Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1319 - Chương 1320: Thời Khắc Cuối Cùng

Chương 1320: Thời khắc cuối cùng

Trong Thái Hư thành, Diệp Lăng cùng Ngô Tài Thần đi dạo trên đường.

“Lần này, Di Vong Cung xem như bị ngươi bẫy chết rồi.”

Ngô Tài Thần mỉm cười nhìn Diệp Lăng, Diệp Lăng nhún vai, gương mặt vô tội.

“Liên quan gì đến ta?”

“Tự tìm đường chết, sao có thể trách người khác?”

Tám thành lớn, Thái Hư Thiên Cung cướp hai thành, Hạ Tộc cướp hai thành, Tử Khí Đại Nhật Cung cướp hai thành, Càn Khôn Tông cướp một thành.

Di Vong Cung đường đường là đại thế lực, nhưng chỉ cướp được một thành mà thôi, kết quả này khiến tất cả thế lực đều không hiểu.

Phải biết rằng thực lực Di Vong Cung rất cường hãn, còn có Tiểu Ma Đầu đường đường là Ngũ Kiếp Tiên Đế.

Nhưng tòa thành lớn duy nhất kia còn do Tiểu Ma Đầu dùng cái giá đắt là trọng thương đổi lấy, khiến tất cả mọi người kinh ngạc không tin nổi.

Tới bây giờ, Di Vong Cung trở thành tồn tại đứng bét trong bốn đại thế lực, thậm chí, nếu không phải còn chiếm chút thượng phong trên chúng thần bảng, thì sợ rằng bọn họ còn không bằng Càn Khôn Tông.

Mà quan trọng hơn chính là, toàn bộ 10 tòa thành nhỏ của Di Vong Cung đã bị Diệp Lăng cướp hết, hiện tại bao thành quả lại trở thành vật trong tay Thái Hư Thiên Cung.

Bị cướp mất như vậy quá mất mặt!

Đường đường là đại thế lực, vậy mà liên tiếp thất bại trước ánh mắt bao người.

“Hiện nay ngươi đã lên tới hạng 5 trên chúng thần bảng.”

“Ta xếp thứ hai, Phúc Lâm Tiên Đế đã tới hạng 9.”

“Mặc kệ thế nào, chỉ cần không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy chúng ta đã chiến thắng trong chúng thần đại chiến này.”

Ngô Tài Thần cười nói, Diệp Lăng gật đầu.

Hai thành lớn, gần 30 tòa thành nhỏ, tính riêng thành trì, dù Hạ Tộc sở hữu ba thành lớn thì vẫn không bằng Thái Hư Thiên Cung.

“Nhưng vẫn phải cẩn thận.”

“Dù sao càng về cuối, kẻ khác càng dễ điên cuồng.”

Diệp Lăng cười cười, càng về sau, các cường giả sẽ càng liều mạng.

Trước khi chính thức kết thúc, không được phép buông lỏng cảnh giác, nếu không, một sai lầm nho nhỏ có thể trở thành đả kích trí mạng.

Ngô Tài Thần gật đầu, nhìn Diệp Lăng, hít sâu một hơi.

“Ta quyết định, sau khi chúng thần đại chiến kết thúc sẽ rời khỏi Đế Vực, trở lại tam giới.”

Quyết định này của Ngô Tài Thần khiến Diệp Lăng kinh ngạc, không phải tên này sống rất tốt ở đây sao?

Hơn nữa, Đế Vực cạnh tranh kịch liệt cũng là một nơi lịch lãm rất tốt, vô số Tiên Đế tranh bể đầu để đi vào, sao y lại nghĩ đến việc ra ngoài?

“Thiên hạ trong Đế Vực quá nhỏ.”

Ngô Tài Thần cười nói, ánh mắt nhìn vào thiên không, giơ bàn tay lên nhìn như đang so sánh.

“Bầu trời nơi này chỉ lớn như bàn tay.”

“Dù là cường giả mạnh mẽ thì cũng có giới hạn, giống như Thái Hư Đế Quân có thể nói là tồn tại vô địch nơi đây, còn có Kim Lan Đế Quân là nhân vật đáng sợ trong truyền thuyết.”

“Nhưng thế thì sao? Không phải sớm muộn gì cũng sẽ trở về tam giới ư?”

“Rồi tất cả thành tựu nơi này mang đến tam giới mênh mông thì trở nên chẳng còn đáng giá!”

Ngô Tài Thần cảm thán, Diệp Lăng gật đầu, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc.

Đế Vực rất mạnh, Tiên Đế khắp nơi, chiến lực không hề tầm thường, nhưng vậy thì sao?

Đặt vào trong tam giới thì chỉ là một hạt cát ném vào biển rộng, không thể tạo nên sóng gió.

Tam giới cũng khác biệt nơi này rất lớn, cách cục lớn nhỏ quyết định tất cả!

Thái Hư Đế Quân cường đại bước chân vào tam giới có lẽ còn không thể chen chân vào top 100 Thiên Bảng di chỉ Thất Tinh Cung, thậm chí có khả năng còn xếp hạng rất thấp.

Chưa kể hiện nay tam giới bạo loạn, các cường giả cường đại đột nhiên xuất hiện, dù là Diệp Lăng thì cũng cảm thấy áp lực rất lớn.

“Ta không có sở thích gì nhiều, chỉ yêu chiến đấu.”

“Cho nên, lời ngươi nói lúc trước còn hiệu lực không?”

Ngô Tài Thần xoay người khẽ cười nói với Diệp Lăng, Diệp Lăng sững sờ, lập tức gật đầu thật mạnh.

Chắc chắn là còn, hiện nay Lôi Vực rất cần người mạnh như Ngô Tài Thần, hơn nữa Lôi Vực đang trong cuộc chiến mở rộng địa bàn, thứ không thiếu nhất chính là chiến tranh!

“Trong tam giới, ta có một lãnh thổ tên là Lôi Vực.”

“Hiện nay đang trong quá trình khuếch trương rất trọng yếu, nếu không có gì ngoài ý muốn, chắc là sắp thành cương vực thượng đẳng nhất lưu.”

“Nếu ngươi đến đó, cái khác thì không dám hứa, nhưng tuyệt đối có thể đánh nhau thoải mái!”

Diệp Lăng nhếch miệng cười nói, Ngô Tài Thần hơi kinh ngạc nhìn Diệp Lăng, rồi lập tức gật đầu.

“Ngươi khiến ta kinh ngạc thật đấy.”

“Một Tứ Kiếp Tiên Đế, lúc đến đây chỉ là Tam Kiếp mà thôi, nếu ngươi nói mình sở hữu cương vực trung đẳng thì rất bình thường.”

“Nhưng ngươi lại có lãnh thổ thượng đẳng nhị lưu, không tệ không tệ.”

Ngô Tài Thần lắc đầu cảm thán, quả nhiên người này rất thần bí.

Diệp Lăng hít sâu một hơi, mỉm cười, trong ánh mắt lóe lên một tia tinh quang.

Trong hành trình Đế Vực lần này, hắn không chỉ muốn mang Ngô Tài Thần đi, hắn còn muốn lôi kéo Dương Thất Lang.

Viu.

Đột nhiên, một thân ảnh bay thẳng đến chỗ Diệp Lăng và Ngô Tài Thần, đó là Phúc Lâm Tiên Đế với vẻ mặt ngưng trọng.

“Tòa thành lớn thứ 10 xuất hiện!”

Diệp Lăng và Ngô Tài Thần kinh ngạc nhìn Phúc Lâm Tiên Đế.

Tòa thành cuối cùng xuất hiện nhanh như vậy ư?

“Thành trì ấy nằm trên đỉnh một ngọn núi!”

“Trận đại chiến cuối cùng sắp tới rồi!”

Phúc Lâm Tiên Đế hít sâu một hơi nói, nhìn Diệp Lăng và Ngô Tài Thần một chút, hắn ta lại nói tiếp.

“Lần này, tất cả thế lực định ra một phương thức tranh đoạt đặc biệt.”

“3 ngày sau, tất cả thế lực tụ họp dưới ngọn núi kia!”

“Lúc ấy không chỉ là trận tranh đoạt thành trì cuối cùng, mà còn là trận chiến cuối cùng trong chúng thần đại chiến.”

“Lúc đó, chúng thần bảng sẽ đổi mới lần cuối cùng!”

Phúc Lâm Tiên Đế chậm rãi nói, Diệp Lăng và Ngô Tài Thần nhìn nhau, trong mắt xẹt qua một tia cuồng nhiệt.

“Như vậy thì không còn gì tốt hơn!”

Diệp Lăng nhếch miệng cười, nụ cười lạnh thấu xương.

Nói cách khác, ba ngày sau, tất cả thế lực sẽ tề tụ dưới chân núi nơi có tòa thành lớn kia.

Đến lúc đó, thành trì, chúng thần bảng và tất cả ân oán sẽ được giải quyết!

Thật kích thích.

“Nhưng Diệp Lăng ngươi phải cẩn thận.”

“Hạ Tộc Hạ Ngạo Thiên đã tuyên bố, lúc đó sẽ lấy đầu ngươi!”

Phúc Lâm Tiên Đế hít sâu một hơi, trong ánh mắt có chút ưu tư.

Dù sao, uy danh Hạ Ngạo Thiên rất vang, chấn nhiếp biết bao cường giả!

“Lấy đầu ta ư?”

“Chưa biết ai sẽ lấy đầu ai đâu.”

Diệp Lăng bình thản nói, giọng nói lành lạnh!

Bình Luận (0)
Comment