Quanh đài diễn võ chỉ còn lại Ngô Tài Thần và Diệp Lăng.
Hai người đứng trên đài của chính mình, máu tươi loang lổ, đại biểu chiến tích rực rỡ của hai người.
“Mộ Dung Trường Ca, người này gần như là mạnh nhất trong Thất Tài Điện.”
“Lần chúng thần đại chiến này, gã chắc chắn nằm trong số các tuyển thủ hạt giống.”
“Bị gã nhằm vào, trong chúng thần đại chiến lần này, hành trình của ngươi sẽ trở nên gian nan hơn.”
Ngô Tài Thần bình thản nói, mặc dù có vẻ đánh giá Mộ Dung Trường Ca khá cao, nhưng y không có chút sợ hãi nào.
Mộ Dung Trường Ca?
Diệp Lăng nhếch miệng cười, lắc đầu, trực tiếp nhảy xuống đài.
“Không chọc ta thì tốt, chọc ta rồi, Mộ Dung Trường Ca cũng phải bại!”
Diệp Lăng lạnh lùng nói, rồi lập tức chạy về hướng trận doanh Thái Hư Thiên Cung.
Phía sau, Ngô Tài Thần nở nụ cười, y thưởng thức sự cuồng ngạo này của Diệp Lăng, mặc kệ có năng lực đánh bại hay không, tối thiểu tinh thần phải tự tin vào chính mình.
Một lúc sau, Diệp Lăng và Ngô Tài Thần về tới căn cứ, đó là một gian nhà.
Bây giờ, nơi này đã tập hợp hơn trăm cường giả tham gia chúng thần đại chiến, trong mắt bọn họ không ngừng lóe lên chiến ý cuồng nhiệt.
Trước đầu là Hàn Cầm Hổ và một nữ tử mặc y phục bích lam.
Nữ tử khoảng 30 tuổi, khuôn mặt tinh xảo, dáng người yểu điệu, tuyệt đối là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.
“Chúng thần đại chiến bắt đầu, bất kể các ngươi là vì mình hay là vì thế lực của mình, thì đều phải liều mạng chiến đấu đến cùng!”
“Mười mấy thế lực chưởng khống Đế Vực, không thiếu thiên chi kiêu tử đủ khả năng đối địch vạn người!”
“Ta muốn nói với các ngươi rằng, đây là lần khiêu chiến tốt nhất, cũng là lần lịch lãm đặc sắc khó quên nhất.”
“Vì sao đại hội này lại có tên là chúng thần đại chiến, các ngươi có biết không?”
Hàn Cầm Hổ bình thản hỏi, hơn trăm cường giả đều lắc đầu, Diệp Lăng cũng vậy.
Chúng thần đại chiến, lần đầu tiên Diệp Lăng nghe thấy, hắn cũng cảm giác cái tên này quá khoa trương.
Hơn nữa còn có vẻ Tây hóa, nhưng hai chữ chúng thần lại cũng thông dụng ở Đông Phương, nhưng dù là Thánh Nhân thì cũng không phải ai cũng dám tự xưng thần!
Thần, đó là bá chủ đứng đầu tam giới tồn tại trong thần thoại!
“Mỗi nghìn năm, chúng thần đại chiến sẽ diễn ra, trận chiến sẽ diễn ra ở nơi chúng thần vẫn lạc!”
“Vì sao lại trở thành chúng thần đại chiến, đó là bởi vì nơi chúng thần vẫn lạc là một chiến trường bi tráng hào hùng, tại thời điểm Thiên Ma ngoại vực tiến công tam giới, đây là chiến trường lớn nhất!”
“Thi cốt trắng như tuyết, hàng vạn hàng nghìn cường giả vẫn lạc, thiên địa đồng bi!”
“Nơi đó có nguy cơ, cũng có kỳ ngộ, có thể nắm lấy hay không thì phải xem số mệnh của chính các ngươi.”
Hàn Cầm Hổ chậm rãi nói, lần đầu tiên nghe được nguyên nhân chúng thần đại chiến, tất cả đều lộ vẻ chấn động.
Chúng thần đại chiến!
Hóa ra là như vậy, nơi đó là chiến trường lớn nhất khi Thiên Ma ngoại vực tấn công!
Giờ khắc này, mọi người đều sinh lòng kính ngưỡng và bi thương màu sắc.
“Mỗi lần chúng thần đại chiến đều có ảnh hưởng rất lớn với mỗi đại thế lực.”
“Thậm chí có khả năng ảnh hưởng đến địa vị của bốn đại thế lực.”
Đột nhiên, nữ nhân bên cạnh Hàn Cầm Hổ bước ra lạnh lùng nói.
Ầm!
Dù là Diệp Lăng thì cũng choáng váng, trừng mắt kinh ngạc nhìn nữ nhân lam y kia.
Chúng thần đại chiến có thể ảnh hưởng đến địa vị của bốn đại thế lực ư? Sao có thể như vậy?!
Tất cả đều biết, bốn đại thế lực vô địch Đế Vực đều cường thế đả kích và trấn áp, bọn họ không cho phép các thế lực khác ngóc đầu lên.
Chỉ một lần đại hội mà thôi, sao có thể thay đổi vị trí bốn đại thế lực, nghe chẳng khác gì chuyện đùa!
“Có thể các ngươi nghĩ là ta đang nói dối.”
“Nhưng ta không có thời gian, cũng không có tâm tình nói đùa với các ngươi.”
Nữ tử lam y nhìn hơn trăm cường giả trước mặt, nàng lắc đầu, ánh mắt băng lãnh.
“Mỗi lần chúng thần đại chiến là một lần phân chia thành trì cương vực!”
“Trên chúng thần chiến trường có tất cả 10 thành trì lớn, hơn trăm thành trì nhỏ!”
“10 thành trì nhỏ chỉ tương đương một thành trì lớn.”
“Mà thành trì là tiêu chuẩn cơ bản phân chia thành trì lãnh thổ!”
Nữ tử lam y tung ra một tin tức nặng ký, khiến mọi người đều chấn động.
Chiếm giữ thành trì?
Đổi lấy thành trì và lãnh thổ chân thực trong Đế Vực?
“Đây là quyết định giữa các thánh nhân, cũng là một cuộc cạnh tranh công bằng!”
“Cho nên, nếu Thái Hư Thiên Cung chúng ta không chiếm giữ được một tòa thành trì lớn nào, vậy không phải là không thể bị mất tư cách một trong bốn đại thế lực!”
Giờ khắc này, rốt cuộc mọi người đã biết vì sao nữ tử lam y nói vậy.
Địa bàn chính là trụ cột của một thế lực, không có địa bàn thì không có cái gọi là tích lũy, cũng không thể giữ được nhiều cường giả như vậy.
Ngươi đã thấy một thế lực tổ chức nghèo kiết hủ lậu nào trên Trái Đất chưa?
Dù là tổ chức khủng bố thì cũng giàu chảy mỡ, vậy thì mới có vô số đại quân cam nguyện tự sát đánh chết kẻ địch.
“Nhiệm vụ của các ngươi chính là chiếm giữ thành trì lớn!”
“Lần này tất cả thế lực đều sẽ dốc hết sức, mục tiêu của bọn họ chính là bốn đại thế lực!”
“Cho nên có thể nói rằng, lần chúng thần đại chiến này là lần đại chiến kịch liệt nhất của Đế Vực trong những năm qua!”
“Dù sao bốn đại thế lực tồn tại đã lâu, vô số người mơ ước vị trí này là rất bình thường.”
Nữ tử lam y nhún vai, sau đó cười lạnh.
“Nhưng ta nghĩ, dù vì lòng tự ái hay là ngạo khí, các ngươi cũng sẽ không cho phép một đám người tác oai tác quái trên đầu các ngươi, đúng không?”
Ầm!
Trái tim tất cả mọi người hoàn toàn bị thiêu đốt.
Đúng!
Bọn họ là người Thái Hư Thiên Cung, ai dám động thủ trên đầu thái tuế, vậy chính là coi thường bọn họ.
Phải trấn áp!
Tất cả cường giả Thái Hư Thiên Cung nở nụ cười dữ tợn, trong mắt dạt dào sát khí.
“Hơn nữa, lần này trong cung cũng dốc hết sức.”
“Cung chủ hứa hẹn, kẻ nào lập công lớn thì sẽ được tu luyện dưới Thái Hư Thần Thụ nửa năm!”
Hàn Cầm Hổ mỉm cười, lại tung ra một quả bom nặng ký.
Xoạt!
Ánh mắt tất cả mọi người đều sáng ngời!
Tu luyện dưới Thái Hư Thần Thụ nửa năm?
Má nó, phần thưởng này quá hấp dẫn!
Xông lên!
Vì phúc lợi ấy, dù gian nan thì cũng phải liều mạng!
Một đám cường giả bị kích thích gào to, sĩ khí tăng vọt.
“Hẳn là các ngươi đã hiểu rõ mục đích của chính mình rồi đúng không?”
Hàn Cầm Hổ nhếch miệng cười hỏi.
Đám người vội vàng gật đầu như gà mổ thóc.
Trong mắt như lóe lên dáng dấp Thái Hư Thần Thụ!