Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1305 - Chương 1306: Không Ai Cứu Được Ngươi

Chương 1306: Không ai cứu được ngươi

Đơn đao như muốn xé rách toàn bộ thiên địa

Đơn đao vô song chém mạnh lên Diệt Tiên Kiếm.

Xoẹt!

Tia lửa văng khắp nơi, lồng ngực Diệp Lăng chấn động, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

“Diệp Lăng, chết đi cho ta!”

Hai tay Mộ Dung Trường Ca cầm đao, lực lượng trong thân thể bạo phát, điểm mũi chân đạp hư không một cái, vậy mà đột nhiên đá lui Diệp Lăng.

Xèo xèo xèo!

Dưới chân Diệp Lăng bùng lên ngọn lửa, hắn không ngừng lui lại, từng cỗ lực lượng đáng sợ xâm lấn vào trong cơ thể.

Phụt!

Lại hộc máu lần nữa, Diệp Lăng cắn răng, điều động tất cả lực lượng trong cơ thể, hai cánh tay cầm kiếm chắn trên đầu, chặn lại thế tiến công của Mộ Dung Trường Ca.

“Trời ạ, ta đang nhìn thấy gì, đây là hiện trường vượt cấp chiến đấu ư?”

“Rõ ràng là không cùng cấp bậc, thực lực Mộ Dung Trường Ca như vậy, dù là Ngũ Kiếp Tiên Đế sơ kỳ thì e rằng cũng không làm gì được gã.”

“Đúng vậy, tuy tên Diệp Lăng này cũng rất mạnh, nhưng chẳng thể thay đổi điều gì.”

Chúng Tiên Đế lắc đầu, ở trong mắt bọn họ, dù Diệp Lăng tạm thời ngăn cản được thì cũng chỉ là giãy dụa trước khi chết.

Châu chấu trước khi chết cũng phải nhảy nhót mấy lần, một Tứ Kiếp Tiên Đế như hắn dù sao cũng phải liều mạng phản kháng không phải sao?

“Mộ Dung Trường Ca!”

Trong cơ thể, lực lượng vô biên điên cuồng tràn đến hai cánh tay, Diệp Lăng ngẩng đầu, trong mắt tràn ngập sát khí.

Đối diện, Mộ Dung Trường Ca cười âm lãnh, cánh tay hung hăng bổ xuống.

Răng rắc!

Đơn đao rung lên, nhưng lúc này, Diệp Lăng sừng sững như một ngọn núi, không dao động chút nào.

“Cút!”

Ầm!

Trong cơ thể Diệp Lăng, ba Tiên Anh thiêu đốt, toàn bộ lực lượng trong ba Tiên Anh lan tràn cuồn cuộn như dòng lũ.

Grào!

Trong vô hình, Diệp Lăng tỏa ra khí thế như bão táp phóng lên cao, lực lượng sáu Thần Mạch cũng thi triển tới cực hạn.

Diệp Lăng dùng sức phản kích, Mộ Dung Trường Ca hoảng sợ phát hiện lực lượng chính mình bị trấn áp gắt gao.

“Cút cho ta!”

Diệp Lăng ngửa đầu rống giận, giờ khắc này, tất cả Tiên Đế đều choáng váng.

“Trời ạ! Ta đang nhìn thấy gì vậy?!”

“Không thể nào, cánh tay Mộ Dung Trường Ca... đang run rẩy ư?”

“Mau nhìn kìa, cổ tay Mộ Dung Trường Ca đổ máu, mẹ nó, ta đang nhìn nhầm ư?”

“Mọi người đừng nói chuyện, ta hoài nghi mình đang xem một vở kịch được dàn xếp từ trước.”

Ầm!

Cổ tay Diệp Lăng dùng sức, Diệt Tiên Kiếm bạo phát ra kiếm uy vô biên!

Phụt!

Mộ Dung Trường Ca chấn động hộc máu, sắc đỏ trong mắt nhạt đi vài phần.

“Cút!”

Diệp Lăng lại dùng sức, lực lượng vô biên truyền đến Diệt Tiên Kiếm rồi điên cuồng bạo phát.

Mộ Dung Trường Ca lui lại, trong cơ thể, khí tức bạo ngược không ngừng chấn động, không thể bình ổn.

Vù vù!

Mộ Dung Trường Ca đứng thẳng thở hổn hển kịch liệt, nhìn Diệp Lăng trước mặt, gã cảm thấy hoảng sợ.

“Mộ Dung Trường Ca!”

Diệp Lăng bình thản nói, trong cơ thể hắn, một tia lực lượng quỷ dị đang lặng lẽ tràn ngập.

“Đó là cái gì?! Tại sao ta cảm giác được lực lượng của Thiên Ma ngoại vực!”

“Không đúng, đó là năng lượng huyết sắc sinh ra sau khi giết chết Thiên Ma, nhưng sao hắn lại có nó.”

“Chẳng lẽ cung chủ Cửu Thiên Thái Thanh Cung tặng năng lượng huyết sắc cho hắn?”

Ngay sau đó, Diệp Lăng giẫm chân một cái, một luồng hồng quang chói mắt phóng ra từ trong cơ thể hắn!

Hồng quang chiếu rọi tận trời, từng luồng hào quang quấn vòng quanh thân Diệp Lăng, không ngừng lưu chuyển xung quanh hắn.

Khí tức của hắn không ngừng tăng lên, tiến thẳng đến cảnh giới Tứ Kiếp hậu kỳ.

Nếu Diệp Lăng có thời gian luyện hóa, đoàn lực lượng Thiên Ma ngoại vực kia đủ cho hắn đột phá đến Tứ Kiếp đỉnh phong cũng không có bất kỳ vấn đề gì.

Phải biết rằng, đó là lực lượng ngưng tụ của hơn trăm Thiên Ma ngoại vực, lực lượng tối thiểu phải là Thất Kiếp Tiên Đế.

Mộ Dung Trường Ca thấy vậy thì kinh hãi.

“Đáng chết, hắn muốn đột phá, không thể để hắn thành công!”

Mộ Dung Trường Ca cầm đao tấn công, mũi đao đâm ra, ánh đao vô biên chiếu rọi.

Xèo xèo xèo!

Ánh đao tràn ngập, gã nhảy đến hung hăng bổ đao.

Bạch!

Ánh đao sáng chói lao về phía Diệp Lăng.

Diệp Lăng bao phủ bởi hồng quang cười lạnh lùng, hắn nhấc Diệt Tiên Kiếm lên.

Keng!

Thân kiếm chấn động, đao của Mộ Dung Trường Ca mạnh mẽ chém xuống, nhưng Diệt Tiên Kiếm chỉ hạ xuống một chút mà thôi.

“Đao của ngươi chỉ là đồng nát sắt vụn mà thôi.”

Diệp Lăng lắc đầu, nhếch miệng cười, Mộ Dung Trường Ca lập tức kinh hãi.

Gã xoay người bỏ chạy, gã biết mình không có khả năng giết được Diệp Lăng.

“Trốn à?”

“Bổn tọa đã nói rồi, dù Thiên Vương lão tử tới đây thì ngươi cũng phải chết!”

Ầm!

Giờ khắc này, lực lượng mênh mông trong cơ thể Diệp Lăng hoàn toàn đột phá!

Mấy Tiên Anh khô cạn lại tràn đầy Tiên Lực, lóe ra thất thải thần quang.

Diệp Lăng đã đột phá cảnh giới Tứ Kiếp hậu kỳ!

“Nhất Kiếm Trảm Tam Sinh, giết!”

Viu!

Diệp Lăng điểm mũi chân, dưới chân hắn, Lôi Vực lan tràn, nhanh như cuồng phong, càn quét vạn dặm.

Rầm rầm!

Mộ Dung Trường Ca kinh hãi, trước mặt gã là từng đạo lôi quang đáng sợ, hạn chế hành động của gã.

Vút!

Mộ Dung Trường Ca nghe thấy tiếng kiếm đang vung đến, gã cắn răng xoay người, đơn đao giơ lên đỡ chiêu.

Keng một tiếng, đơn đao va chạm kiếm quang, nhưng không thể phá được kiếm quang sắc bén.

Phụt!

Kiếm quang đánh trúng lồng ngực Mộ Dung Trường Ca.

Trong nháy mắt, máu tươi phun ra, khiến các cường giả chứng kiến đều rợn tóc gáy.

“Hôm nay ngươi mà sống sót ra ngoài, ta sẽ quỳ xuống trước mặt ngươi!”

Diệp Lăng xách Diệt Tiên Kiếm bình thản nói, chậm rãi đi tới trước mặt Mộ Dung Trường Ca đang ộ vẻ hoảng sợ.

Mộ Dung Trường Ca thật sự sợ hãi.

Trong mắt gã cũng tràn đầy hoảng sợ.

Sau khi đột phá, Diệp Lăng quá mạnh mẽ, ít nhất mạnh hơn trước đó ba phần.

Nếu tiếp tục chiến đấu, chắc chắn gã sẽ không thể sống được.

“Dừng tay cho ta, nếu dám tiến thêm một bước, đừng trách chúng ta không nể mặt!”

Rầm rầm!

Đột nhiên từng bóng người đứng chắn trước mặt Mộ Dung Trường Ca, hơn 30 cường giả, toàn bộ đều là người Thất Tài Điện!

Bình Luận (0)
Comment