Kỳ Lân Trì, đó là thánh địa tuyệt mật trong Kỳ Lân tông, có thể so với Thái Hư Thần Thụ của Thái Hư Thiên Cung.
Lúc trước Hàn Cầm Hổ từng hỏi Diệp Lăng, trong hành động trả thù kế tiếp nên đòi bòi thường thế nào.
Dù sao Diệp Lăng mới là người bị hại, nên phải hỏi ý kiến của hắn, sau đó Hàn Cầm Hổ giới thiệu rất nhiều bảo bối của Kỳ Lân tông cho hắn biết.
Cuối cùng, Diệp Lăng nhắm đến Kỳ Lân Trì, sau khi thương lượng cùng Hàn Cầm Hổ thì chọn thời gian nửa tháng.
Dù sao nếu đòi quá lâu thì Kỳ Lân Đế Quân chắc chắn sẽ không bằng lòng, hơn nữa chúng thần đại chiến đã sắp đến, Diệp Lăng không thể tu luyện quá lâu.
Sau khi thống nhất ý kiến, Càn Khôn Đế Quân gật đầu.
“Nếu vậy, ta đã hoàn thành yêu cầu của Thái Hư đạo hữu.”
“Ta rời đi trước, phiền Kỳ Lân đế quân chiếu cố tiểu huynh đệ này nhiều hơn.”
Càn Khôn Đế Quân mỉm cười, lập tức phóng lên cao, biến mất trong hư không.
Hàn Cầm Hổ cũng khoát tay áo, ra lệnh cho Hắc Giáp Quân rời đi, dù sao tiếp tục ở lại cũng chẳng để làm gì.
Thiên địa rộng lớn chỉ còn Hàn Cầm Hổ và Diệp Lăng đối diện một đám cường giả Kỳ Lân tông đang ngứa răng.
Bọn họ muốn táng chết hai tên khốn kiếp này, nhưng Thái Hư Đế Quân đã đích thân phái người tới, nếu hai kẻ này xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy sẽ khiến Kỳ Lân tông gặp tai họa ngập đầu!
Một Tứ Kiếp Tiên Đế và toàn bộ tông môn, cái nào trọng yếu hơn, trong lòng mọi người đều rõ ràng.
“Hắc Nha trưởng lão, mang hắn đi vào Kỳ Lân Trì, tu luyện nửa tháng.”
“Sau khi tu luyện xong, trực tiếp dẫn hắn rời khỏi phạm vi sơn môn Kỳ Lân tông!”
Nói xong, Kỳ Lân Đế Quân xoay người rời khỏi, sắc mặt âm trầm, nhưng đành bất lực.
Phía sau Diệp Lăng là Thái Hư Đế Quân, dù thế nào, lão cũng không thể động thủ.
Thậm chí ở trong Kỳ Lân tông, lão còn phải bảo hộ Diệp Lăng, nếu xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, dù lão có trăm cái miệng thì cũng không đủ để giải thích.
“Diệp Lăng, hãy tận dụng thời gian nửa tháng này, rồi ta sẽ tới đón ngươi!”
Hàn Cầm Hổ mỉm cười, sau đó xoay người rời khỏi, chỉ còn một mình Diệp Lăng, hắn đi theo Hắc Nha trưởng lão chậm rãi đi lên sơn đạo gập ghềnh.
Rừng núi xanh tốt, chim trùng ca vang.
Diệp Lăng nhìn cảnh sắc chung quanh, gật đầu, không tệ, không hổ là Kỳ Lân tông, thế lực nhất lưu trong Đế Vực.
Hoàn cảnh ưu nhã, Tiên Khí đầy đủ, tuyệt đối là địa điểm tốt để tu luyện.
“Chà chà, Hắc Nha trưởng lão, Kỳ Lân tông không tệ chút nào.”
“Đất rộng của nhiều, hải nạp bách xuyên, không tệ không tệ.”
“Hoàn cảnh này, Tiên Khí này, nếu biết trước thì ta đã tới nương tựa Kỳ Lân tông rồi.”
Diệp Lăng cười híp mắt, hắn chỉ đang khách sáo mà thôi, không vào bốn đại thế lực mà đi tới nơi chim không thèm ị này, trừ khi đầu óc hắn có bệnh.
Hơn nữa ngươi xem hoàn cảnh này xem, nhiều đá sỏi đi đau cả chân, cực kì khó chịu.
Xung quanh, hoa cỏ côn trùng kêu vang, nghe đau cả tai, chỉ mong chúng câm hết mồm lại!
Hắc Nha trường lão đen mặt nhìn Diệp Lăng, tới đây ư?
Thôi đi, tên khốn kiếp này là khắc tinh của Kỳ Lân tông, nếu không phải vì hắn thì tại sao chúng ta lại tổn thất lớn như thế.
Lão không có thời gian nhàn rỗi phản ứng Diệp Lăng, trực tiếp mang hắn đi tới một góc trong núi.
Nơi này có một gian nhà lá, có vẻ bình thường không có gì lạ, nhưng Diệp Lăng cảm nhận được xung quanh đây có tối thiểu mười mấy khí thế đáng sợ.
Khí tức cuồn cuộn, tuyệt đối là cường giả Bát Kiếp Tiên Đế trở lên, bọn họ đang trốn trong hư không.
“Vào đi, nhớ kỹ, nửa tháng sau tự động xuất hiện!”
“Nếu không chính là ngươi muốn chết, đừng trách ta đánh ngươi ra ngoài!”
Hắc Nha trưởng lão hừ lạnh, xoay người rời khỏi, khuôn mặt lộ vẻ bất thiện.
Diệp Lăng bĩu môi, lão già này nóng tính thật.
Mình và lão có ân oán gì đâu, quả nhiên tiểu nhân thường nhỏ mọn!
Ngay sau đó, Diệp Lăng cảm thấy đám cường giả trốn trong hư không cũng thả ra khí tức bất thiện với hắn.
Diệp Lăng lập tức không vui, mẹ nó, các ngươi bắt nạt người lương thiện đúng không?
Ta chọc đến các ngươi hay là đe dọa các ngươi, không phải chỉ đến đòi công đạo thôi sao!
Lão tử là tiểu lang quân thành thực đáng tin, từ trước tới giờ không làm chuyện gì đáng ghét.
Các ngươi lại la ó, trừng mắt lườm ta, mẹ nó các ngươi nghĩ lão tử dễ bắt nạt đấy à?
“Một đám du côn già khọm mất nết!”
“Nhìn cái gì? Lão tử trộm gà nhà ngươi hay tung váy con gái nhà ngươi hả?”
“Các ngươi thả khí tức bất mãn với ta làm gì?!”
“Tới đây, hiện thân cho lão tử xem mặt mũi ra sao nào!”
“Lão tử đứng ngay đây này, có giỏi thì động thủ thử xem, ta mà nhắm mắt thì ta không phải đàn ông!”
Diệp Lăng chửi ầm lên, ngay sau đó, mười mấy khí thế đáng sợ trong hư không lập tức bạo loạn!
“Thằng nhãi! Ngươi muốn chết à?!”
Một cường giả lập tức rống giận, sắc mặt dữ tợn, thân thể chậm rãi hiện ra.
Lão đường đường là Bát Kiếp Tiên Đế, bây giờ lại bị một thắng nhãi Tứ Kiếp Tiên Đế chửi, sao lão có thể chấp nhận được.
“Ta muốn chết ư?”
“Lão già! Ngươi yên tâm đi, ngươi chết rồi chắc chắn ta vẫn sẽ sống tốt!”
“Người ta vẫn nhẫn nhịn mà ngươi xuất hiện làm gì? Lao ra nhanh như vậy làm cái gì?”
“Khoe tốc độ nhanh đấy à? Hay là một kẻ bắn 1s?”
“Dáng dấp xấu xí như thế còn nhanh như vậy, ngươi lấy tự tin đâu ra đấy?!”
Diệp Lăng chửi ầm lên, không cho lão già kia chút mặt mũi nào.
Phụt!
Lồng ngực Bát Kiếp Tiên Đế chấn động, sắc mặt đỏ lên, máu tươi nghẹn ở yết hầu, suýt nữa đã phun ra.
Đáng chết!
Tên khốn này chui từ đâu ra, sao miệng lưỡi sắc bén như vậy!
“Ha hả!”
“Tiểu bối, bổn tọa muốn giết ngươi!”
Rống!
Cường giả kia rít gào rống giận, bàn tay đánh ra, chưởng phong cuồn cuộn.
Xuy Xuy Xuy!
Hư không bị xé rách, nhưng Diệp Lăng vẫn bình thản đứng yên.
“Ồ, lão già, có gan thì giết ta này!”
“Để ta xem, sau khi ta chết, Thái Hư Đế Quân mang đại quân đến đây có thể bóp chết tên trứng mềm nhà ngươi hay không!”
Thế tiến công của cường giả Bát Kiếp trực tiếp ngưng lại, sắc mặt âm trầm.
Khốn kiếp!
Tên này rõ ràng là một tên lưu manh!
Làm sao bây giờ? Tuyệt đối không thể giết hắn, nếu không, khi đại quân Thái Hư Thiên Cung đến hỏi tội, chẳng khác nào đại nạn giáng xuống.
“Tiểu tử, đừng để bổn tọa gặp lại ngươi, nếu không, ta nhất định không buông tha cho ngươi!”
Dứt lời, Bát Kiếp Tiên Đế xoay người muốn đi.
“Ê, lão cẩu trở về đi!”
“Đi đâu đấy? Lão tử còn chưa mắng xong đâu, đừng đi!”
“Nếu không, lão tử tự sát bây giờ!”