Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1313 - Chương 1314: Không Xong, Xảy Ra Chuyện Lớn

Chương 1314: Không xong, xảy ra chuyện lớn

Ong ong!

Bát Cực Khốn Thần Châu!

Khi hạt châu bay tới hư không, các Tiên Đế đều biến sắc.

Má, lại là hạt châu này!

Hơn nửa tháng trước, Diệp Lăng đã dựa vào hạt châu này đánh cho Di Vong Cung kinh hồn táng đảm, còn làm thịt Mộ Dung Trường Ca của Thất Tài Điện.

Bây giờ, hạt châu hung uy hiển hách này lại bá đạo hàng lâm.

Từng đạo lực lượng tựa như màn sáng nhốt lại cường giả vừa xông đến.

“Mẹ kiếp, hạt châu này rốt cuộc là thứ gì, chẳng lẽ là Thần khí?”

“Má nó, Thần khí là cải trắng à, sao có thể là Thần khí!”

“Nó chỉ là một kiện pháp bảo quỷ dị mà thôi, vận khí của tên Diệp Lăng này thật tốt, thật đáng ghen tị.”

“Nếu vậy thì ngươi giết hắn đoạt bảo đi, nhưng đầu tiên ngươi phải chống lại được các cường giả Thái Hư Thiên Cung đuổi giết đã.”

Các Tiên Đế náo nhiệt thảo luận, sắc mặt Tứ Kiếp Tiên Đế bị nhốt trong Bát Cực Khốn Thần Châu trở nên trắng bệch.

“Khốn kiếp! Ngươi có gan thì thu lại hạt châu này, rồi đánh với bổn tọa một trận!”

Tiên Đế này cầm trường kiếm hung hăng chém lên màn sáng, lực lượng mạnh mẽ nhưng không thể phá vỡ Bát Cực Khốn Thần Châu.

Diệp Lăng cười âm lãnh, lắc đầu.

“Ngươi nghĩ ta ngốc chắc?”

Trong tay Diệp Lăng lặng yên xuất hiện một cục gạch tản ra hào quang màu đen.

“Cục gạch?”

“Trời ơi, vị tiểu gia này rốt cuộc có lai lịch gì?!”

“Mắt ta, mắt ta, sao ta lại có cảm giác mình đang nhìn thấy một tên Diệp Lăng giả!”

Đả Thần Thạch, bảo bối của Thánh Nhân Thanh Đế từng khiến vô số cường giả sợ mất mật, sau khi Diệp Lăng cơ duyên xảo hợp đạt được, hắn đã đập không biết bao nhiêu hạng người can đảm mạnh mẽ.

Diệp Lăng lao đi như cuồng phong, tới sát Bát Cực Khốn Thần Châu, hắn cười dữ tợn, cánh tay vung mạnh.

“Một cục gạch nát mà muốn đấu cùng bổn tọa ư?”

Tứ Kiếp Tiên Đế rống giận, nhưng gã còn chưa dứt lời, cục gạch của Diệp Lăng đã hung hăng đập lên đầu gã.

Ầm!

Tiếng đập rất mạnh, Tiên Đế kia hét lên rồi ngã gục, miệng sùi bọt mép, thân thể không ngừng co quắp, tối tăm mặt mày, mắt trợn ngược.

Nhất thời, toàn trường chìm trong tĩnh mịch, các Tiên Đế trừng mắt nhìn cục gạch trong tay Diệp Lăng, thậm chí có kẻ còn run rẩy.

“Kẻ nào cũng tỏ vẻ mình mạnh lắm, giả vờ cái gì?”

Diệp Lăng khinh miệt cười nhạt, chỉ một điểm, Bát Cực Khốn Thần Châu bị hắn thu về.

Các cường giả Thất Tài Điện và Di Vong Cung giận run người, nhưng không ai dám đứng ra kêu gào nữa.

Tên này quá tàn nhẫn, rõ ràng chỉ có tu vi Tứ Kiếp hậu kỳ, nhưng cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong lại không chịu nổi một đập của hắn.

“Không xong, không xong!”

Đúng lúc này, đột nhiên một gã Tiên Đế điên cuồng vọt tới, khủng hoảng đi thẳng tới trước đội hình Di Vong Cung, thân thể run lẩy bẩy.

“Đại kinh tiểu quái, xảy ra chuyện gì?!”

Một vị cường giả Di Vong Cung lạnh giọng quát, các thế lực vẫn đang ở xung quanh đây, lớn tiếng la hét như vậy sẽ làm hỏng uy danh Di Vong Cung.

“Không... Không tốt... Không xong.”

“Xảy ra chuyện lớn rồi, trong vòng một ngày, 10 tòa thành của Di Vong Cung chúng ta đã bị tên khốn kiếp Diệp Lăng cướp hết rồi!”

Cường giả Di Vong Cung nghe vậy thì suýt nữa dồn máu cơ tim, cả đám trừng mắt nhìn chòng chọc vào Tiên Đế đến báo tin.

“Ngươi nói cái gì?!”

Một gã Tiên Đế Di Vong Cung cắn răng nghiến lợi quát, 10 tòa thành, đó là toàn bộ thành trì của Di Vong Cung bọn họ!

“Hốt hoảng cái gì? Các ngươi đánh nhau mất tận một ngày rưỡi, lão tử nhân cơ hội này vơ vét hết mấy tòa thành của các ngươi.”

Diệp Lăng nhún vai nhếch miệng cười, tinh quang lặng yên lóe lên trong đôi mắt.

Ầm!

Các cường giả Di Vong Cung sát khí bùng nổ, đôi mắt tràn đầy tơ máu.

“Chuyện lớn rồi, tên Diệp Lăng này quá độc ác, làm vậy khác gì lấy mạng Di Vong Cung.”

“Vốn tưởng rằng có cơ hội tranh đoạt thành lớn, kết quả lại bị Diệp Lăng cướp hết đường lui, thật đen đủi.”

“Tên khốn kiếp này tàn nhẫn thật, chúng ta nên cẩn thận!”

Các cường giả cảm giác lạnh cả người, thủ đoạn của Diệp Lăng quá khó tưởng tượng.

“Không xong, không xong, xảy ra chuyện lớn rồi!”

Đột nhiên, một thân ảnh bay nhanh tới, trực tiếp hạ xuống trước mặt người Thất Tài Điện.

Mí mắt mọi người giật giật, trừng mắt nhìn Diệp Lăng, sắc mặt cổ quái.

Chắc người này không cướp nốt đường lui của Thất Tài Điện đâu nhỉ?

“Diệp Lăng... Diệp Lăng cướ hết 7 tòa thành của Thất Tài Điện chúng ta rồi!”

“Không chỉ cướp đi quyền khống chế, tên khốn Diệp Lăng này còn lột sạch toàn bộ người trong thành, chỉ để lại quần cộc.”

MÁ!

Má nó!

Người Thất Tài Điện hận không thể cắn nát răng cho bõ tức, tức giận ngập trời, quay đầu căm tức nhìn Diệp Lăng.

“Đồ khốn, lão tử liều mạng với ngươi!”

Một gã Tiên Đế Thất Tài Điện thét to, tên Diệp Lăng này quá đáng quá mức!

Tất cả Tiên Đế đổ mồ hôi, không tưởng tượng nổi hai đại thế lực đã bị cướp như thế nào.

Cướp sạch không còn gì?

Không còn đường lui?

Trời ạ, xem ra dù đắc tội người nào thì cũng không thể đắc tội phường giặc cướp.

“Diệp Lăng, bổn tọa muốn lấy mạng ngươi!”

Cường giả Di Vong Cung rống to tấn công Diệp Lăng.

Rầm rầm!

Cường giả Thái Hư Thiên Cung vọt tới, sát khí dạt dào.

Thực ra cường giả Thái Hư Thiên Cung cũng đang sợ hết hồn hết vía, lần này Diệp Lăng đùa quá trớn rồi.

“Muốn chơi à?”

“Vậy bổn tọa sẽ phụng bồi tới cùng!”

Diệp Lăng cười dữ tợn, Đả Thần Thạch biến mất, thay vào đó là Diệt Tiên Kiếm!

“Bắt nạt Thái Hư Thiên Cung ta à?”

“Ta không đồng ý đâu!”

Ngô Tài Thần mỉm cười, sắc mặt đại biến, hắc vụ lượn quanh, gương mặt hiền hòa biến thành ác quỷ, tràn đầy lệ khí.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí ngưng trệ, ba thế lực đối chọi gay gắt.

“Không phải kẻ nào cũng có thể tùy tiện gây sự với Di Vong Cung ta!”

Tiểu Ma Đầu chậm rãi đi ra, thần sắc dữ tợn, tay xách một thanh hắc đao được đao quang như Long ảnh bao phủ.

“Ta sẽ chơi với ngươi một chút vậy!”

Ngô Tài Thần trực tiếp đứng ra, y chỉ một điểm, đồng tiền kim sắc khổng lồ phát ra kim quang vạn trượng!

Bình Luận (0)
Comment