Tây Vương Mẫu – bá chủ tung toành trán áp thiên địa.
Trừ Diệp Lăng ra, mấy người Hồng Vũ Đế Quân không nghĩ ra có ai dám gọi Tây Vương Mẫu là phu nhân nữa.
Đương nhiên có kẻ muốn chết gọi bậy lại là chuyện khác.
“Ra là Cửu Kiếp Đế Quân trải qua kiếp nạn trở về, đã lâu không gặp.”
“Hóa ra là Cửu Kiếp Đế Quân, việc này thật ngoài ý muốn.”
Ba Tiên Đế vội vã nói, Diệp Lăng mỉm cười.
“Nên cút thì cút đi, đừng ở đây ồn ào!”
“Hôm nay dù Thánh Nhân đích thân tới đây thì tên khốn kiếp này cũng tuyệt đối không sống được!”
Diệp Lăng xua tay, không cho ba Tiên Đế này mặt mũi.
Diệt một bản thể của mình, Diệp Lăng có thể bỏ qua cho gã ư?
Đùa gì thế? Đây chính là một bản thể, giờ bị diệt rồi, không còn bất kỳ cơ hội nào làm nó sống lại nữa.
Ba người Hồng Vũ Đế Quân biến sắc, không ngờ Diệp Lăng lại không nể tình, lời lẽ dứt khoát như vậy.
Hồng Vũ Đế Quân tiến lên một bước, mỉm cười, nụ cười có chút xấu hổ.
“Cửu Kiếp Đế Quân.”
“Dù sao Thân huynh cũng đã từng là đệ tử của Giáo Chủ lão nhân gia, hi vọng ngươi có thể hạ thủ lưu tình.”
“Dù thế nào thì ngươi cũng phải cho Giáo Chủ mặt mũi đúng không?”
Thông Thiên Giáo Chủ!
Diệp Lăng xua tay, nhếch miệng cười lộ hàm răng trắng, khiến ba tên kia run lên.
“Thông Thiên ư?”
“Không phải là Linh Bảo đạo quân chứ, gia hỏa đó chẳng phóng khoáng chút nào, dù hôm nay hắn đích thân đến đây thì Thân Công Báo cũng phải chết!”
Diệp Lăng cười dữ tợn, Tây Vương Mẫu đứng bên cạnh hắn đột nhiên biến mất.
Ầm!
Lực lượng bạo phát, ba người Hồng Vũ Đế Quân sắc mặt đại biến, vừa định xuất thủ, bão táp bỗng xuất hiện càn quét phía sau.
Ba người lùi lại, sắc mặt khó coi tới cực điểm, lúc này bàn tay Tây Vương Mẫu đã nhuốm đầy máu tươi, mà lồng ngực Thân Công Báo đã bị xuyên thủng, vết thương máu chảy dầm dề.
Tí tách, tí tách.
Máu tươi nhỏ xuống đất vỡ tan, cường giả xung quanh chứng kiến cảnh này đều hết hồn.
Thân thể Thân Công Báo run rẩy, gã trừng mắt nhìn vết thương trí mạng trên ngực mình, ý thức dần dần tiêu tán.
“Tây Vương...”
Nói còn chưa dứt lời, Thân Công Báo đã ngã xuống.
“Cửu Kiếp!”
“Ngươi khinh người quá đáng!”
Đám người Hồng Vũ Đế Quân hoàn toàn nổi giận, bọn họ đã tới đây, vậy mà Diệp Lăng lại vẫn hạ sát thủ, đây là nhục mạ bọn họ, đây là vả mặt, hung hăng giẫm đạp tôn nghiêm của bọn họ.
“Khinh người quá đáng ư?”
“Thân Công Báo diệt một đạo bản thể của ta, ta giết hắn thì là khinh người quá đáng à?”
“Đó là sự thật, mà kể cả ta có khinh các ngươi thì sao? Ba người các ngươi có tư cách gì kêu gào trước mặt ta!”
Rầm rầm rầm!
Trong nháy mắt, vô số thân ảnh hiện lên trong hư không, tay cầm Tiên khí, mỗi người đều tản ra chiến ý kinh thiên động địa!
“Cửu Kiếp Chiến Thần Quân!”
Trong hư không, kẻ yếu nhất cũng là Lục Kiếp Tiên Đế, người đông nghìn nghịt, Tiên Lực mênh mông dâng trào.
Sau khi Cửu Kiếp Chiến Thần Quân xuất hiện, lại có thêm mấy thân ảnh cường thế giáng lâm.
Gần trăm người, tất cả đều là Cửu Kiếp Tiên Đế, cực kì khủng bố.
“Bái kiến Đế Quân!”
Ầm!
Trong hư không, các cường giả cung kính khom người với Diệp Lăng, thần sắc cuồng nhiệt.
Đám cường giả Thái Hư Thiên Cung run lẩy bẩy, đây mới là tồn tại vô địch chân chính, Thái Hư Thiên Cung xưng hùng Đế Vực, khi đối mặt con quái vật khổng lồ này thì không đáng một đồng!
“Không phải ba người các ngươi nói ta khinh người quá đáng sao?!”
“Hôm nay, ta muốn khinh người quá đáng, ta cuồng vọng, ngang ngược vậy đó, rồi sao?!”
“Các ngươi có thể làm gì ta?!”
Ba Đế Quân sắc mặt trắng bệch, lui bước.
Từng đạo khí tức bén nhọn tập trung vào ba Đế Quân, chỉ chờ Diệp Lăng ra lệnh, cả quân đoàn sẽ lập tức xuất thủ.
Không khí cực kì căng thẳng, cuồng phong càn quét bốn phía.
“Cửu Kiếp Đế Quân!”
Vũ Quang Tiên Đế bước ra, gã hít sâu một hơi, sắc mặt ngưng trọng.
“Thân huynh đã chết, nếu ngươi giết ba người chúng ta, với tính khí Lão Tổ, ngài nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
“Đế Quân muốn đốt lên lửa giận của Lão Tổ ư? Việc này đối với ngươi hay chúng ta thì đều không phải việc tốt.”
“Huống chi Thân huynh đã chết, mối thù của ngươi cũng đã báo, chúng ta cũng nên rời đi!”
Trong lời nói tràn đầy uy hiếp.
Ngươi mạnh, ngươi trâu bò, được chưa, thế nhưng Diệp Lăng ngươi đừng quên, sau lưng chúng ta là Thông Thiên Giáo Chủ.
Nếu ngươi đùa quá trớn, ngươi sẽ phải trả giá!
“Diệp Lăng ta chẳng bao giờ sợ bất cứ kẻ nào, là Thánh Nhân thì sao?!”
“Dám xuống tay với ta, dù là Thánh Nhân thì lão tử cũng sẽ liều mạng lột một tầng da của kẻ đó!”
Diệp Lăng vặn cổ, lệ khí nồng nặc, lời nói ra cực kì cuồng vọng, khiến đám Tiên Đế xung quanh kinh hồn táng đảm.
Mẹ nó, ngươi điên rồi à?!
Dám coi thường Thánh Nhân, ngươi chán sống rồi!
“Lão tử nhìn ba người các ngươi thì cực kì khó chịu!”
“Các ngươi có thể làm gì được ta?!”
Diệp Lăng tới gần ba Đế Quân, hắn cười dữ tợn.
Ba đại cường giả nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt nhìn đám Tiên Đế trên không, hận không thể lưỡng bại câu thương với Diệp Lăng.
Nhưng ba người vẫn nhịn được, dù sao bên cạnh Diệp Lăng còn có một đám nhân vật đáng sợ như lang như hổ.
Một khi bọn họ xuất thủ, vậy kết cục chắc chắn sẽ là không chết không ngừng!
“Thật đáng xấu hổ!”
“Trong vòng ba hơi thở, kẻ nào không biến, vậy để mạng lại!”
Diệp Lăng quát to, vô số cường giả trong hư không dồn dập gào rống, khí tức khiếp người.
Hồng Vũ Đế Quân, Nghiễm Phát Đế Quân, Vũ Quang Đế Quân, sắc mặt ba đại cường giả hoàn toàn trở nên âm trầm.
Khốn kiếp!
Đường đường là ba đại cường giả mà lại bị một tên Ngũ Kiếp sơ kỳ khốn kiếp dọa nạt.
Tuy đời trước hắn là Cửu Kiếp Tiên Đế, nhưng đời này hắn mới chỉ là Ngũ Kiếp mà thôi!
“Nếu Đế Quân đã nói thế, vậy xin cáo từ!”
Rầm rầm!
Ba Đế Quân phóng lên cao, biến mất trong hư không.
Sau khi cân nhắc kĩ lưỡng, không có kẻ nào dám đối đầu chính diện với Diệp Lăng.
Dù sao Thân Công Báo cũng đã chết, bọn họ có liều mạng thì cũng không để làm gì.
Sau khi bọn họ rời đi, Diệp Lăng hít sâu một hơi, hắn khoát tay, các cường giả trong hư không lặng yên biến mất.
“Đa tạ Đế Quân xuất thủ tương trợ!”
Diệp Lăng đi tới trước mặt Thái Hư Đế Quân, chắp tay nói, thần sắc nghiêm nghị.