Sau nửa tháng, tòa thành lớn cuối cùng xuất hiện.
Thời khắc nó hiện ra, đồng hồ đếm ngược đến khi chúng thần đại chiến kết thúc đã bắt đầu chạy.
Tất cả thế lực, tất cả cường giả đều mong mỏi trận chiến 3 ngày sau.
Thái Hư thành, trong viện của Diệp Lăng, trăng sao chiếu sáng, Diệp Lăng cùng Ngô Tài Thần ngồi trong tiểu viện, bưng ly rượu, trò chuyện chè chén.
“Diệp Lăng, dù thế nào thì ngươi cũng nhất định phải cẩn thận, ta còn không chắc mình có thể đánh bại cái tên Hạ Ngạo Thiên kia.”
“Huống chi, ngươi còn trêu chọc Thất Tài Điện và Di Vong Cung, sợ rằng đến lúc đó ngươi sẽ trở thành bia ngắm của bọn họ.”
“Nếu thực sự không ổn thì ngươi đừng đi, ở Thái Hư thành chờ chúng ta là được.”
Ngô Tài Thần lo lắng, dù sao Diệp Lăng có quá nhiều kẻ địch, dù Ngô Tài Thần là Ngũ Kiếp Tiên Đế thì cũng cảm thấy không chịu nổi.
Diệp Lăng nhếch miệng cười, bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, chép miệng một cái.
“Rượu không tồi.”
“Ngươi không cần lo lắng, Hạ Ngạo Thiên mà thôi, sao có thể làm gì ta.”
Dứt lời, Diệp Lăng đứng dậy, nhìn tinh quang đầy trời, hắn mỉm cười, nụ cười có vẻ thần bí.
Ngô Tài Thần nhíu mày nhìn Diệp Lăng, y không hiểu Diệp Lăng lấy tự tin đâu ra mà dám không coi thường Hạ Ngạo Thiên, Di Vong Cung cùng với Thất Tài Điện.
“Trong 3 ngày cuối cùng này, ta muốn bế quan, ta nhất định sẽ tham gia cuộc chiến cuối cùng.”
Dứt lời, Diệp Lăng mỉm cười với Ngô Tài Thần, rồi xoay người vào phòng, hắn chỉ một điểm, một luồng Tiên Lực mênh mông lập tức bao phủ toàn bộ tiểu viện.
“Không biết tên này sẽ làm cái gì nữa.”
Ngô Tài Thần cười khổ, lắc đầu đứng dậy, nhìn tiểu viện Tiên Khí lượn quanh, trong lòng đột nhiên nghĩ đến một khả năng.
Hắn muốn đột phá ư?
Ngô Tài Thần vội vàng lắc đầu, tuyệt đối không thể.
Diệp Lăng mới đột phá bao lâu, hắn không có khả năng đột phá lần nữa, đừng nói là Ngũ Kiếp Tiên Đế, dù là cảnh giới Tứ Kiếp đỉnh phong thì cũng không thể.
Cảnh giới Tiên Đế, một bước một tầng trời, đột phá một cảnh giới nhỏ cũng có thể khiến chiến lực tăng mạnh.
Cho nên, không có bất kỳ người nào có thể liên tiếp đột phá cảnh giới trong thời gian ngắn, dù Ngô Tài Thần kiến thức rộng nhưng cũng chưa từng thấy hay nghe nói qua.
Nhưng chưa thấy chưa nghe không có nghĩa là không có.
Trong phòng, Diệp Lăng ngồi xếp bằng trên giường, con ngươi khép hờ, 10 ngón tay liên tục kết ấn, hào quang thần bí lưu chuyển giữa những ngón tay.
Diệp Lăng muốn đột phá!
Đại chiến sắp đến, hắn muốn tăng cường thực lực của mình trong thời gian nhanh nhất.
Dù hiện giờ nếu hắn khai hỏa toàn bộ chiến lực, cộng thêm Cửu Đại Tiên Anh và các thần thông khác thì hoàn toàn không cần sợ Hạ Ngạo Thiên, nhưng trong trận chiến cuối cùng này không chỉ có một mình Hạ Ngạo Thiên.
Đến lúc đó, Diệp Lăng sẽ phải đối mặt với vô số cường giả Tứ Kiếp, thậm chí là Ngũ Kiếp mạnh nhất của Đế Vực.
Cho nên, ngoại trừ đột phá, Diệp Lăng không còn bất kỳ lựa chọn nào khác!
Trong cơ thể Diệp Lăng, từng luồng Tiên Lực tinh thuần trong Cửu Đại Tiên Anh bị điều động, nhẹ nhàng lưu chuyển, kéo theo cả Nguyên Khí khiến vô số Tiên Đế, thậm chí là Thánh Nhân thèm khát!
Hiện nay, chút Nguyên Khí trong Cửu Đại Tiên Anh đã sinh sôi thêm rất nhiều.
Điều này khiến Diệp Lăng vô cùng kích động, thậm chí kinh hỉ như điên.
Đây chính là Nguyên Khí, nếu mọi thứ thật sự như hắn nghĩ, Cửu Đại Tiên Anh sinh sôi Nguyên Khí.
Sau khi hoàn toàn thành công, trong cơ thể hắn sẽ chỉ có Nguyên Khí, cộng thêm Cửu Đại Tiên Anh, lúc ấy hắn sẽ kinh khủng đến cỡ nào?
Nếu hắn đột phá đến Cửu Kiếp Tiên Đế, hắn sẽ vô địch cảnh giới dưới Thánh Nhân đúng không?
Ầm!
Nguyên Khí chậm rãi điều động, nhẹ nhàng lan khắp toàn thân, lực lượng trong cơ thể hắn như con sông bình lặng bỗng gặp cuồng phong, nổi lên sóng lớn.
Ong ong!
Đồng thời, Cửu U Đế Công bát trọng thi triển, lực thôn phệ hiện lên quanh thân thể Diệp Lăng.
Xèo xèo xèo.
Trong hư không, Tiên Lực tinh thuần điên cuồng vọt vào cơ thể Diệp Lăng.
Cửu U Đế Công thành công đột phá đến cảnh giới bát trọng, một khi mở ra, nó sẽ trở thành một cái động không đáy, nuốt được vạn khí trong thiên địa.
“Trọng yếu nhất là Tinh Quang Chi Thể và thân phận Bắc Đẩu Tinh Quân.”
Diệp Lăng mỉm cười, thân thể chấn động, quanh thân hắn hiện ra từng điểm sáng rực rỡ.
Điểm sáng lóng lánh nhẹ nhàng lượn quanh người Diệp Lăng.
“Bắc Đẩu tinh tú, ngưng!”
Diệp Lăng đột nhiên chỉ một điểm, điểm sáng phiêu phù quanh thân hắn lập tức tỏa ra quang mang vạn trượng!
Rầm rầm!
Các điểm sáng phóng lên cao, xuyên qua tiểu viện của Diệp Lăng, hướng thẳng lên trời.
Thời khắc điểm sáng tỏa ra hào quang sáng chói, bầu trời đầy sao hoàn toàn tối sầm lại.
Lúc này, bảy vì tinh tú rực rỡ chậm rãi lơ lửng trong tinh không.
Ong ong!
Lực lượng từ Bắc Đẩu Thất Tinh lao thẳng về phía Diệp Lăng.
Lực lượng tinh tú tràn vào trong cơ thể, giờ khắc này, trong cơ thể Diệp Lăng, ngoại trừ Nguyên Khí và Tiên Khí thì có thêm khí tức sao trời.
Ba khí thể ngưng tụ trong cơ thể hắn, chậm rãi lưu chuyển, bộc phát ra lực lượng khiến hư không không ngừng rung động.
Ào ào ào.
Cơ thể Diệp Lăng tựa như một cái động không đáy, lực lượng mênh mông trầm bổng chập trùng bị hắn hoàn toàn hấp thu trong chớp mắt.
“Cảnh giới đỉnh cao, nước chảy thành sông!”
Diệp Lăng thì thào, lúc này cảnh giới của hắn lúc tăng lúc giảm.
Đỉnh phong của mỗi cảnh giới kỳ thực chỉ là cảnh giới hậu kỳ diễn hóa mà thôi, không có phân chia thực chất.
Cũng có thiên chi kiêu tử từ hậu kỳ trực tiếp đột phá tiến vào đại cảnh giới.
Cũng có người kẹt ở cảnh giới đỉnh cao vạn năm mà không thể phá được gông cùm cảnh giới.
Hiện nay, để đột phá đến Tứ Kiếp đỉnh phong, Diệp Lăng chỉ cần có đủ Tiên Khí mà thôi.
Ầm!
Diệp Lăng đột nhiên mở mắt, chỉ một điểm, trong phòng, một đống cực phẩm Tiên Thạch tản ra một dòng Tiên Khí tinh thuần.
Rầm rầm.
Trong phòng bị cực phẩm Tiên Thạch lấp đầy.
“Cửu U Đế Công, nuốt cho ta!”
Diệp Lăng thấp giọng rống, hai ngón tay bấm một cái, trong thân thể hắn đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa, nó điên cuồng càn quét đống cực phẩm Tiên Thạch.
Trong nháy mắt, cực phẩm Tiên Thạch đầy phòng biến mất, hóa thành từng cỗ Tiên Lực tinh thuần tiến vào cơ thể Diệp Lăng.
Sau đó, vô số Tiên Thạch lại được lấy ra từ trong Tu Tử Giới.