Khi giọng nói ấy vang lên, Thân Công Báo quỳ trên mặt đất run rẩy kịch liệt, đôi mắt ẩn giấu vô số sát khí trở nên thất thần.
Ngô Chiến Thần hưng phấn, vẻ mặt chấn động.
“Là Nhất Khí Hóa Tam Thanh!”
Tây Vương Mẫu la lên, nàng lập tức nở nụ cười, nụ cười cực kì quyến rũ, khiến đám cường giả Thái Hư Thiên Cung tâm thần nhộn nhạo.
“Đáng chết, sao lại quên tên oan gia này có thần thông nghịch thiên ấy chứ, đầu óc đúng là hỏng rồi.”
Tây Vương Mẫu vuốt lọn tóc bên tai nói, vừa rồi trong lòng bị thống khổ và hận ý bao phủ, làm nàng quên mất Diệp Lăng có thần thông Nhất Khí Hóa Tam Thanh.
“Má nó đau quá!”
Diệp Lăng chậm rãi mở mắt, vò đầu mình mắng.
Đột nhiên, hắn nhìn Ngô Chiến Thần, liếc xéo tên đang ngạc nhiên ôm chính mình này.
“Chiến Thần, có thể nới lỏng tay hay không?”
“Ở nơi đông người, chúng ta thân mật như vậy hình như không thích hợp lắm đâu?”
Diệp Lăng tức giận nói, Ngô Chiến Thần sững sờ, sau đó cười lên ha ha, hung hăng hôn Diệp Lăng một cái.
“Ha ha! Ta biết ngay là tên khốn kiếp nhà ngươi đến ông trời cũng không dám nhận mà!”
“Một kẻ như Thân Công Báo thì sao có thể giết ngươi, má nó!”
Diệp Lăng tức giận lau mặt, hắn đứng dậy, vẻ mặt âm trầm đánh Ngô Chiến Thần một quyền.
“Bình tĩnh đi!”
Dứt lời, Diệp Lăng nhìn mọi người, khóe miệng nhếch lên.
“Không! Sao ngươi lại sống lại!”
“Không thể nào, trúng một kích ấy của ta đến cả Cửu Kiếp Tiên Đế cũng phải chết!”
“Không! Tuyệt đối không thể nào!”
Ầm!
Thân Công Báo quỳ dưới đất rít gào rống giận, thân thể lết về phía Diệp Lăng.
“Còn dám động thủ ư?!”
Ngô Chiến Thần đứng sau lưng Diệp Lăng nổi giận gầm lên, y lao đến đấm một quyền.
Rầm rầm rầm!
Lực lượng mạnh mẽ ẩn chứa trong nắm tay tràn ra như dòng lũ, hung hăng đánh trúng Thân Công Báo.
Bịch!
Thân Công Báo ngã xuống đất, miệng phun máu tươi, xương cốt trên người đều bị đập nát.
“Đừng nôn nóng như vậy!”
Diệp Lăng khoát tay áo, cười lạnh một tiếng, nghiến răng nghiến lợi.
“Thân Công Báo!”
“Ta đã nói rồi, ngươi không có tư cách giết ta!”
“Nhưng Nhất Khí Hóa Tam Thanh của bổn tọa lại bị ngươi làm thịt một bản thể, thành tựu này đủ để ngươi lấy làm kiêu ngạo!”
Trong mắt Diệp Lăng tản ra sát khí ngập trời, tổn thất lần này quá lớn, không thể đong đếm!
Trong thời khắc sinh tử vừa rồi, Diệp Lăng trực tiếp thi triển Nhất Khí Hóa Tam Thanh, sau đó dùng một bản thể chặn lại một kích trí mạng này.
Hậu quả thì không cần nói, bản thể ngăn cản công kích trực tiếp tử vong, nhưng may mà bản thể có Cửu Đại Tiên Anh vẫn bình yên vô sự.
Nếu bản thể chính tử vong, lúc ấy dù Thân Công Báo có bị nghiền xương thành tro thì Diệp Lăng cũng sẽ không bỏ qua.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh!
Con ngươi Thân Công Báo chấn động kịch liệt, nhìn chằm chằm Diệp Lăng.
“Không! Không thể!”
“Nhất Khí Hóa Tam Thanh là bản mệnh thần thông của ba vị Lão Tổ, sao ngươi lại biết?!”
“Ngươi gạt ta, Cửu Kiếp, đến lúc này mà ngươi vẫn còn gạt ta ư?!”
Thân Công Báo điên cuồng gào thét, hai tay nắm chặt đấm lên mặt đất, lực lượng đáng sợ khiến đại địa chấn động không ngừng.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh uy danh lừng lẫy tam giới, không cần phải bàn nhiều hơn.
Huống chi Thân Công Báo chính là đồ đệ của Nguyên Thủy Thiên Tôn – một trong Tam Thanh, sau đó còn bái nhập Thông Thiên Giáo Chủ môn hạ, đương nhiên gã biết rõ sự đáng sợ của đạo thần thông này.
Một người ba mạng!
Trong tam giới, thần thông này gần như là nghịch thiên nhất, không gì có thể sánh bằng.
Nhưng đây là bản mệnh thần thông của ba vị đạo tổ, các Thánh Nhân khác cũng đừng hòng dòm ngó, huống chi là Diệp Lăng.
“Hazz, Thân Công Báo!”
“Ngươi ở Đế Vực quá lâu, không biết thiên hạ lớn nhường nào, ngươi chỉ là con cóc dưới đáy giếng mà thôi.”
Diệp Lăng cười lạnh, đột nhiên một luồng hắc quang phóng lên trời từ trong thân thể Thân Công Báo.
“Cũng gọi cứu viện à?”
Sau khi nhìn thấy hắc quang kia, Diệp Lăng nhún vai nhếch miệng cười.
Rầm rầm rầm!
Ngay sau khi hắc quang phóng lên, trong hư không, ba thân ảnh hàng lâm.
Đám người Diệp Lăng vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng đám người Thái Hư Thiên Cung lại đang cuộn trào sóng gió, dù là Thái Hư Đế Quân thì cũng run run.
Ba bóng người trong hư không khiến ông cảm thấy sợ hãi.
Ba cường giả kia tuyệt đối mạnh hơn ông mấy cấp bậc, thậm chí là áp đảo!
“Hồng Vũ Đế Quân, Nghiễm Phát Tiên Đế, Vũ Quang Tiên Đế!”
Diệp Lăng nhìn ba bóng người trong hư không, hắn mỉm cười, thanh âm nghiêm nghị.
Ba tên này là hồ bằng cẩu hữu của Thân Công Báo trong Phong Thần Chi Chiến, chỉ là người thường không biết mà thôi.
“Thân huynh!”
Ba đại Tiên Đế thấy Thân Công Báo thì lập tức bay đến bên cạnh gã.
Rầm rầm!
Khi ba Tiên Đế vừa mới hạ xuống, đám người Diệp Tiên Cô trực tiếp đứng ra, trong mắt tràn đầy sát khí.
“Tây Vương Mẫu!”
Hồng Vũ Đế Quân cả kinh, sau khi nhìn thấy Tây Vương Mẫu thì sợ hãi hét lên.
Hai Tiên Đế khác nhìn mấy người Diệp Tiên Cô, trong lòng sầu muộn.
Ngô Chiến Thần, Diệp Tiên Cô, Huyết Hà Lão Tổ, cộng thêm Tây Vương Mẫu đứng thứ hai Thiên Bảng.
Gặp phải đội hình này, đừng nói là cứu Thân Công Báo, nếu thật sự giao chiến, ba người bọn họ muốn chạy trốn cũng là hy vọng xa vời.
“Mấy vị thật to gan!”
“Chuyện của Cửu Kiếp Cương Vực ta mà cũng dám xen vào, chà chà, đúng là một đám không biết sống chết!”
Huyết Hà Lão Tổ nhếch miệng cười, sau lưng huyết quang cuồn cuộn như biển, không ngừng lan tràn trong hư không.
Đám người Hồng Vũ Đế Quân rùng mình, hít sâu một hơi, sau đó lại gần Tây Vương Mẫu.
“Xin Tây Vương Mẫu hạ thủ lưu tình, tha cho Thân huynh lần này.”
“Dù thế nào, trong Phong Thần Chi Chiến, Thân huynh và Tây Vương Mẫu đã từng có chút giao tình, xin hãy hạ thủ lưu tình!”
Ba người mềm mỏng cầu tình, trực tiếp chịu thua, không hề phản kháng.
Phản kháng cái píp, bọn họ đều biết đám người Cửu Kiếp lãnh thổ là một lũ chó điên, đắc tội không nổi.
Tây Vương Mẫu lạnh nhạt nhìn bọn họ, lắc đầu.
“Lời phu nhân ta nói không tính.”
Giọng nói lạnh lùng vang lên, Diệp Lăng chậm rãi bước tới.
Đám người Hồng Vũ Đế Quân nhìn thấy Diệp Lăng, trán nhíu lại, trong mắt hiện lên vẻ chán ghét.
Một Ngũ Kiếp Tiên Đế mà dám nói chuyện như vậy với bọn họ sao?
Đột nhiên, Hồng Vũ Tiên Đế trừng mắt, nhìn chằm chằm Diệp Lăng.
“Ngươi là Cửu Kiếp Tiên Đế?”
Ầm!
Hai vị Tiên Đế còn lại kinh hãi trừng mắt.
Chẳng trách hắn dám nói Tây Vương Mẫu là phu nhân của hắn.