Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1250 - Chương 1251: Yêu Cầu

Chương 1251: Yêu cầu

Từng tiếng chuông du dương vang vọng Kỳ Lân Sơn, lộ vẻ tang thương lắng đọng như truyền ra từ dòng chảy lịch sử xa xăm.

Ngay sau đó, tất cả cường giả Kỳ Lân tông phân ra hai bên, sắc mặt cực kì cung kính.

“Chà chà, đại Boss tới rồi.”

Diệp Lăng cười trào phúng, đám cường giả Kỳ Lân tông trợn mắt, suýt nữa phát cuồng.

Kẻ này thật lắm lời, một Tiên Đế yếu ớt như ngươi thì lo mà tăng tu vi thực lực đi, sao có cảm giác ngươi chỉ tu luyện mỗi cái miệng thôi vậy!

Lúc này, từng bóng người đạp hư không đi đến, mang theo vạn trượng thần quang!

Người cầm đầu là một người đàn ông trung niên, vẻ mặt đạm nhiên, trong mắt lóe lên từng luồng thần quang.

Phía sau lão là hơn mười người, tất cả đều là Cửu Kiếp Tiên Đế!

“Tham kiến Đế Quân!”

Các cường giả Kỳ Lân tông cung kính hô, người đàn ông trung niên cầm đầu phất tay một cái, đi thẳng tới trước mặt Càn Khôn Đế Quân.

“Không ngờ Càn Khôn Đế Quân có thời gian tới sơn môn Kỳ Lân tông ta.”

Người đàn ông trung niên chắp tay nói, Càn Khôn Đế Quân mỉm cười gật đầu.

“Kỳ Lân Đế Quân khách khí, ta đang chơi cờ cùng Thái Hư đạo hữu, kết quả được hắn phó thác làm vài chuyện, quấy rầy ngươi rồi.”

Càn Khôn Đế Quân khách khí đáp lời, dù sao Kỳ Lân Đế Quân trước mắt này cũng là bá chủ tung hoành Đế Vực.

Diệp Lăng nở nụ cười, cuối cùng cũng gặp một kẻ xứng tầm, nếu không, chuyến đến hỏi tội này chẳng có ý nghĩa gì.

“Ồ? Thái Hư Đế Quân phó thác ư?”

Kỳ Lân Đế Quân sững sờ, các cường giả xung quanh đều choáng váng, có chút chấn động.

Thái Hư Đế Quân, một trong 4 bá chủ Đế Vực, trong Đế Vực này chỉ có Kim Lan Đế Quân trong truyền thuyết áp chế được y, ngoài ra còn ai làm được thế nữa?

“Không biết đạo hữu đến đây có gì chỉ giáo?”

Kỳ Lân Đế Quân nghiêm túc nói, nếu Thái Hư Đế Quân cố ý nhờ vả, vậy nhất định đã xảy ra chuyện, nếu không, không cần Càn Khôn Đế Quân đích thân đi một chuyến.

Càn Khôn Đế Quân gật đầu, thân thể chậm rãi bay đến bên cạnh Diệp Lăng.

“Vị tiểu huynh đệ này huynh đệ được Thái Hư đạo hữu coi trọng nhất trong cung.”

“Kết quả lại bị Kỳ Lân tông phái sát thủ đi ám sát.”

“Với tính khí nóng nảy của Thái Hư Đế Quân, hắn không đích thân qua đây đã là nén giận rồi.”

Càn Khôn Đế Quân lắc đầu cười, trong mắt lóe tinh quang.

Ông được Thái Hư Đế Quân phó thác, nếu đã tới thì chắc chắn sẽ làm tròn phận sự.

Tiểu huynh đệ?

Ba chữ này bay vào tai người Kỳ Lân tông chẳng khác nào đang yên bình lại vang lên một tiếng sấm, khiến đầu óc mọi người choáng váng.

Đùa gì thế? Một Tứ Kiếp sơ kỳ lại lại xưng huynh gọi đệ với Thái Hư Đế Quân, điều này có thể sao?

Bọn họ đâu biết rằng, trong Thái Hư Thiên Cung, gọi huynh đệ chẳng phải việc gì lạ.

Kỳ Lân Đế Quân nghe xong thì nhìn Diệp Lăng một cái, lại nhìn Hàn Cầm Hổ sắc mặt âm trầm.

“Ra là Hàn cung chủ cũng ở đây, còn dẫn theo Hắc Giáp Quân.”

“Xem ra Thái Hư Đế Quân thực sự tức giận rồi.”

Kỳ Lân Đế Quân cười tự giễu, lập tức hít sâu một hơi: “Nhưng việc này có hiểu lầm gì đó hay không?”

Hiểu lầm?

Diệp Lăng cười lạnh, vừa muốn lên tiếng, Càn Khôn Đế Quân đã kéo hắn lại.

“Nếu Đế Quân cảm thấy có hiểu lầm, vậy ta khống chế tâm thần sát thủ này cho ngươi thẩm vấn được chứ?”

“Hình như mọi người đều tin tưởng ta, ha hả.”

Càn Khôn Đế Quân vừa dứt lời, Kỳ Lân Đế Quân vội vã nói không dám.

Thanh danh Càn Khôn Đế Quân vang xa, nếu không tin ông, không chừng sẽ lại có thêm phiền phức.

“Nếu Càn Khôn Đế Quân đã đích thân đến, vậy chứng minh Kỳ Lân tông ta chắc chắn có hành vi ác liệt này.”

“Hy vọng Đế Quân có thể thay ta biểu đạt lòng áy náy với Thái Hư Đế Quân, ta nhất định sẽ tra ra hung thủ sau màn là ai!”

“Rồi ta sẽ cho Thái Hư Đế Quân một cái công đạo, xin Càn Khôn Đế Quân hãy yên tâm!”

Kỳ Lân Đế Quân thần sắc nghiêm túc nói, nhưng Hàn Cầm Hổ, Diệp Lăng và Càn Khôn Đế Quân lại chỉ khẽ mỉm cười, không phản ứng chút nào.

Công đạo ư?

Ai thèm cái hứa hẹn ngoài miệng của ngươi, thứ này làm được cái chó gì.

Còn không bằng đưa chút tiền đây, nếu không thì chẳng đáng giá công sức chúng ta hưng sư động chúng như vậy, lãng phí thời gian.

“Đế Quân! Kỳ Lân tông ta nguyện ý dâng 30 vạn cực phẩm Tiên Thạch làm thành ý.”

Kỳ Lân Đế Quân hít sâu một hơi rồi nói, ta đã cho các ngươi đủ mặt mũi rồi, các ngươi nên đáp ứng đi!

“Kỳ Lân đạo hữu, ngươi cảm thấy Thái Hư Thiên Cung thiếu 30 vạn cực phẩm Tiên Thạch sao?”

Càn Khôn Đế Quân đột nhiên hỏi, ông lắc đầu, rõ ràng là không thoả mãn với kết quả này.

30 vạn cực phẩm Tiên Thạch, đừng nói là Thái Hư Thiên Cung, dù là với Kỳ Lân tông thì nó cũng tuyệt đối không phải số lượng lớn gì.

Nếu Càn Khôn Đế Quân đã tới, Thái Hư Thiên Cung đã huy động quân đội, vậy chắc chắn sẽ cho các ngươi một bài học để các ngươi nhớ thật lâu.

Nếu không, hung uy Thái Hư Thiên Cung dùng để chấn nhiếp đối thủ phải để vào đâu?

“Vậy kính xin Đế Quân chỉ cho ta một con đường!”

Kỳ Lân Đế Quân trầm giọng nói, con ngươi liếc về phía sau một cái, rõ ràng là lão biết đạo mệnh lệnh này do ai hạ, nhưng bây giờ không thể nói ra được.

Dù là ở thế lực nào thì cũng phải bao che cho người mình, đúng không?

“Nếu vậy thì ta đây không dám giấu giếm.”

“Chúng ta có quyền tu luyện nửa tháng tại Kỳ Lân Trì của Kỳ Lân tông ngươi, cộng thêm 50 vạn cực phẩm Tiên Thạch!”

Càn Khôn Đế Quân chậm rãi nói, nhưng yêu cầu này lại khiến người Kỳ Lân tông kinh hãi.

Yêu cầu này quá mức quá đáng.

“Càn Khôn Đế Quân, yêu cầu này...”

“Còn nữa, mấy người bọn họ giết bốn người trước sơn môn ta!”

“Ngươi xem, còn một người đang bị ép tự vả mặt!”

“Dừng lại cho bổn tọa! Sao tông ta lại có thứ mất mặt xấu hổ như ngươi!”

Kỳ Lân Đế Quân rống giận, nhìn tên thủ vệ khốn kiếp còn đang tự vả như một bản năng.

Kẻ này không cảm thấy thẹn hay sao?!

Gia hỏa kia run rẩy vội vã ngừng tay, gã đã sợ Diệp Lăng đến tận xương tủy.

“Ta chỉ phụ trách truyền lời.”

“Nếu không được, ta sẽ rời đi.”

“Nhưng Kỳ Lân đạo hữu nên hiểu, sau khi ta rời đi, người ngài phải tiếp đãi tiếp theo sẽ là Thái Hư đạo hữu.”

Càn Khôn Đế Quân có chút không vui, mẹ nó, lão tử đích thân tới rồi mà ngươi còn cò kè mặc cả hả?

Nghe vậy, Kỳ Lân Đế Quân hít sâu một hơi, cắn răng.

“Được!”

“Vậy xin nghe theo ý Thái Hư Đế Quân!”

Kỳ Lân Đế Quân tiếc đứt ruột, trái tim nhỏ máu.

Còn Diệp Lăng thì nở nụ cười xán lạn.

Bình Luận (0)
Comment