Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1311 - Chương 1312: Gà Bay Chó Sủa

Chương 1312: Gà bay chó sủa

Cửa thành lập tức đổ sụp, bụi mù bay tứ tung, Diệp Lăng bước vào, tay kéo lấy Tiên Đế hốt hoảng trốn chạy, cười dữ tợn.

“Đồ khốn kiếp! Lão tử cướp của ngươi bao giờ chưa?”

Tiên Đế kia vội vàng lắc đầu, khóc không ra nước mắt nhìn Diệp Lăng.

“Ta từng trộm của ngươi chưa?”

Tiên Đế kia lại lắc đầu, ánh mắt nhìn Diệp Lăng tựa như nhìn một tên khủng bố.

Ầm!

“Vậy tại sao ngươi dám mắng ta không biết xấu hổ!”

Diệp Lăng đấm thẳng lên mặt Tiên Đế này, sau đó ném y xuống mặt đất, lạnh lùng khoát tay áo.

“Giao cho các ngươi, ta đi tìm thành chủ!”

Viu!

Diệp Lăng điểm mũi chân nhẹ nhàng rời đi, để lại Tiên Đế ngã ngồi trên mặt đất trợn mắt há hốc mồm nhìn sáu kẻ đang sáng mắt lên như sói đói.

“Các ngươi... Các ngươi muốn làm gì?!”

“Cách xa ta ra!”

Ngao ô!

Sáu người lập tức xông tới, nửa phút sau, Tứ Kiếp Tiên Đế trung kỳ kia bị đánh gãy một tay một chân, trên người chỉ còn cái quần cộc.

“Chà chà, các huynh đệ, sói ít thịt nhiều.”

“Đúng vậy, hôm nay chúng ta sẽ được no nê một trận!”

Sáu gia hỏa đôi mắt xanh lét như sói đói.

Trong cung điện trong thành, một gã Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong ngồi ở chủ vị, trong tay cầm bầu rượu, uống một ngụm, khuôn mặt đỏ bừng.

“Chà chà, cuộc sống thật thích ý.”

Nhưng gã còn chưa nói hết lời, đột nhiên, một Tứ Kiếp Tiên Đế hậu kỳ bò vào, khuôn mặt lộ vẻ cực kì hoảng sợ.

“Đại ca! Đại ca! Không xong rồi, thổ phỉ tới rồi!”

Ba!

Kẻ cầm bầu rượu vỗ bàn, căm tức nhìn Tiên Đế vừa bò vào, khuôn mặt lọ vẻ phẫn nộ.

“Ngươi nói bậy gì đấy, thổ phỉ ở đâu ra?”

Vừa dứt lời, một thân ảnh chậm rãi đi vào trong chính điện, cười tươi như hoa nhìn hai người.

Răng rắc!

Bầu rượu rơi xuống đất vỡ nát, Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong kinh ngạc.

“Thổ phỉ... Thật sự là thổ phỉ!”

Hiện nay, Diệp Lăng cực kì nổi danh, người có tên cây có bóng, dù chưa từng gặp thì cũng được nghe người ta miêu tả, sẽ không nhận sai.

Diệp Lăng quan sát bốn phía, mỉm cười gật đầu.

“Không tệ, chất lượng sinh hoạt rất tốt.”

“Tự các ngươi giao quyền khống chế thành trì ra, hay Bổn Tọa phải làm thịt các ngươi rồi cướp lấy?”

Diệp Lăng nhún vai, đưa tay mời, không thèm nể mặt uy hiếp hai người kia.

Gia hỏa Tứ Kiếp hậu kỳ căn bản không đáng nhắc tới, còn cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong thì. . . căn bản không cùng một đẳng cấp với Mộ Dung Trường Ca.

“Diệp Lăng, ngươi đừng quá kiêu ngạo!”

“Nơi này chính là thành trì dưới quyền Di Vong Cung ta, nếu ngươi dám xằng bậy, chắc chắn sẽ phải nhận hậu quả!”

Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong cắn răng rống giận, Diệp Lăng ngáp một cái.

“Muốn ăn đòn thì cứ việc nói thẳng, lải nhải cái gì!”

Ầm!

Ngay sau đó, Lôi Vực tràn ngập, từng đạo lôi đình đáng sợ càn quét lan tràn.

Viu!

Diệp Lăng chỉ một điểm, Bát Cực Khốn Thần Châu bay đi, màn sáng trực tiếp bao phủ cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong.

“Phá cho ta!”

Ầm!

Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong phẫn nộ, nhưng lực lượng của gã lại không thể lay động Bát Cực Khốn Thần Châu dù chỉ một chút.

“Má ơi!”

Tứ Kiếp Tiên Đế hậu kỳ chửi một tiếng, rồi xoay người bỏ chạy, đường đường là thiên kiêu có tư cách tiến vào chúng thần trận chiến, vậy mà bây giờ bị Diệp Lăng dọa sợ chết khiếp.

“Chà chà, ngươi có thể chạy thoát sao?”

Diệp Lăng nhếch miệng cười, cầm kiếm chém một nhát, một đạo kiếm quang xuyên thủng người tên kia từ sau lưng.

Phụt!

Máu tươi văng ra, Tiên Đế kia kinh hãi quay đầu, rồi nhìn vết thương trên lồng ngực mình.

“Có gan thì đuổi theo ta đi!”

Tiên Đế cắn răng đứng vững, xoay người muốn chạy, nhưng gã vừa quay người, một bàn chân đã đá thẳng lên mặt gã.

Viu!

Người này ngã bay, hung hăng nện xuống đất.

“Còn muốn chạy à?”

“Các huynh đệ, lấy nhẫn, thoát y!”

Dương Lục Lang xoa xoa tay, trong mắt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt khiến người ta rợn cả tóc gáy.

Diệp Lăng mỉm cười xoay người nhìn tên Tiên Đế đỉnh phong còn đang nỗ lực, hắn lắc đầu.

“Ngươi đã muốn chết thì ta đây sẽ thanh toàn ngươi!”

Ầm!

Ngay sau đó, trường kiếm trong tay Diệp Lăng cuồng mãnh đâm tới.

Rầm rầm!

Từng đạo kiếm quang nhẹ nhàng bay đi trong hư không, tụ thành một đạo kiếm quang chói mắt, sau đó hung hăng đâm thẳng lên người tên Tiên Đế đỉnh phong.

Nửa tiếng sau, Diệp Lăng mang theo sáu đồng bọn rời khỏi Đài Khánh thành, cười tươi như hoa.

Trong Đài Khánh thành đã trở thành một đống hỗn độn.

Các Tiên Đế khóc ròng ngồi trên mặt đất, quần áo không chỉnh, thậm chí có kẻ mặc quần cộc gần bị xé nát.

“Đám khốn kiếp, Tiên Thạch của lão tử, pháp bảo của lão tử!”

“Chết tiệt! Cướp như gió cuốn, ngỗng nhổ hết lông!”

“Quá không biết xấu hổ! Tài sản của lão tử!”

Một đám Tiên Đế thống khổ kêu rên, bọn họ đâu biết rằng, thành chủ Tứ Kiếp đỉnh phong đã chết không nhắm mắt trong đại điện.

Diệp Lăng cũng đã lấy đi quyền khống chế Đài Khánh thành, bất tri bất giác, thành trì này đã là vật trong lòng bàn tay hắn!

“Chà chà, thu hoạch tương đối khá!”

“Văn vẻ cái gì? Phải nói là thoải cmn mái!”

“Đi theo Diệp ca, ăn thịt uống rượu thỏa thích!”

Đám người Dương Tứ Lang vô cùng kích động, chuyến hành động này thật kích thích.

Diệp Lăng liếc nhìn bọn họ, lắc đầu.

Một đám gia hỏa chưa từng va chạm xã hội, thật đáng khinh.

A phi!

Bọn họ dừng trước một tòa thành trì, Diệp Lăng nhìn cổng thành đóng chặt, lắc đầu.

Thành trì thượng cổ xuất hiện, tất cả tinh anh của các thế lực đều đi tranh đoạt, những thành trì nhỏ thì đều đóng chặt cửa.

Còn những kẻ nắm giữ quyền khống chế thì đều làm ổ trong thành, không dám đến tranh đoạt thành lớn.

Bọn họ sợ rằng nhỡ đâu mình chết đi thì quyền khống chế sẽ mất, vậy thì tổn thất quá lớn.

Bọn họ đâu biết rằng, có một đám lang sói không theo lẽ thường đang tập kích hậu phương của bọn họ!

Cạch cạch cạch!

Diệp Lăng gõ cửa, nhưng không ai đáp lại.

“Đồng hương!”

“Đồng hương, chúng ta là bằng hữu đi ngang qua này.”

“Các ngươi mở cửa cho chúng ta nghỉ ngơi một chút.”

“Mở cửa nhanh lên!”

Diệp Lăng gõ cửa, nhưng bên trong không có chút động tĩnh nào.

“Mở cửa ra! Chúng ta cam đoan sẽ không làm gì!”

Cạch!

Cửa bị đạp một quyền.

“Cút ngay!”

Kẻ bên trong mắng một tiếng, sắc mặt Diệp Lăng thay đổi.

Cạch!

Diệp Lăng nhấc chân đạp bay cửa thành, lực lượng kia không phải mạnh mẽ bình thường.

“Mẹ mày, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.”

“Các huynh đệ, cướp hết toàn bộ!”

Húuuuuu!

Sáu đồng bọn gào như điên lao vào trong thành trì.

Sau đó, toàn thành rơi vào cảnh gà bay chó sủa!

Diệp Lăng hài lòng gật đầu, phải vậy chứ. Nếu không, uy danh tiểu phân đội cướp đường bọn họ sẽ mất hết!

“Cáo vào ổ gà!”

“Tên khốn kiếp không biết xấu hổ, dáng vẻ đường hoàng thân cao mét tám mà không cần mặt mũi, phi!”

“Các huynh đệ, liều mạng với bọn họ!”

Trong lúc nhất thời, tiếng mắng tràn ngập tòa thành!

Bình Luận (0)
Comment