Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1247 - Chương 1248: Ta Là Thượng Đế!

Chương 1248: Ta là Thượng Đế!

Diệp Lăng cười híp mắt đứng trước sơn môn Kỳ Lân tông, không có chút sát khí nào.

Nhưng hai tên Nhất Kiếp Tiên Đế kia lại cảm thấy hắn vô cùng kinh khủng, thậm chí có chút rợn tóc gáy.

Một cường giả Tứ Kiếp Tiên Đế tuy mạnh mẽ hơn hai người bọn họ, nhưng so với Kỳ Lân tông thì chỉ như một con kiến hôi mà thôi!

Vậy mà người này lại giết chết một Ngũ Kiếp Tiên Đế, một Lục Kiếp Tiên Đế một cách quỷ dị!

Đùa gì thế? Sau lưng hắn chắc chắn có cường giả đáng sợ xuất thủ!

Hơn nữa dám không coi trọng uy danh Kỳ Lân tông, vậy chứng minh hắn tuyệt đối không khiếp sợ Kỳ Lân tông chút nào!

Tên Tiên Đế quỳ dưới đất vẫn hung hăng tát lên gò má, âm thanh vang lên đùng đùng, khiến người ta run sợ.

Diệp Lăng không lo lắng chút nào, hai tròng mắt híp lại, khóe miệng mỉm cười.

Kỳ Lân tông, kẻ đứng sau một trong những tên sát thủ đến giết hắn hôm trước.

Với hai siêu cấp thế lực là Di Vong Cung và Tử Khí Đại Nhật Cung, Diệp Lăng và Hàn Cầm Hổ đành bất lực, dù có nhân chứng vạch tội thì có thể làm gì được?

Nhưng Kỳ Lân tông thì khác, chỉ là thế lực nhất lưu, kém xa Thái Hư Thiên Cung.

Nếu đã bắt được hung thủ mà không tiến hành truy cứu thì có phải không có tiền đồ hay không?

Cho nên, Diệp Lăng thương lượng với Hàn Cầm Hổ, quyết định trực tiếp đánh tới, không thể hạ thấp uy danh Thái Hư Thiên Cung Hư Hóa thành.

Rầm rầm!

Đúng lúc này, trong hư không, một gã Bát Kiếp Tiên Đế cùng hai gã Thất Kiếp Tiên Đế hung mãnh hàng lâm!

“Ai to gan dám giết người trước sơn môn Kỳ Lân tông, muốn chết ư?!”

Bát Kiếp Tiên Đế rống giận, trong đôi mắt bừng bừng lửa giận, cắn răng nghiến lợi quát.

Nơi này là sơn môn Kỳ Lân tông, vậy mà lại có người dám động thủ giết người, rõ ràng là coi thường Kỳ Lân tông bọn họ!

Diệp Lăng liếc 3 người trên không trung, hắn mỉm cười gật đầu.

“Thế còn tạm được.”

Rồi Diệp Lăng nhìn tên Tiên Đế vẫn đang tự tát mình, thoả mãn gật đầu.

“Không tệ, rất tự biết mình, biết mấy tên này không sống được.”

Nghe vậy, 3 kẻ trong hư không lộ vẻ dữ tợn, gào to.

“Khốn kiếp! Quả là không biết trời cao đất rộng!”

“Giết hắn đi, dùng để tế sơn môn Kỳ Lân tông ta, để thế nhân biết rằng uy danh Kỳ Lân tông ta không hề hao tổn!”

“Hừ, với loại người này, ta chỉ cần dùng một hơi thở liền có thể tiêu diệt!”

Ba vị Tiên Đế điên cuồng rống to, rõ ràng là đã bị Diệp Lăng chọc giận.

“Còn ngươi nữa, làm mất mặt Kỳ Lân tông, nhanh dừng tay cho ta!”

Cường giả Bát Kiếp Tiên Đế chỉ vào gia hỏa đang quỳ tát mình dưới đất, rống giận.

Quá mất mặt, còn cứu vãn thế nào được.

Ở cửa nhà mình bị người ta ép tự vả mặt, ngươi thấy mất mặt chính mình không đủ nên tiện thể kéo theo cả tông môn đúng không.

“Tới đây, chúng ta cá cược đi, ta cược vị Thất Kiếp Tiên Đế bên cạnh ngươi sẽ chết, ngươi tin không?”

Diệp Lăng bước lên một bước, cười quỷ dị, trong con ngươi lóe lên một luồng thần quang.

“Ta chết ư?”

“Ái chà chà, buồn cười muốn chết!”

“Chưa bao giờ ta nghe chuyện gì buồn cười đến vậy!”

“Rớt nước mắt rồi, ôi bụng của ta, thật là...”

Còn chưa dứt lời, Thất Kiếp Tiên Đế kia đột nhiên trừng to mắt như một con cóc sắp bị làm thịt, tròng mắt như sắp rơi ra ngoài.

Chỉ thấy một thanh trường thương xé rách hư không lao tới, xuyên qua thiên địa, phi nhanh như chớp bay về phía lồng ngực gã.

“Đáng chết!”

Sắc mặt Bát Kiếp Tiên Đế lập tức trở nên âm trầm, một tay phất lên, quang mang phóng vạn trượng.

Nhưng ngay sau đó, thanh trường thương kia trực tiếp xé nát vạn trượng quang mang, vẫn mạnh mẽ lao đi, xuyên qua lồng ngực kẻ đang trừng mắt khiếp sợ.

Phốc phốc!

Thương quang lóe lên, rồi biến mất giữa thiên địa.

Ông!

Giờ khắc này, cả Thất Kiếp Tiên Đế và Bát Kiếp Tiên Đế đều kinh hãi.

Quá quỷ dị, chỉ vì một câu nói mà một kẻ đã chết ư?

“Ngươi rốt cuộc là ai?!”

Bát Kiếp Tiên Đế cắn răng hỏi, nhưng có vẻ không đủ mạnh mẽ, rõ ràng là gã đang hoảng sợ.

Diệp Lăng nhếch miệng, tỏ vẻ đẹp trai dùng tay phất mái tóc dài, cười lạnh thần bí.

“Biết Thượng Đế không?”

Diệp Lăng đột nhiên hỏi một câu khiến hai tên Tiên Đế kia thộn mặt, theo bản năng gật đầu.

Bọn họ đương nhiên biết Thượng Đế, đó là bá chủ của thiên giới phương Tây xa xôi.

“Thượng Đế nói phải có ánh sáng, vì vậy ánh sáng ra đời!”

“Mà ta là Thượng Đế!”

“Ta nói người sẽ chết, thì người sẽ phải chết, hiểu không?”

Diệp Lăng nhếch miệng cười, Thất Kiếp Tiên Đế và Bát Kiếp Tiên Đế đều ngây dại.

Mẹ nó, ngươi nghĩ chúng ta là thằng ngốc à?

“Giết hắn đi!”

Bát Kiếp Tiên Đế lập tức rống giận, bộc phát ra Tiên Lực mênh mông.

“Chà chà, một tên Bát Kiếp sơ kỳ thì có tư cách gì diễu võ dương oai trước mặt ta?”

“Ta nói người sẽ chết, thì tên Thất Kiếp Tiên Đế kia sẽ phải chết!”

Diệp Lăng nhếch miệng cười, cường giả Bát Kiếp Tiên Đế tròng mắt đỏ lên, tên này toàn nói nhảm, thật sự nghĩ rằng việc gì hắn nói cũng xảy ra ư?

Nhưng ngay sau đó, trường thương bất bại kia lại xuất hiện!

Crắc!

Âm thanh như tấm vải bị xé rách, chỉ thấy thanh trường thương kia xuyên qua hư không, mũi thương toát ra quang mang rực rỡ.

Rầm rầm!

Trường thương mạnh mẽ lao đến sát người Thất Kiếp Tiên Đế.

“Cút ngay cho ta!”

Thất Kiếp Tiên Đế kia rống to, một tay nắm lại đánh về phía trường thương đang lao đến!

Ầm ầm!

Hư không rung động, một quyền này như xuyên thủng thiên địa.

“Không tệ, khá thú vị đấy.”

Diệp Lăng mỉm cười, trong đôi mắt không có chút hoảng hốt nào,

Loạn cái gì, hoảng sợ gì?

Tu vi Hàn Cầm Hổ là Bát Kiếp đỉnh phong, trong Đế Vực này, mấy ai là đối thủ của y?

Huống chi, tu vi của y xứng đáng là cường giả nổi bật trong cảnh giới Bát Kiếp đỉnh phong.

Đừng nói là Thất Kiếp Tiên Đế, dù là tên Bát Kiếp Tiên Đế sơ kỳ kia thì cũng không đỡ được.

Ầm!

Khi nắm tay va chạm trường thương, Thất Kiếp Tiên Đế lập tức chấn động, phun ra một ngụm máu tươi.

Xuy Xuy Xuy!

Trường thương không ngừng dồn lực công kính nắm tay Thất Kiếp Tiên Đế, từng tấc cánh tay gã đột nhiên trở nên mềm nhũn.

Ngay sau đó, thanh trường thương kia nghiêng đi!

Vút!

Thân thương xuyên qua lồng ngực Thất Kiếp Tiên Đế.

Máu tươi văng ra.

“Đáng tiếc, hắn quá yếu.”

Diệp Lăng nhếch miệng nở nụ cười, trong mắt không có chút thương hại nào.

Bọn họ muốn giết hắn, sao hắn lại phải thương cảm?

Nếu như có thể, hắn không ngại hung hăng đạp thêm một cước!

Bình Luận (0)
Comment