Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1358 - Chương 1359: Kinh Bạo Tròng Mắt!

Chương 1359: Kinh bạo tròng mắt!

Lực lượng trong cơ thể Hoàng Thiên Đế Quân không ngừng bạo phát sôi trào.

Rầm rầm!

Hỏa diễm rừng rực bao quanh Hoàng Thiên Đế Quân, tỏa ra nhiệt độ kinh khủng, thậm chí khiến Diệp Lăng cảm thấy khuôn mặt mình nóng rực.

“Tới đi, tất cả lui lại, nhường ra sân trống nào!”

Diệp Lăng nhếch miệng cười nói, cường giả hai phe ngơ ngác lui lại.

“Chẳng lẽ Diệp Lăng điên rồi sao?”

“Đúng vậy, huynh đệ của hắn mà cũng muốn giết, một kích của Đế Quân chúng ta có thể giết chết được cả cường giả Lục Kiếp sơ kỳ chớ đừng nói đến y.”

“Ngươi quan tâm làm gì? Người ta đường đường là Lôi Đế - chủ nhân Lôi Vực, có lẽ bị sét đánh nhiều quá nên ngu rồi.”

“Nói chung tên kia chết cũng tốt, lão tử đỡ mất công giết thêm một người, ha ha!”

Cường giả Hoàng Thiên thành cười to, chúng cường giả Lôi Vực thì lộ vẻ ngưng trọng, thậm chí không tin được chuyện sắp xảy ra.

Để Tiểu Hắc đỡ một thần thông mạnh nhất của cường giả phe địch ư? Vậy không phải là sẽ chết sao?

Nhưng cung chủ khôn khéo như vậy, chưa bao giờ hãm hại người mình, thậm chí còn chẳng bị kẻ khác bẫy bao giờ.

Có người còn nghĩ, có khi nào kẻ kia là cung chủ giả mạo hay không.

“Nếu muốn chết, vậy bổn tọa sẽ thỏa mãn ngươi!”

Hoàng Thiên Đế Quân đứng trong hư không, cười lạnh một tiếng, ngay sau đó, gã chỉ một điểm, hỏa diễm sáng rực lượn lờ quanh thân bùng lên.

Vù vù!

Ánh lửa ngập trời, lan tràn trong hư không, ngưng tụ thành một Hỏa Long khổng lồ dữ tợn, nó không ngừng bay lượn, sát khí chấn động trời đất!

“Đây là Hỏa Long kiếp của bổn tọa, dù là cường giả Lục Kiếp hậu kỳ thì cũng không thể cản được!”

Hoàng Thiên Đế Quân cười dữ tợn, sau đó ngòn tay điểm nhẹ một cái.

Viu!

Hỏa Long lao đi, càn quét toàn bộ thiên địa, thậm chí đốt cháy hư không, khói xanh cuồn cuộn tỏa ra.

Nhiệt độ đáng sợ mang theo lực lượng mãnh liệt sôi trào, điên cuồng lao về phía Tiểu Hắc.

Lực lượng này khiến Diệp Lăng cũng cảm thấy kinh hãi, không hổ là cường giả Lục Kiếp sơ kỳ chạy trốn khỏi tay Lục Kiếp hậu kỳ.

Lợi hại!

“Nhưng làm được gì chứ?”

Diệp Lăng nhếch miệng cười, không hoảng loạn chút nào.

Tiểu Hắc miễn dịch thần thông, đây là một cái bug vô địch đặc biệt nhằm vào thần thông, đừng nói là Hoàng Thiên Đế Quân, dù là Cửu Kiếp Tiên Đế đích thân đến đây thì cũng không thể làm gì!

Không được là không được, không thể thay đổi.

Ngay sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Hỏa Long đánh trúng người Tiểu Hắc.

Ba!

Khi Hỏa Long đánh trúng lồng ngực Tiểu Hắc, nó vỡ nát một cách quỷ dị.

Hỏa quang tiêu tán bốn phía.

Tiểu Hắc vẫn đứng sừng sững trong hư không, y nhếch miệng cười, vỗ lồng ngực vạm vỡ của mình, nụ cười xán lạn.

“Má… ta đã nhìn thấy gì vậy?!”

“Cái quỷ gì vậy? Ai có thể giải thích cho ta không?”

“Ta mù rồi, chuyện này tuyệt đối không phải thật.”

“Đế Quân mà không thể trấn áp được một Ngũ Kiếp Tiên Đế không hoàn thủ ư? Thật nực cười.”

Trong lúc nhất thời, tất cả cường giả Hoàng Thiên thành rơi vào điên cuồng, mắt trừng tròn vo như sắp rớt ra ngoài.

Đùa gì thế? Đường đường là Hoàng Thiên Đế Quân, vậy mà không thể đánh ngã một tên Ngũ Kiếp trung kỳ ư?

Hơn nữa người ta còn không hoàn thủ không né tránh.

Hoàng Thiên Đế Quân cũng choáng váng, thậm chí cảm thấy trái tim mình đập loạn nhịp.

Chuyện quỷ dị như vậy khiến gã ngỡ như mình vừa gặp quỷ, thần thông mạnh mẽ của gã không có chút tác dụng nào với y.

Sao có có thể nhẹ nhàng tan biến như bọt biển vậy?

“Ha hả, Hoàng Thiên, quỳ xuống dập đầu được chưa?”

Trong khi vô số người còn đang bàng hoàng, Diệp Lăng nở nụ cười xán lạn cất lời.

Hoàng Thiên Đế Quân như con vịt bị bóp cổ, sắc mặt tái xanh, há miệng nhưng không nói ra lời.

Hiện tại gã đã rơi vào cục diện bế tắc.

Đổi ý ư?

Đừng đùa, gã đường đường là chủ nhân một lãnh thổ, hơn nữa nếu gã đổi ý thì việc tu hành sau này sẽ gặp phải trở ngại lớn lao.

Tâm ma sẽ trở thành một cửa ải có tính khiêu chiến thật lớn.

Nhưng giờ bảo gã quỳ xuống cầu xin tha thứ với một tên Ngũ Kiếp trung kỳ, thậm chí còn phải dập đầu ư?

Cút mẹ nó đi, dù chết cũng tuyệt đối không thể quỳ xuống!

Hoàng Thiên Đế Quân thở dài một hơi, sau đó ra lệnh cho một vị cường giả Ngũ Kiếp hậu kỳ bên cạnh mình.

“Hằng Đốc Đế Quân, ngươi lên đi!”

Hằng Đốc Đế Quân hoàn toàn choáng váng, phái mình lên là có ý gì, để mình đỡ một chiêu của Diệp Lăng ư?

Nhưng chuyện này có thể chết người đấy!

Công kích của Ngũ Kiếp Tiên Đế sơ kỳ không phải chuyện đùa, tuy trúng chiêu sẽ không chết, nhưng nếu xui xẻo, chỉ sợ hắn ta sẽ phải đến Địa Phủ báo danh.

“Huynh đệ của hắn có thể sáng tạo kỳ tích, huynh đệ của ta cũng có thể!”

Kỳ tích!

Hoàng Thiên Đế Quân dùng hai chữ này để hình dung Tiểu Hắc, từ đó có thể thấy được trong lòng gã chấn động đến mức nào.

“Đế Quân yên tâm!”

Hằng Đốc Tiên Đế cắn răng, trực tiếp lao lên.

Ầm!

Trong cơ thể, lực lượng Ngũ Kiếp hậu kỳ bạo phát, sau đó ngưng tụ thành một màn sáng lớn chắn trước người.

“Mẹ kiếp, vậy cũng được à?”

“Người của chúng ta còn không thèm vận dụng Tiên Lực, các ngươi còn chút mặt mũi nào không?”

“Ha hả, tặng các ngươi hai chữ này.”

Cường giả Lôi Vực lập tức nổi giận, cắn răng nghiến lợi quát.

Hành động của Hằng Đốc Tiên Đế có gì khác hoàn thủ chứ!

Nhưng Diệp Lăng lại hiền hòa khoát tay áo.

“Bình tĩnh, tin ta đi.”

Dứt lời, Diệp Lăng nhe răng cười, trong tay xuất hiện Diệt Tiên Kiếm tản ra kiếm quang khủng bố!

Huyết quang mơ hồ lan khắp thân kiếm!

Viu!

Ngay sau đó, huyết quang ngập trời, trong đôi mắt tràn đầy ngông cuồng của Diệp Lăng lộ ra hàn quang lành lạnh.

“Nhất Kiếm Tây Lai, Thiên Ngoại Phi Tiên!”

Viu!

Khi thanh kiếm chém ra, trong hư không, một vì tinh tú rực rỡ hiện lên!

Coong coong coong coong!

Từng luồng lực lượng tràn ra từ trong sao trời.

“Giết!”

Diệp Lăng cười dữ tợn, hắn rống lên, ngay sau đó, hư ảnh một thanh kiếm khổng lồ phóng lên, mang theo sát khí đáng sợ chém vào trong hư không.

Bình Luận (0)
Comment