Ầm!
Cự chưởng đánh ra, thân thể nhỏ bé của Viên Phong Tiên Đế bị chưởng ấn đánh trúng.
Ngay sau đó, thiên địa chìm trong tĩnh mịch!
Các Tiên Đế đang điên cuồng chém giết đều ngừng lại, trợn mắt nhìn Viên Phong Tiên Đế bị đánh trúng.
Ầm!
Thân thể nát tan, đơn đao rơi xuống rồi cũng vỡ nát thành từng mảnh.
Cường giả bốn phía hít vào một ngụm khí lạnh, sợ hãi nhìn một chưởng đánh nát Viên Phong Tiên Đế.
“Còn ai nữa?!”
Ầm!
Diệp Lăng rống to, Diệt Tiên Kiếm trong tay hắn còn dính vài giọt máu tươi, thân kiếm ban bác huyết quang, có vẻ rất chói mắt.
Sau lưng Diệp Lăng là hung uy tựa sóng lớn ngập trời, khiến thiên địa rung động.
Ong ong!
Đúng lúc này, từ thân thể Diệp Lăng biến ra thêm hai bản thể, là Nhất Khí Hóa Tam Thanh!
Hai Diệp Lăng xuất hiện khiến các Tiên Đế trừng như muốn nứt tròng mắt, bọn họ kinh hãi nhìn ba Diệp Lăng.
“Đùa à?”
“Một tên đã ác như Diêm Vương rồi, vậy mà giờ lại còn ba tên, còn để ai sống nữa không?”
“Vớ vẩn, thứ này chắc chắn không thể đánh được!”
Các Tiên Đế thấy ba Diệp Lăng thì trong lòng đều run rẩy, giờ còn đánh cái píp, ba Diệp Lăng liên thủ, bọn họ sẽ bị ung dung bóp chết!
Hơn nữa, trong chiến trường này không có Ngũ Kiếp Tiên Đế, nói cách khác, ở đây lúc này, hắn chính là vô địch!
“Diệp Lăng ta muốn tòa thành này, kẻ nào muốn cướp thì lăn ra đây cho lão tử!”
Ầm!
Diệp Lăng nổi giận gầm lên, chân giẫm một cái, Lôi Vực vô biên tràn ngập dưới chân hắn, không ngừng nhảy lên.
Cả người hắn đẫm máu tươi, trông hắn đáng sợ như một Sát Thần vô địch!
Viu!
Hai bản thể phi thẳng về phía quang đoàn rực rỡ trong không trung, các cường giả thấy vậy thì nóng nảy, đó chính là quyền khống chế tòa thành lớn này!
Nếu Diệp Lăng chiếm được, vậy cố gắng của bọn họ sẽ là vô ích, trận chiến này chẳng có chút ý nghĩa nào cả.
“Diệp Lăng, chớ có tùy tiện!”
Viu!
Một cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong xuất thủ, y sẽ không trơ mắt nhìn Diệp Lăng cướp lấy quyền khống chế tòa đại thành này.
Tuy Viên Phong Tiên Đế rất mạnh, nhưng cái chết của gã lại không thể chấn nhiếp mọi người, tối thiểu là không thể chấn nhiếp vị Tiên Đế vừa xuất thủ này.
“Chớ cái píp!”
Diệp Lăng rống giận, thân ảnh xông đến, điểm ngón tay một cái, Bát Cực Khốn Thần Châu lại bay ra.
Ong ong!
Hạt châu chia ra làm tám, màn sáng vững vàng bao phủ Tiên Đế xông tới.
Lực lượng mạnh mẽ nhốt kẻ này lại, một luồng lực lượng quỷ dị không ngừng ăn mòn Tiên Khí trong cơ thể y.
Vù!
Ngay sau đó, Diệp Lăng chém một nhát, Diệt Tiên Kiếm tỏa ra kiếm uy khủng bố khiến vô số người kinh hồn táng đảm.
“Thần khí!”
“Kiếm trong tay Diệp Lăng là Thần khí!”
“Trời ạ, Thần khí không đáng giá đến vậy ư??”
“Không! Tuyệt đối không thể, hắn chỉ là Tứ Kiếp Tiên Đế, sao có thể sở hữu Thần khí, đừng đùa!”
Các Tiên Đế choáng váng, Diệt Tiên Kiếm tản ra lực lượng đáng sợ vượt xa Tiên khí, thậm chí khí tức của nó còn hoàn toàn khác với Tiên khí.
Khí tức kia càng thêm mênh mông mạnh mẽ, càng khiến lòng người kinh sợ, quan trọng nhất là nó còn mang theo một tia lực lượng Thiên Đạo!
“Không! Không!”
Tiên Đế bị nhốt trong Bát Cực Khốn Thần Châu điên cuồng rống giận, nhìn chằm chằm kiếm chiêu của Diệp Lăng đang đánh tới, y bị khí tức Thần khí dọa cho sợ vỡ mật, thậm chí không có dũng khí phản kháng.
Phụt!
Một kiếm này xuyên qua lồng ngực y, máu tươi nhỏ giọt lên mặt đất.
Tí tách, tiếng máu nhỏ xuống tựa như âm thanh đòi mạng, khiến các cường giả kinh hồn táng đảm, thậm chí run lẩy bẩy.
“Còn ai nữa!”
Diệp Lăng rút kiếm, gia hỏa kia trực tiếp ngã xuống đất, Tiên Anh, kinh mạch trong cơ thể đã bị kiếm khí đánh nát, không còn khí tức.
Lúc này, các cường giả Thái Hư Thiên Cung cũng đã hồi thần, tất cả bay đến giữa không trung, bảo vệ hai Diệp Lăng.
Ầm!
20 cường giả Thái Hư Thiên Cung bạo phát chiến ý khủng bố, ánh mắt ác độc liếc nhìn mọi người phía dưới, sát khí dạt dào.
Mà lúc này, quang đoàn trong hư không – thứ đại biểu quyền khống chế tòa thành đã bị một Diệp Lăng nắm trong tay.
Rầm rầm!
Từng cỗ lực lượng điên cuồng luyện hóa quyền khống chế, trong nháy mắt, quang đoàn biến mất.
Xong!
Giờ khắc này, tất cả cường giả của thế lực đều gào thét trong lòng, trơ mắt nhìn quyền khống chế bị Diệp Lăng luyện hóa.
“Người nào không phục thì lăn ra đây, bổn tọa giết ngươi!”
Hai bản thể nhảy đến bên cạnh Diệp Lăng, ba Diệp Lăng nhìn chằm chằm đám Tiên Đế run như cầy sấy.
Quyền khống chế đã nằm trong tay, các cường giả Thái Hư Thiên Cung vô cùng kích động, đây chính là thành lớn, yếu tố mấu chốt quyết định kết cục chúng thần đại chiến!
Các cường giả thế lực khác thì hận đến nghiến răng, mà không thể làm gì.
Xông lên ư?
Ngươi xông lên đi, hiện nay Diệp Lăng sát khí dạt dào, trạng thái đỉnh phong, kẻ nào xông lên kẻ đó sẽ chết.
“Nếu Thái Hư Thiên Cung đã cướp được quyền khống chế, vậy Càn Khôn Tông ta đành buông tha.”
“Di Vong Cung ta cũng buông tha.”
“Thất Tài Điện ta không phục, nhưng ta cũng buông tha!”
Các cường giả lập tức rời đi, không ai dám nán lại, đều sợ Diệp Lăng phát điên giết người.
Dù sao hắn không phải người thường, khác hoàn toàn so với người bình thường.
Nếu không, ngươi đã từng gặp vị cường giả nào lại trốn dưới chân núi làm giặc cướp chưa?
Còn tạo nên một băng cướp, tàn hại biết bao nhiêu Tiên Đế.
Nhìn đám cường giả rời đi, Diệp Lăng cười lạnh, hai Diệp Lăng nhập vào cơ thể.
“Chúng ta lấy được rồi!”
“Ha ha! Tòa thành lớn này thuộc về chúng ta!”
Ngay sau đó, toàn bộ cường giả Thái Hư Thiên Cung hoan hô vui mừng, điên cuồng vọt về phía Diệp Lăng.
Một ngày sau, 8 thành trì đã có chủ.
Trong đó, Thái Hư Thiên Cung dùng sức chiến đấu hung hãn đáng sợ cường thế cướp đi hai thành!
Ngô Tài Thần với tu vi Ngũ Kiếp Tiên Đế cũng hung hãn lấy được một thành.
Ba đại thế lực khác cướp lấy 5 tòa thành.
Tòa thành lớn cuối cùng bị nhất lưu thế lực Càn Khôn Tông cướp đi.