Trong lúc tất cả mọi người còn đang yên lặng chấn động, lão giả râu tóc bạc trắng bay lên, khí tức bùng nổ như núi lửa phun trào.
Sắc mặt lão âm trầm, sát khí lan tràn không chút kiêng nể.
Bát Kiếp Tiên Đế đỉnh phong!
Mọi người đều biến sắc, sao lão giả này lại mặc kệ quy củ, trực tiếp hiện thân, chẳng lẽ lão muốn ỷ lớn hiếp nhỏ?
“Người Thất Tài Điện ta mà ngươi dám ra tay nặng như vậy, trưởng bối Thái Hư Thiên Cung không dạy ngươi quy củ ư?”
Đột nhiên, lão giả kia hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó, từng luồng sóng âm cuồng bạo lập tức công kích Ngô Tài Thần.
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang như pháo khiến mọi người đều ngây ra, Bát Kiếp Tiên Đế đỉnh phong đột nhiên xuất thủ nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Ầm!
Trên đài diễn võ, gương mặt nhất niệm Phật nhất niệm Ma của Ngô Tài Thần đột nhiên biến hóa, y như biến thành một vị Thiên Tôn đang trừng mắt.
Lực lượng không ngừng cuộn trào trong cơ thể Ngô Tài Thần, đáng tiếc cảnh giới của y quá thấp, không phải đối thủ của người này.
Viu!
Đúng lúc này, một thân ảnh bay thẳng lên đài diễn võ, ngăn cản sóng âm kia.
“Diệp Lăng! Mau tránh ra!”
Ngô Tài Thần vội vã kinh hô, kẻ vừa xông lên chính là Diệp Lăng!
Mọi người đều kinh hãi, Diệp Lăng chỉ có tu vi Tứ Kiếp sơ kỳ, hắn xông lên chẳng lẽ là muốn chết sao?
Nhưng ngay sau đó, khi sóng âm bùng nổ, quanh thân Diệp Lăng lóe lên thần quang mịt mờ.
Sóng âm đáng sợ nổ vang, nhưng không thể lay động Diệp Lăng nửa phần.
Một kích toàn lực của Bát Kiếp Tiên Đế đỉnh phong mà không thể phá được phòng ngự của Diệp Lăng!
Mọi người kinh ngạc trừng mắt há hốc miệng, thậm chí không thể thở nổi.
Có phải bọn họ đang nằm mơ hay không?
Bọn họ đâu biết rằng đây là phòng ngự tuyệt đối do Tây Vương Mẫu gia trì cho Diệp Lăng, đừng nói là Bát Kiếp Tiên Đế đỉnh phong, dù là Cửu Kiếp Tiên Đế đỉnh phong thì cũng không thể phá vỡ!
Mà Diệp Lăng chỉ sử dụng được tối đa ba lần, lúc trước chỉ giao chiến cùng cảnh giới, hắn căn bản không cần dùng.
“Lão già! Ngươi thật ác độc, ỷ lớn hiếp nhỏ!”
Sắc mặt Diệp Lăng nghiêm nghị chửi ầm lên, nếu Diệp Lăng không cản lại lực lượng đáng sợ vừa rồi, Ngô Tài Thần bị đánh trúng thì kết cục chắc chắn rất thảm thiết.
Y không chết thì cũng tàn phế, dù sao lão giả này là Bát Kiếp Tiên Đế đỉnh phong, tu vi cực kì mạnh mẽ.
Lão giả đứng giữa không trung sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, nhìn Diệp Lăng đang mắng to, lão cười lạnh.
“Tiểu bối vừa mở miệng đã mắng người!”
“Thật không có giáo dưỡng, vừa rồi không biết dùng thủ đoạn gì may mắn cản được một kích của ta, nhưng ngươi lại không biết trời cao đất rộng như vậy!”
“Ta đây sẽ thay trưởng bối nhà ngươi giáo huấn ngươi!”
Lão giả râu tóc bạc trắng cười lạnh một tiếng, lập tức tay điểm một cái.
Rầm rầm!
Một chùm sáng trắng phi ra từ đầu ngón tay lão, tất cả trở ngại trong hư không đều hóa thành tro tàn, không thể ngăn cản.
Sắc mặt Diệp Lăng lập tức biến đổi, Ngô Tài Thần bước ra một bước, hai người nhìn nhau.
Rầm rầm!
Từng cỗ lực lượng đáng sợ phóng ra từ thân thể hai người, ngăn cản trước mặt.
Lúc này, các Tiên Đế Thái Hư Thiên Cung mới phản ứng lại, sắc mặt tái xanh, trong mắt bùng lên lửa giận.
“Khốn kiếp! Dám làm vậy với người Thái Hư Thiên Cung ta, thật to gan!”
“Thất Tài Điện, một thế lực nhất lưu mà dám vũ nhục người Thái Hư Thiên Cung ta sao?”
“Nhanh bẩm báo Đế Quân, nhanh lên!”
Tất cả Tiên Đế Thái Hư Thiên Cung điên cuồng rống giận, ngay sau đó, chùm sáng trắng hung hăng xé rách màn sáng trước mặt hai người Diệp Lăng.
Roẹt!
Màn sáng bị phá hủy, chùm sáng trắng nhanh chóng lao về phía hai người.
Hai người liên tục lui bước, sắc mặt ngưng trọng.
“Tài Thần, đứng sau đi!”
Diệp Lăng cắn răng kéo Ngô Tài Thần về phía sau, mở ra bảo hộ Tây Vương Mẫu cho hắn.
Ngô Tài Thần nghiến răng nghiến lợi, khi bị Diệp Lăng kéo, kỳ thực y muốn phản kháng, nhưng vẫn bị Diệp Lăng mạnh mẽ kéo tới phía sau.
Trong lúc y đang kinh ngạc, trước hai người đột nhiên xuất hiện một bàn tay khổng lồ năm ngón rõ ràng, tản ra thần uy khủng bố.
Năm ngón tay tóm lấy chùm sáng trắng, sau đó bóp mạnh.
Răng rắc, chùm sáng trắng vỡ nát!
Trong hư không, một người cường tráng tay cầm trường thương xuất hiện, sắc mặt tái xanh, trong mắt lóe ra sát khí ngập trời.
Hàn Cầm Hổ đã đến!
“Thất Tài Điện to gan!”
“Dám hạ thủ với người Thái Hư Thiên Cung ta, ỷ lớn hiếp nhỏ!”
“Các ngươi cho rằng người Thái Hư Thiên Cung ta đều là tượng đất ư, ta muốn xem xem rốt cuộc Thất Tài Điện ngươi có thủ đoạn gì mà dám khiêu khích Thái Hư Thiên Cung ta!”
Vút!
Hàn Cầm Hổ cầm trường thương mãnh liệt đâm một kích, thương quang từ một điểm quang khuếch tán trong nháy mắt!
Xoạt!
Hào quang tản ra, một thanh trường thương màu đen bình thường không có gì lạ điên cuồng lao về phía lão giả kia.
Giờ khắc này, toàn trường lặng ngắt như tờ, bọn họ không ngờ được rằng sự tình lại phát triển đến nước này.
Keng!
Lão giả râu tóc bạc trắng vội vàng vỗ ra một chưởng đánh lên mũi thương.
Tia lửa văng khắp nơi, nhưng thanh trường thương kia vẫn mạnh mẽ phi đến!
Lão giả Thất Tài Điện nhanh chóng lui lại, lồng ngực không ngừng chấn động, sắc mặt đỏ bừng.
Phụt!
Lão phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lập tức trắng bệch như tờ giấy, khí tức uể oải đi rất nhiều.
“Lão già, chỉ có chút thủ đoạn mà cũng dám cậy già lên mặt ư?”
Hàn Cầm Hổ nhe răng cười, trong lòng tràn đầy sát khí, nếu nơi đây không phải Di Vong Cung, hôm nay lão già này tuyệt đối không thể sống tiếp.
“Thủ đoạn Thái Hư Thiên Cung quả nhiên là danh bất hư truyền!”
Lão giả gắng gượng đứng vững, sau đó nhếch miệng cười, hung quang lóe lên.
“Sớm muộn gì ta cũng sẽ lãnh giáo thủ đoạn của Hàn cung chủ ngươi!”
Lão giả Thất Tài Điện dữ tợn quát, rõ ràng là lão còn không phục.
Hàn Cầm Hổ cười lạnh gật đầu.
“Nếu vậy thì trực tiếp đấu luôn thôi.”
Ầm!
Ngay sau đó, Hàn Cầm Hổ vung trường thương, sau lưng y đột nhiên ngưng tụ một Cự Long cao vạn trượng, vô cùng sinh động!!