Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1343 - Chương 1344: Rời Đi

Chương 1344: Rời đi

Thân ảnh bay thật cao, sau đó hung hăng ngã xuống đất.

Bịch.

Đám người Ngô Chiến Thần choáng váng.

“Sao vậy, đánh rắm bay người à?”

“Nói nhảm, qua đó xem sao!”

Đám người Tây Vương Mẫu vội vã vọt tới, Diệp Lăng gắng gượng bò dậy, thần sắc hơi dữ tợn, sắc mặt tái nhợt, đổ mồ hôi hột.

“Trời ạ, chuyện gì vậy?!”

“Người khác tu luyện dưới Thái Hư Thần Thụ đều tinh thần tỉnh táo, thần thanh khí sảng, tên Diệp Lăng này làm sao vậy?”

“Sao như vừa làm việc cật lực đến kiệt sức như thế?”

Mấy người vội vã đỡ Diệp Lăng, nhìn thần sắc uể oải của hắn thì đều nghi hoặc.

Chuyện gì vậy? Tu luyện ở đây rất tốt, sao lại thành ra thế này?

“Đừng đỡ ta, để ta ngồi xuống nghỉ ngơi một lúc, mẹ nó, đúng là chẳng phải việc cho người làm mà.”

Diệp Lăng vỗ mấy người kia, sau đó mệt mỏi ngồi xuống mặt đất, thở dốc từng hồi, trong tròng mắt tràn đầy tơ máu.

Đáng chết, giờ hắn mệt như chó.

Diệp Lăng choáng đầu, hiện tại cảm thấy còn có chút phiêu phiêu, kiên trì thời gian lâu như vậy, toàn thân toàn ý đầu nhập, tinh thần lực, ý thức lực, tâm linh lực đều tiêu hao quá độ.

Có thể kiên trì đến bây giờ chính là một kỳ tích, nếu không phải hi vọng đã bày ra trước mắt thì Diệp Lăng đã bãi công từ lâu rồi.

“Nhưng cũng đáng!”

Nghĩ tới đây, Diệp Lăng nở nụ cười, đạo bản thể tổn thất trong Nhất Khí Hóa Tam Thanh đã được hắn ngưng tụ thành công như một kỳ tích!

Ba đại bản thể tái hiện, nếu nói cho Tam Thanh đạo tổ biết, có lẽ ba vị lão tổ sẽ bĩu môi không tin.

Vớ vẩn, bọn họ sáng tạo ra đạo thần thông này còn không gặp kì ngộ như vậy, Diệp Lăng hắn có thân phận gì?

Nhưng Diệp Lăng đã thành công, hơn nữa, bây giờ Tiên Khí trong cơ thể hắn đã xen lẫn rất nhiều Nguyên Khí.

Khi đang ngưng tụ đạo bản thể thứ ba, Diệp Lăng không ngừng cắn nuốt Nguyên Khí dưới Thái Hư Thần Thụ, đồng thời, từng luồng Nguyên Khí Cửu Đại Tiên Anh sinh ra đồng thời bạo phát.

Liên kết dung hợp, trực tiếp chăm ngòi Nguyên Khí trong cơ thể.

Diệp Lăng thở hổn hển, hoàn toàn kiệt sức, hiện nay ngón tay cũng đang run rẩy không ngừng.

“Diệp Lăng, rốt cuộc ngươi làm sao vậy?!”

“Đúng vậy, tu luyện mà thôi, sao lại thành bộ dáng này?”

Diệp Tiên Cô tiến đến chậm rãi hỏi, Diệp Lăng xua tay, không nói chuyện, không cho bọn họ biết tình hình thực tế.

Nhất Khí Hóa Tam Thanh là con bài chưa lật lớn nhất của Diệp Lăng, không phải là hắn không tin tưởng Diệp Tiên Cô, mà là hắn muốn lưu lại một vương bài trọng yếu nhất!

“Ngô Tài Thần đâu?”

Diệp Lăng há miệng yếu ớt hỏi, mấy người đều lắc đầu, lúc này, Ngô Tài Thần vẻ mặt vui sướng từ một nơi không xa chậm rãi đi tới.

Nụ cười xán lạn đột nhiên sững sờ, Ngô Tài Thần thấy dáng dấp bi thảm của Diệp Lăng, y chạy nhanh đến.

“Diệp Lăng! Diệp Lăng! Ngươi làm sao vậy? Ngươi sắp chết à?!”

“Khí huyết bất ổn, tinh thần uể oải, Diệp Lăng, rốt cuộc ngươi làm sao vậy? Có phải là bị ai đánh lén hay không?”

Ngô Tài Thần vội vàng hỏi, y rất khẩn trương, Diệp Lăng ngồi dưới đất tức giận liếc y.

“Cút đi.”

“Tiểu tử ngươi giỏi lắm, vậy mà đã đột phá đến cảnh giới Ngũ Kiếp hậu kỳ, lợi hại.”

Dứt lời, Diệp Lăng ra hiệu Tây Vương Mẫu đỡ hắn, rồi mấy người chậm rãi ra khỏi thành.

Nửa tháng sau, trong Thái Hư Thiên Cung, Diệp Lăng ngồi trên giường, trước mặt là hai vầng hào quang rực rỡ trôi nổi lơ lửng.

Một đỏ một vàng kim!

Đỏ thuộc Phượng, vàng kim là Long.

Đây là Long Phượng bản nguyên Diệp Lăng hao phí hết điểm cống hiến để đổi với Thái Hư Thiên Cung.

Long Phượng bản nguyên này vô cùng trân quý, Diệp Lăng có hơn 10 vạn điểm cống hiến cũng không đủ, còn nhờ Ngô Tài Thần cho mình mượn điểm, còn mặt dày thiếu nợ Thái Hư Thiên Cung một cái nhân tình mới có thể lấy được.

Khí tức Diệp Lăng hồn hậu, Tiên Khí tràn ra trực tiếp bao vây Long Phượng bản nguyên.

Trong nháy mắt, từng đạo lực lượng tinh thuần không ngừng phân giải Long Phượng bản nguyên, hai bản nguyên tỏa ra sánh sáng rực rỡ hóa thành hai chùm sáng chảy vào trong cơ thể Diệp Lăng.

Ong ong.

Thân thể Diệp Lăng chấn động, khí tức trở nên huyền diệu tự nhiên, như lông ngỗng bay theo gió, không có quỹ đạo ổn định, không kẻ nào có thể bắt lấy.

Ầm!

Thời khắc Khi Long Phượng bản nguyên tiến vào cơ thể, quanh thân thể Diệp Lăng hiện lên từng đạo Long Phượng bảo thể!

Diệp Lăng muốn dùng Long Phượng bản nguyên để khiến Long Phượng bảo thể đột phá!

Bây giờ, Diệp Lăng đã có bảy đạo Long Phượng bảo thể, lực phòng ngự rất mạnh mẽ, nhưng còn xa mới đủ.

Mấy ngày qua, Tây Vương Mẫu đã nói cho hắn biết, hiện nay tam giới càng thêm hỗn loạn.

Gần như tất cả thế lực đều bị liên lụy vào Thiên Địa Đại Kiếp lần này, không có phương nào may mắn tránh khỏi.

Cho nên Diệp Lăng mới cấp bách như vậy, hắn phải nhanh chóng đề cao thực lực bản thân, nếu không, khi trận đại loạn hoàn toàn bùng nổ, hắn sẽ không có chỗ đứng.

Tu vi Ngũ Kiếp Tiên Đế chẳng thể gây nên sóng gió.

Bảy đạo Long Phượng bảo thể tỏa thần quang, trong hư không, hai luồng Long Phượng bản nguyên bị Diệp Lăng không ngừng cắn nuốt, hóa thành lực lượng dung nhập vào trong cơ thể.

Suối tụ thành sông, sông chảy vào biển!

Ầm!

Sau khi hai luồng Long Phượng bản nguyên biến mất, thân thể Diệp Lăng chấn động, khí tức cường đại như thiên uy phóng lên cao.

Grào!

Hai tiếng gầm thét vang vọng thiên địa, Diệp Lăng bỗng nhiên mở mắt, đôi mắt tỏa hào quang tựa như hai đạo tinh quang.

Viu!

Từng đạo Long Phượng bảo thể thi triển ra!

Tám đạo Long Phượng bảo thể tản ra hào quang rạng rỡ.

“Xong rồi!”

Diệp Lăng đứng dậy, kinh hỉ không gì sánh được, Long Phượng bảo thể đã đột phá, thực lực của hắn lại tăng thêm.

“Tiếp đó nên trở về tam giới!”

Diệp Lăng bình thản nói, hắn phất ống tay áo, rồi đi ra khỏi phòng.

Nửa ngày sau, trong một đại điện của Thái Hư Thiên Cung, mọi người đứng trước một chiếc gương đồng lớn.

Dương Tứ Lang, Ngũ Lang, Lục Lang, Thất Lang!

Đổng Phi, Vương Bá Thiên, Hỏa Linh Nhi, Ngô Tài Thần, Phúc Lâm Tiên Đế!

Chín người này đều muốn cùng Diệp Lăng rời khỏi Đế Vực, Diệp Lăng cũng không thể đoán trước được.

“Đế Quân, xin nhờ.”

Diệp Lăng cười nói với Thái Hư Đế Quân.

Thái Hư Đế Quân gật đầu, ông nhìn Diệp Lăng, sau đó chỉ một điểm, một chùm sáng tràn ngập gương đồng.

Ong ong!

Hào quang ngập trời, ánh sáng nhu hòa bao phủ đám người Diệp Lăng, sau đó lập tức biến mất.

Đám người Tây Vương Mẫu thì xé rách thiên địa, biến mất khỏi Thái Hư Thiên Cung.

Bình Luận (0)
Comment