Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1359 - Chương 1360: Trách Ta

Chương 1360: Trách ta

Kiếm ảnh giáng xuống, hư không bị xé rách lộ ra một khe nứt đáng sợ.

Xèo xèo xèo!

Khe nứt tràn ra từng cỗ khí lưu màu xám.

Kiếm ảnh mang khí thế vô địch giáng xuống người Hằng Đốc Tiên Đế.

Phụt!

Đột nhiên, máu tươi văng ra từ lồng ngực Hằng Đốc Tiên Đế tan tác trong hư không.

Màn sáng trước mặt Hằng Đốc Tiên Đế bị đánh nát hoàn toàn dễ như trở bàn tay.

“Không!”

Hằng Đốc Tiên Đế trừng mắt, khuôn mặt tràn ngập sự tuyệt vọng.

Hắn ta cảm giác kiếm khí đánh vào trong cơ thể mình, trong nháy mắt ngắn ngủi, nó đã cắt nát kinh mạch của hắn ta.

Hằng Đốc Tiên Đế ngã quỳ xuống đất, miệng phun máu tươi, thân thể co quắp mấy cái rồi không còn động tĩnh.

“Cái gì?!”

“Nhanh đi xem Hằng Đốc Tiên Đế làm sao!”

“Trời ạ, ta vừa nhìn thấy một chiêu kiếm đỉnh cao!”

“Không thể nào, Đế Quân chúng ta tự mình ra tay mà không thể khiến tên kia nhúc nhích nửa phần, sao có thể như vậy, ta không tin!”

Các cường giả Hoàng Thiên thành điên cuồng rống giận.

“Xin lỗi, hạ nặng tay rồi.”

Diệp Lăng nhún vai nhếch miệng cười, nhưng trong nụ cười lạnh lẽo khiến kẻ khác rợn cả tóc gáy.

Lão tử rất giỏi vụ này, chắc chắn sẽ bẫy chết đám khốn kiếp các ngươi!

“Diệp Lăng!”

Ầm!

Hoàng Thiên Đế Quân phóng lên, cắn răng nghiến lợi rống giận, khí tức bạo ngược nồng nặc không ngừng quấn quanh thân thể Hoàng Thiên Đế Quân.

Hằng Đốc Tiên Đế đã chết!

Đường đường là cường giả Ngũ Kiếp hậu kỳ mà lại bị Diệp Lăng dùng một chiêu giết chết, không còn chút hi vọng sống nào.

Cảnh tượng này khiến cường giả Hoàng Thiên thành cảm thấy bi phẫn vạn phần, cũng có một chút sợ hãi.

Ngươi kêu la cái gì? Rốt cuộc hung thủ là ai? Không phải chính là Hoàng Thiên Đế Quân ngươi sao?

Nếu ngươi không ra lệnh, Hằng Đốc Tiên Đế có thể bị một kiếm xuyên thấu thân thể, không thể phản kháng, không được hoàn thủ ư?!

Trong lúc nhất thời, hình tượng uy nghiêm của Hoàng Thiên Đế Quân trong lòng mọi người hoàn toàn đổ nát.

“Trách ta ư?”

Diệp Lăng nhếch miệng cười, hắn lắc đầu, nâng Diệt Tiên Kiếm trong tay lên, kiếm quang tràn ngập thiên địa.

“Ta đến đây là muốn tặng ngươi một món quà lớn!”

Đột nhiên Diệp Lăng cười nói, Hoàng Thiên Đế Quân sững sờ, lửa giận ngập trời trong lòng gã còn chưa yên ổn, người này lại muốn làm gì?!

Món quá lớn gì? Chẳng lẽ cái chết của Hằng Đốc Tiên Đế không phải sao?

Đường đường là Ngũ Kiếp hậu kỳ, dù ở trong nhất lưu thế lực thì cũng là người nổi bật, nhưng hắn ta bị giết nhẹ nhàng như vậy.

Nếu đại chiến bùng nổ, một cường giả Ngũ Kiếp hậu kỳ có thể là chiến lực quan trọng cỡ nào, điểm này căn bản không cần suy nghĩ, kẻ ngu si cũng đều biết.

Đúng lúc này, một thân ảnh đột nhiên điên cuồng lao đến, mang theo mùi máu tanh nồng nặc.

“Đế Quân, không ổn rồi!”

Thân ảnh kia trực tiếp hạ xuống trước mặt Hoàng Thiên Đế Quân, sắc mặt sợ hãi, cả người đẫm máu, rõ ràng là đã bị trọng thương, khí tức hỗn loạn.

Hoàng Thiên Đế Quân thấy vậy thì trong lòng thầm hoảng hốt, cắn răng lệnh cho kẻ kia nói ra.

“Vân Điện thành... Vân Điện thành bị phá!”

“Một chi kỵ binh cường hãn của Lôi Vực đột kích Vân Điện thành, trong nửa ngày ngắn ngủi, công phá thành trì, thành chủ bị đánh chết tại chỗ!”

“Hiện nay, Vân Điện thành đã nằm trong tay Lôi Vực!”

Sắc mặt Hoàng Thiên Đế Quânbỗng nhiên tái nhợt, tơ máu tràn ngập đôi mắt.

Bị phá?

Cái gì bị phá, ai bị đánh chết tại chỗ?!

“Diệp Lăng!”

Hoàng Thiên Đế Quân cuồng nộ, ngửa đầu nổi giận gầm lên, gã lập tức lao đến ra quyền về phía Diệp Lăng.

Lực lượng cường đại vọt vào trong nắm tay, đấm về phía Diệp Lăng.

“Không được!”

“Nhanh bảo hộ cung chủ!”

Chúng cường giả Lôi Vực sợ hãi hét lên, dù Diệp Lăng mạnh thế nào thì cũng không thể địch nổi người này.

Nhưng Diệp Lăng chỉ cười miệt thị, bước ra một bước, tay nắm chặt, âm thanh lực lượng bùng nổ răng rắc răng rắc vang lên trong nắm tay.

Ầm!

Diệp Lăng đánh ra, lực lượng Cửu Đại Tiên Anh, sáu Thần Mạch cộng thêm huyết mạch thượng cổ sâu không lường được dồn vào một chiêu này!

Ba lực lượng hội tụ trên nắm đấm.

Ầm!

Nắm tay hai người va chạm, ngay sau đó, Hoàng Thiên Đế Quân bay ngược như diều đứt dây.

Lồng ngực Hoàng Thiên Đế Quân run rẩy chấn động, sắc mặt trắng bệch, khí huyết cuộn trào trong cơ thể, thậm chí có cảm giác lục phủ ngũ tạng sắp bị đánh nát.

“So lực lượng với ta, chán sống rồi!”

Diệp Lăng cười lạnh, đứng sừng sững trong hư không, không di động chút nào.

Trong tam giới này, đừng nói là Lục Kiếp Tiên Đế, dù có là Thất Kiếp Tiên Đế hay thậm chí là Bát Kiếp Tiên Đế thì thể phách cũng không cường đại bằng Diệp Lăng.

Một Hoàng Thiên Đế Quân nho nhỏ mà dám so quyền với Diệp Lăng ư? Vậy không phải muốn chết thì là cái gì?

Mọi người còn chưa tỉnh táo lại từ tin dữ, nay lại phải chứng kiến cảnh tượng khiến mình kinh hãi há hốc mồm.

Hai quyền giao phong, vậy mà kết cục lại là Hoàng Thiên Đế Quân thất bại ư?

Đùa gì vậy?!

Cường giả Hoàng Thiên thành hận không thể hét lên để phát tiết sự đả kích trong lòng, bọn họ căn bản không thể tin được cảnh tượng trước mắt.

Hoàng Thiên Đế Quân vô địch trong mắt bọn họ mà lại liên tiếp rơi vào hạ phong mấy phút ngắn ngủi, bọn họ không thể nào chấp nhận được chuyện này.

Hoàng Thiên Đế Quân là linh hồn của toàn bộ Hoàng Thiên cương vực, nếu nói gã là linh vật thì cũng không khoa trương chút nào.

Nhưng gã lại dễ dàng thất bại như vậy ư?

Sau khi bị Diệp Lăng đánh bay, sắc mặt Hoàng Thiên Đế Quân không ngừng biến ảo, trong mắt hiện vẻ kiêng kỵ nồng đậm.

“Lôi Đế!”

Hoàng Thiên Đế Quân ngưng trọng quát, thân ảnh lướt đi.

Lôi Đế!

Danh hiệu của Diệp Lăng, chúa tể của Lôi Vực.

“Ngươi có tư cách để ta tuyên chiến với ngươi!”

“Ba ngày sau, Hoàng Thiên lãnh thổ ta toàn diện khai chiến với Lôi Vực!”

“Đến lúc ấy, ta hy vọng ngươi vẫn có thể kiêu ngạo như lúc này!”

Ba ngày, Hoàng Thiên Đế Quân cần ổn định quân tâm trong thời gian này, không thể để nó bị dao động hơn nữa, nếu không, hậu quả khó mà lường được.

“Ồ.”

“Trong từ điển của bổn tọa chưa từng có chữ sợ!”

Diệp Lăng nở nụ cười tràn đầy sát khí!

Bình Luận (0)
Comment