Tường thành cao ngất bao lấy thành trì cổ xưa tang thương.
Diệp Lăng hít sâu một hơi, Cửu Đại Tiên Anh bạo phát, Tiên Khí tràn ngập toàn thân, điên cuồng lưu chuyển.
Rầm rầm!
Từng bóng người lao đến từ bốn phương tám hướng, đó là các Tiên Đế của những thế lực khác.
“Di Vong Cung ta sẽ chiếm lấy tòa thành này!”
“Di Vong Cung?”
“Càn Khôn Tông ta cũng muốn, kẻ nào dám đoạt, chúng ta sẽ lấy mạng kẻ đó!”
Ầm!
Trong nháy mắt, trận chiến bùng nổ, Diệp Lăng và các cường giả Thái Hư Thiên Cung gia tốc, hóa thành từng đạo lưu quang trực tiếp vọt vào trong đoàn người.
“Diệp Lăng ta chắc chắn phải có được tòa thành này, kẻ nào dám tranh thì lăn ra đây!”
Ầm!
Diệp Lăng nổi giận gầm lên, thân thể chấn động, dưới chân hắn tràn ngập lôi đình, từng đạo lôi đình hóa thành Lôi Long tràn ngập hư không.
6 đạo Long Phượng bảo thể ngưng hiện, bảo hộ Diệp Lăng, lóe ra thần quang mịt mờ.
“Diệp Lăng! Lão tử muốn lấy mạng chó của ngươi!”
Viu!
Đột nhiên, một gã Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong rống giận, nhanh chóng lao đến muốn giết Diệp Lăng.
Răng rắc!
Một đao điên cuồng chém xuống, ánh đao tựa như sao băng giáng xuống, mang theo sát khí ngập trời hàng lâm.
Sau ánh đao hung hãn là một thân ảnh cuồng bạo đánh tới, khí tức điên cuồng.
Diệp Lăng nhe răng cười, Diệt Tiên Kiếm vung lên, kiếm quang bạo phát.
Keng một tiếng!
Tia lửa văng ra, kẻ tấn công Diệp Lăng bị đánh lui, lui lại trăm mét mới dừng lại được.
Diệp Lăng vẫn đứng sừng sững trong hư không, không hề động đạy chút nào, thần sắc nghiêm nghị.
“Viên Phong Tiên Đế Di Vong Cung, cứ tưởng là ai, hóa ra là ngươi à!”
Diệp Lăng nhếch miệng cười, Viên Phong Tiên Đế rất mạnh, xếp thứ 9 trong chúng thần bảng.
Bốn phía đang chém giết điên cuồng, quang đoàn bay lên từ trong tòa thành, nhẹ nhàng dừng giữa hư không, tản ra thần quang lấp lánh, không ai có thể chạm đến.
“Diệp Lăng, hôm nay lão tử phải giết ngươi!”
Viên Phong Tiên Đế cười lạnh, gã cầm đơn đao chém tới, ánh đao bạo ngược lao đi.
Viu!
Diệp Lăng chỉ một điểm, Bát Cực Khốn Thần Châu hiện lên trong hư không, quang mang chiếu rọi ngưng tụ thành màn sáng trực tiếp bao phủ Viên Phong Tiên Đế.
“Phá cho ta!”
Viên Phong Tiên Đế đột nhiên rống giận, sắc mặt dữ tợn, Tiên Lực dâng trào.
Ầm!
Gã vung đao thật mạnh, hung hăng bổ lên Bát Cực Khốn Thần Châu, màn sáng huy hoàng xuất hiện từng khe nứt.
Diệp Lăng mặt không đổi sắc, hắn biết Bát Cực Khốn Thần Châu không thể vây nhốt Viên Phong Tiên Đế quá lâu, nhưng khoảnh khắc ngắn ngủi như vậy cũng đủ rồi.
“Nhất Kiếm Luân Hồi, giết!”
Viu!
Kiếm quang lóe lên, Diệt Tiên Kiếm nhẹ nhàng điểm một cái, kiếm quang mở ra một lỗ đen.
Lỗ đen chấn động, không ngừng cắn nuốt mọi thứ xung quanh, sau đó lao về phía Viên Phong Tiên Đế.
Viên Phong Tiên Đế lại chém thêm một đao, đánh nát Bát Cực Khốn Thần Châu.
Nhưng khi gã vừa thoát khỏi Bát Cực Khốn Thần Châu, kiếm của Diệp Lăng đã tới.
“Cút ngay cho ta!”
Ầm!
Thân thể Viên Phong Tiên Đế chấn động, trong mắt tràn ra từng luồng quang mang u lãnh, chúng biến thành một tấm lưới lớn bao phủ lấy gã.
Răng rắc!
Thanh âm thanh thúy vang lên, lỗ đen vừa đụng tới tấm lưới liên phá nát nó, vô số điểm sáng nhẹ nhàng tung bay trong hư không.
Nhưng tấm lưới ấy lỗ đen trên mũi kiếm cũng bị tiêu hao chừng tám phần lực lượng, thậm chí lỗ đen suýt nữa đã tan vỡ.
“Phá...!”
Viên Phong Tiên Đế cắn răng rít gào, đơn đao vung lên, đao quang tràn ra từ lưỡi đao như từng đợt sóng.
Xèo xèo xèo!
Keng!
Đao kiếm chạm nhau, lực lượng đáng sợ lấy hai người làm trung tâm càn quét bốn phía, điên cuồng khuếch tán.
Diệp Lăng lập tức biến sắc, nhanh chóng lui lại, Diệt Tiên Kiếm trong tay vẫn còn đang chấn động.
“Tại sao một chiêu này của gã lại mạnh mẽ như vậy!”
Diệp Lăng kinh ngạc, vừa rồi một đao của Viên Phong Tiên Đế suýt nữa đã khiến Diệt Tiên Kiếm thoát khỏi sự kiểm soát của hắn, như bị cuốn vào vòng xoáy vậy.
Hắn kinh ngạc, Viên Phong Tiên Đế cũng chấn động, gã nhìn Diệp Lăng, cuối cùng gã đã biết vì sao tên khốn kiếp nổi danh như vậy.
“Diệp Lăng, Viên Phong ta chắc chắn phải chiếm được tòa thành này!”
“Nếu ngươi đã tới, vậy ở lại đi, dùng máu tươi của ngươi tế uy danh Di Vong Cung ta!”
Ầm!
Viên Phong Tiên Đế giẫm chân một cái, quanh thân gã xuất hiện từng luồng nước lũ cuồn cuộn dâng trào!
Dòng lũ cuồn cuộn đánh sập hư không bốn phía, bảo vệ Viên Phong Tiên Đế trong đó.
Viên Phong Tiên Đế vung đao, nước lũ di động theo thân đao, chậm rãi ngưng tụ trên đao phong, không ngừng lưu chuyển.
“Trường hà lạc đao, đánh tan tam giới!”
Viên Phong Tiên Đế gầm lên, ngay sau đó, đao bỗng nhiên chém xuống.
Rầm rầm!
Nước lũ trên thân đao hoàn toàn bạo phát!
Xèo xèo xèo!
Nơi nước lũ tràn qua, hư không đổ nát, khí thể màu xám tuôn ra tràn ngập trong trời đất.
“Không được, mau lui lại!”
“Trời ạ, một đao này quá đáng sợ, đừng để bị liên lụy!”
Đám Tiên Đế đang đánh giết quanh đó đều biến sắc, nhanh chóng lui lại, sợ bị cuốn vào một đao này.
Đối diện, Diệp Lăng nhìn nước lũ đầy trời đang lao đến, thân thể hắn chấn động, từng luồng tử kim quang chậm rãi tràn ngập thân thể.
“Nhất Kiếm Tây Lai, Thiên Ngoại Phi Tiên.”
Choang!
Hào quang lặng yên xuất hiện trên mũi kiếm, ngay sau đó, trong hư không xuất hiện một vì tinh tú.
Rầm rầm!
Tinh quang tinh tú tỏa ra lập tức rót vào thanh kiếm trong tay Diệp Lăng.
“Nhất kiếm phá chiêu!”
Vù!
Diệp Lăng gầm lên giận dữ, Diệt Tiên Kiếm điên cuồng đâm ra.
Hào quang nơi mũi kiếm điên cuồng tăng vọt!
Từng luồng kiếm quang tản ra quang mang vạn trượng.
Ngay sau đó, nước lũ cuồn cuộn ép vỡ hư không hung hăng đánh lên thân thể Diệp Lăng!
Ầm ầm!
Diệp Lăng bị nước lũ nuốt chửng, nhưng kiếm quang vẫn tản ra hào quang rực rỡ.
Kiếm quang lóe lên, nước lũ quỷ dị nứt ra một vết rách chói mắt!