm trầm.
Ngay sau đó, thân ảnh phóng lên đầy trời bao trùm hư không, khí tức cường thế!
Phóng tầm mắt nhìn, tối thiểu cũng là Lục Kiếp Tiên Đế, hơn trăm người đã đến!
Nội tình Kỳ Lân tông này quả thực rất cường hãn, trong đoàn người còn có một cường giả Cửu Kiếp Tiên Đế!
Hơn trăm Tiên Đế sừng sững đứng giữa thiên địa, tất cả đều tập trung vào Diệp Lăng.
“Một Tứ Kiếp Tiên Đế mà đáng để Hắc Mộc Tiên Đế ngươi thả khói Kỳ Lân ư?”
“Ai đã giết hai vị sư đệ này? Thật to gan!”
“Dám giết Thất Kiếp Tiên Đế Kỳ Lân tông ta, còn có sư đệ Ngũ Kiếp Lục Kiếp!”
“Giếtttt! Kẻ dám mạo phạm thiên uy Kỳ Lân tông ta, giết không tha!”
Hơn trăm cường giả đều là nhân vật đáng sợ, bọn họ điên cuồng rống to.
Trên mặt đất, bốn thi thể thảm thiết nằm la liệt, chết không nhắm mắt.
“Chà chà, sao mắt trừng lớn thế, nhìn vậy thì có hả giận được không?”
“Lão tử đứng lù lù đây này, hét cái píp!”
Diệp Lăng khinh thường nói, đám cường giả kia kinh ngạc ngây người.
Người này điên rồi sao, một Tứ Kiếp Tiên Đế lại dám nói mình giết hai Thất Kiếp Tiên Đế và một Ngũ Kiếp, một Lục Kiếp Tiên Đế ư?
“Ha ha! Nhóc con, gan ngươi to đấy!”
“Chỉ bằng ngươi sao? Loại kiến cỏ tầm thường thì đừng phát ngôn bừa bão.”
“Chà chà, một Tứ Kiếp Tiên Đế mà cũng dám mạo phạm Kỳ Lân tông ta, cứ trực tiếp giết đi!”
“Còn ngươi nữa, Tiên Đế Kỳ Lân tông vì sao phải quỳ xuống tự vả mặt, ai cho phép ngươi quỳ xuống!”
Vô số Tiên Đế cười lớn, có kẻ tinh mắt phát hiện Nhất Kiếp Tiên Đế đang quỳ dưới đất điên cuồng vả mặt chính mình.
Mà kì quái là sao người này tự đánh hăng say như thế?
“Chư vị sư huynh đệ, những người này đúng là do hắn giết.”
“Người này rất quỷ dị, bảo người nào chết thì sẽ có một đạo trường thương xuất hiện giết người đó.”
“Nhất định là có cường giả sau lưng hắn, nếu không, sao lại có kẻ yêu nghiệt như vậy?”
Bát Kiếp Tiên Đế thả khói Kỳ Lân nói, người trong hư không lập tức náo động.
Má!
Đùa gì thế? Bảo người nào chết người đó liền chết, hắn đâu phải thiên đạo, sao có thể làm thế được?
“Hừ, tuyệt đối là có người chống lưng, bổn tọa muốn nhìn xem là ai to gan như vậy!”
Cửu Kiếp Tiên Đế hừ lạnh một tiếng, ý thức lập tức khuếch tán, tìm kiếm từng tấc trong hư không.
“Lăn ra đây cho ta!”
Ngay sau đó, Cửu Kiếp Tiên Đế gầm lên giận dữ, tay vỗ một cái, một Hỏa Long khổng lồ phi thẳng vè một vị trí trong hư không.
Viu!
Một đạo thương quang thoáng hiện, hung hăng đánh nát Hỏa Long.
Hàn Cầm Hổ chậm rãi bước ra, thần sắc băng lãnh, khóe miệng cười nhạt.
“Hàn Cầm Hổ!”
“Hàn Cầm Hổ là ai?”
“Ngươi ngốc à, Hàn Cầm Hổ đó, cung chủ Thái Hư Thiên Cung Hư Hóa thành, ngươi cứ nói đi!”
“Con bà nó!! Không phải chứ? Sao hắn lại tới đây?!”
Thái Hư Thiên Cung!
Bốn chữ này cực kì có uy thế, đã chấn nhiếp không biết bao nhiêu người.
“Hàn cung chủ! Không biết Kỳ Lân tông ta đã làm gì đắc tội ngươi, sao lại ra tay giết nhiều sư đệ như vậy?!”
“Ta nghĩ việc này chắc chắn không phải mệnh lệnh của Thái Hư Thiên Cung, có phải ngươi nên cho Kỳ Lân tông ta một lời giải thích hay không?”
Cửu Kiếp Tiên Đế nói, tuy rằng thế lực sau lưng Hàn Cầm Hổ rất đáng sợ, nhưng nếu chỉ là hành vi cá nhân của Hàn Cầm Hổ thì gã cũng chẳng cần lo lắng.
Cung chủ phân cung mà thôi, tuyệt đối không có thực lực dám khiêu khích uy nghiêm Kỳ Lân tông như vậy!
“Kỳ Lân tông các ngươi quá to gan!”
“Dám phái người ám sát trưởng lão Thái Hư Thiên Cung ta, quả là gan to bằng trời!”
Hàn Cầm Hổ cười lạnh, đi tới bên cạnh Diệp Lăng, cầm thương rống to!
Gan to bằng trời ư?
Phỏng chừng chỉ có người Thái Hư Thiên Cung mới dám nói thế với Kỳ Lân tông.
“Hàn cung chủ, ta không chấp nhận việc ngươi nói xấu Kỳ Lân tông ta như vậy!”
Cửu Kiếp Tiên Đế lạnh giọng quát, lúc này, Diệp Lăng mỉm cười khoát tay áo.