Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1307 - Chương 1308: Bưu Hãn

Chương 1308: Bưu hãn

Bọn họ vọt về phía Diệp Lăng, còn có mấy cường giả lao về phía Thẩm Phán Chi Thương trong hư không.

Xèo xèo xèo!

Thẩm Phán Chi Thương lao nhanh như gió, trong chớp mắt đã tới sát Mộ Dung Trường Ca.

Nhưng một thanh trường thương đột nhiên xuất hiện bên cạnh Thẩm Phán Chi Thương.

Viu!

Mũi thương đâm lên Thẩm Phán Chi Thương, vết tích nứt vỡ ngập toàn thân thương.

Ầm!

Thẩm Phán Chi Thương vỡ nát, một gã cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong đứng sừng sững giữa không trung, sắc mặt trắng bệch, rõ ràng đã bị Thẩm Phán Chi Thương thương tổn.

Bên cạnh Diệp Lăng có năm cường giả bao vây, đều có tu vi Tứ Kiếp đỉnh phong.

“Ha ha! Diệp Lăng, ngươi giết đi, lão tử đứng đây chờ ngươi này!”

“Vừa rồi ngươi đã nói, nếu không giết được ta, ngươi liền quỳ xuống trước mặt ta đúng không? Ha ha, ta đang chờ đây!”

Mộ Dung Trường Ca cười điên cuồng, mấy người này xuất hiện, gã sẽ an toàn tuyệt đối.

“Má!”

“Chuyện gì vậy? Tại sao cường giả Di Vong Cung lại xuất thủ.”

“Đáng chết, ta có dự cảm không tốt, đây có phải là âm mưu hay không?!”

Di Vong Cung!

Diệp Lăng nhìn mấy cường giả xung quanh, bọn họ đều đến từ Di Vong Cung!

Hắn mỉm cười, ra là Di Vong Cung liên thủ với Thất Tài Điện.

“Ta đã nói rằng ngươi sẽ chết, không ai cứu được ngươi, ngươi cảm thấy ta đang nói đùa ư?”

Diệp Lăng nở nụ cười, Mộ Dung Trường Ca châm chọc cười ha hả, lắc đầu liếc mắt nhìn hắn.

Tên ngu ngốc này không thấy rõ cục diện ư? Hắn đang bị năm cường giả vây quanh, tự thân khó bảo toàn, vậy mà còn muốn giết gã ư?

Đùa gì vậy?!

Các cường giả Thái Hư Thiên Cung vẫn đang bị mười mấy cường giả Thất Tài Điện liều mạng giữ chân, huống chi phía dưới vẫn còn rất nhiều cường giả Di Vong Cung.

Mộ Dung Trường Ca gã chắc chắn sẽ bình yên vô sự.

Vậy mà Diệp Lăng vẫn muốn giết gã ư? Hắn đang mơ à?

“Diệp Lăng ta nói lời giữ lời!”

“Nếu không, ta sao có thể giữ được thanh danh là một tiểu lang quân thành thực đáng tin chứ?”

Diệp Lăng nhếch miệng cười, năm cường giả bao vây hắn sợ hãi, sắc mặt đại biến.

Ầm!

Phía sau Bát Cực Khốn Thần Châu, hai Diệp Lăng đột nhiên xuất hiện, hung hăng tấn công Mộ Dung Trường Ca đang không hề phòng bị.

Phụt!

Mộ Dung Trường Ca chấn động, trừng to mắt.

Gã gắng gượng xoay người, nhìn thấy hai Diệp Lăng đang cười dữ tợn, trong mắt gã tràn đầy không cam lòng.

Bịch!

Mộ Dung Trường Ca ngã xuống mặt đất, gã đã bị hai Diệp Lăng đánh chết, không còn chút hi vọng sống nào.

“Diệp Lăng!”

Ầm!

Cường giả Di Vong Cung hoàn toàn nổi giận, Diệp Lăng giết Mộ Dung Trường Ca ngay dưới mí mắt bọn họ, sao bọn họ có thể không tức giận?

Bọn họ nào biết, ngay lúc Mộ Dung Trường Ca kiêu ngạo hét to, Diệp Lăng đã biết gã sẽ có viện thủ, nên hắn Nhất Khí Hóa Tam Thanh thả ra hai bản thể.

Tất cả mọi người chỉ chú ý đến Diệp Lăng, hai bản thể giấu kín trong hư không không bị ai phát hiện.

“Ha hả, giận à?”

“Cũng đúng thôi, ta đang vả mặt các ngươi mà, đau không?”

Diệp Lăng mỉm cười, hắn chỉ một điểm, một căn Thúy Trúc bay ra từ trong tay hắn.

Nhất niệm giang sơn!

Ầm!

Vô số cây Thúy Trúc tạo thành một thế giới, nhốt lại năm cường giả xung quanh.

Trong thời khắc này, toàn bộ lực lượng ba Tiên Anh trong cơ thể Diệp Lăng đã truyền hết vào nhất niệm giang sơn.

Ùng ùng!

Nhất niệm giang sơn không ngừng lay động, cực kì vững chắc!

“Tới phiên ngươi!”

Diệp Lăng bay về phía kẻ đã phá Thẩm Phán Chi Thương, ánh mắt lành lạnh.

“Dám động thủ với ta, muốn chết!”

Vù vù!

Bát Cực Khốn Thần Châu trong hư không trực tiếp bao phủ người này.

Lực ràng buộc trực tiếp kéo Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong muốn chạy trốn vào giữa Bát Cực Khốn Thần Châu.

Lực lôi kéo như những vòng xoáy giữ chặt kẻ này ở bên trong, hắn ta chỉ có thể điên cuồng vùng vẫy muốn thoát khỏi.

“Nhất Kiếm Tây Lai, Thiên Ngoại Phi Tiên!”

Bạch!

Diệp Lăng huy kiếm, kiếm quang lóe lên, kích thích một vì tinh tú.

Lập tức, từng luồng tinh quang bao quanh thân thể Diệp Lăng.

Tinh quang thân thể!

Thân phận Bắc Đẩu Tinh Quân giúp Diệp Lăng có thể thừa nhận lực lượng tinh tú không giới hạn, đây cũng là nguyên nhân Thất Tinh Thiên Thương của Dương Tứ Lang không thể làm gì được hắn.

“Giết chết!”

Diệp Lăng rống to, Diệt Tiên Kiếm lặng yên giải phong ấn, hiển lộ uy thế Thần khí!

Ầm ầm!

Kiếm quang hoàn toàn bạo phát, điên cuồng càn quét bốn phía.

Viu!

Mũi kiếm tràn ra sát khí vô biên, kiếm xuyên thủng Bát Cực Khốn Thần Châu, Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong cắn răng rống to, hung hăng đánh ra một quyền.

Nhưng thân thể bình thường sao có thể đỡ nổi uy lực Thần khí!

Vì vậy, Diệt Tiên Kiếm trực tiếp xuyên thủng nắm đấm của tên bi thảm này, sau đó mạnh mẽ đâm xuyên lồng ngực hắn ta.

Phụt!

Dòng máu đỏ tươi tưới lên mặt đất.

Tiên Đế bị nhốt trong Bát Cực Khốn Thần Châu thân thể chấn động, khó tin nhìn lồng ngực chính mình, khóe miệng run nhè nhẹ.

Bịch!

Hắn ta ngã xuống đất, đập ra một cái hố to.

Ầm!

Lúc này, nhất niệm giang sơn cũng vỡ nát, năm cường giả phá trận lao ra, thần sắc vô cùng dữ tợn.

Một cơn gió lạnh thổi qua, năm cường giả choáng váng chứng kiến cảnh tượng trước mắt.

Trong thời gian ngắn như vậy, một cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong của Di Vong Cung chết rồi sao?

“Ta không hoa mắt chứ?!”

“Không, ngươi không hoa mắt, ngươi mù rồi!”

“Ta cũng mù rồi, hắn còn là người sao?”

“Ta cảm thấy việc mình tới được chúng thần đại chiến quả là một sai lầm nực cười!”

Trong lúc nhất thời, toàn bộ thiên địa chìm trong tĩnh mịch, không có kẻ nào là không rung động, lạnh thấu tim gan.

“Diệp Lăng!”

Ầm!

Năm cường giả hoàn toàn nổi giận, ánh mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Diệp Lăng!

Lúc này, cường giả Thái Hư Thiên Cung đã lao tới, đứng bên cạnh Diệp Lăng, đôi mắt tràn đầy nghiêm nghị.

“Muốn chiến chứ gì?”

“Xông lên đi, hôm nay người nào rút lui, kẻ đó là tôn tử!”

Diệp Lăng cười lạnh.

Bình Luận (0)
Comment