Ba nữ nhân đều là những người quen nắm quyền lực.
Trầm Nguyệt Tâm, người nắm giữ nền kinh tế lớn nhất trên Trái Đất, nếu nàng không đủ thủ đoạn, sợ rằng đã bị chèn ép từ lâu.
Trái Đất tuy nhỏ, nhưng còn phức tạp hơn Tiên Giới rất nhiều, dù sao cũng có vô số người mang mộng tưởng là ăn no phát tài.
Quy tắc tại Tiên Giới thì đơn giản hơn, chỉ thực lực mạnh, vậy thì có thể chiến thắng vô số âm mưu quỷ kế.
Đông Châu lại càng không cần phải nói, đường đường là đại tiểu thư Vạn Bảo Cương Vực, khuê nữ của Đông Chấn Thiên - chủ nhân Vạn Bảo cương vực, từ nhỏ đã có kiến thức rộng rãi, được xưng thất khiếu linh lung tâm.
Còn Mạc Tư Thanh, trước đây nàng có thể đứng vững ở đế đô, ngay cả tứ đại công tử cũng không dám trêu chọc, chẳng lẽ chỉ là nhờ bối cảnh gia tộc thôi sao?
Tuy có một phần nguyên do là vậy, nhưng đó không phải toàn bộ, bởi vì bối cảnh gia tộc là một con dao 2 lưỡi.
Con dao này cũng có thể bị vô số gia tộc lợi dụng để phá huỷ Mạc gia, cho nên, nếu như Mạc Tư Thanh không có thủ đoạn, Mạc gia tuyệt đối sẽ không mặc kệ.
Tuy ba người chưởng khống Lôi Vực sẽ rất mệt, nhưng Diệp Lăng tin rằng ba người có thể củng cố Lôi Vực, khiến nó vô cùng vững chắc, gió thổi không lọt.
“Được rồi, ba ngày sau đại chiến bắt đầu, tự đi chuẩn bị đi.”
Diệp Lăng hít sâu rồi nói, sau đó xoay người rời đi, chúng cường giả vô cùng kích động, trong lòng dâng trào nhiệt huyết mênh mông.
Hậu viện Lôi Cung có mấy gian phòng, là nơi ở của Hỏa Gia Tam Ma và Mai Sơn lão nhân.
Hiện giờ bốn người đang ở trong sân chờ Diệp Lăng, sắc mặt đều vô cùng nghiêm túc.
Trong trận chiến với Hoàng Thiên lãnh thổ lần này, Diệp Lăng không cho phép bọn họ xuất thủ, bọn họ có chút bận tâm.
Hoàng Thiên Đế Quân là cường giả Lục Kiếp trung kỳ, Diệp Lăng chỉ mới đến Ngũ Kiếp sơ kỳ, chênh lệch lớn như vậy thật sự có thể vượt qua sao?
“Đế Quân!”
Đột nhiên, Mai Sơn lão nhân trực tiếp đứng dậy, cung kính hô với Diệp Lăng đang bước tới.
Tam ma cũng vội vàng đứng lên, gật đầu với Diệp Lăng, dù sao bọn họ đã dâng hiến lòng trung thành trước Mai Sơn lão nhân, nên không cần quá mức cung kính.
“Ngồi xuống đi.”
Diệp Lăng khoát tay áo mỉm cười.
“Không ngờ bây giờ Hỏa Gia Tam Ma đều đã đến Bát Kiếp Tiên Đế, nếu các ngươi liên thủ, sợ rằng Cửu Kiếp Tiên Đế cũng không phải là đối thủ của các ngươi.”
Trong mấy năm nay, Hỏa Gia Tam Ma đã đột phá đến Bát Kiếp Tiên Đế, tu vi tăng mạnh.
Tam huynh đệ tâm linh tương đồng, uy lực khi liên thủ cực kì kinh người.
“Cũng nhờ hoàn cảnh tu luyện trong cung quá tốt, tốt hơn khi lưu lạc trước kia nhiều.”
Hỏa La Thiên khẽ cười nói, hai người còn lại cũng gật đầu, bọn họ đột phá là dựa vào nội tình đáng sợ của Lôi Vực, nếu không, không biết đến bao giờ bọn họ mới có thể làm được.
“Mấy Tiên Đế sau lưng Hoàng Thiên lãnh thổ có lai lịch gì, các ngươi biết không?”
Diệp Lăng ngồi xuống ghế, sắc mặt nghiêm túc hỏi.
“Biết, đã chiến nhiều năm như vậy, đương nhiên là rất rõ ràng.”
Hỏa La Thiên gật đầu nói, trong mắt hiện vẻ ngưng trọng.
“Kỳ thực trong mấy tôn Tiên Đế sau lưng Hoàng Thiên lãnh thổ chỉ có hai kẻ cần cẩn thận mà thôi.”
“Một kẻ là Vô Thiên Lão Tổ, tu vi Bát Kiếp đỉnh phong, chiến lực vô cùng khủng bố, là một kẻ khó dây dưa.”
“Một kẻ khác thì phải chú ý hơn một chút, kẻ đó được xưng là Độ Thiên lão Phật, là môn đồ đến từ Tây Thiên Đại Lôi Âm Tự, tu vi Bát Kiếp trung kỳ.”
“Một thân Phật Lực mạnh mẽ vô biên, cộng thêm bối ảnh thánh địa Tây Thiên Đại Lôi Âm Tự, căn bản không có bất cứ người nào dám trêu chọc.”
Độ Thiên lão Phật.
Diệp Lăng cười lạnh, khẩu khí lớn thật, dám xưng là Độ Thiên.
Diệp Lăng trực tiếp bỏ qua bối cảnh Tây Thiên Đại Lôi Âm Tự, trong thánh địa này, Diệp Lăng kiêng kỵ duy nhất một người, chính là Vạn Phật Chi Tổ.
Còn Như Lai chưởng khống Tây Thiên Linh Sơn Đại Nhật, Diệp Lăng căn bản không kiêng kỵ chút nào, có Tây Vương Mẫu là đủ để trấn áp đối phương rồi.
“Đế Quân, không bằng để chúng ta ra tay, bốn người chúng ta chắc chắn có thể trấn áp Vô Thiên Đế quân và Độ Thiên lão Phật.”
“Thực lực Hoàng Thiên Đế Quân không tầm thường, nếu xảy ra vấn đề gì, mấy người chúng ta sẽ không cứu vãn nổi.”
Mai Sơn lão nhân vội vã nói, thân phận Diệp Lăng quá mẫn cảm.
Đế Quân nắm giữ Cửu Kiếp Cương Vực, người sáng lập và chưởng khống tuyệt đối, nếu hắn xảy ra chuyện gì, sợ rằng các cường giả Cửu Kiếp Cương Vực sẽ phát điên làm thịt bọn họ.
“Không cần.”
Diệp Lăng lắc đầu, cười tự giễu.
“Vẫn chưa đến lúc Diệp Lăng ta cần các ngươi bảo vệ, dù sao đây là chiến tranh.”
“Chúng ta cần lịch lãm, không có kẻ nào an ổn lớn lên mà trở thành thiên kiêu ngút trời, vẫn là câu nói cũ, không trải qua gian khổ, sao thấy được cầu vồng.”
Đôi mắt Diệp Lăng bừng sáng rực rỡ.
“Huống chi, gã chỉ là Lục Kiếp trung kỳ mà thôi, ta có thể giải quyết!”
Diệp Lăng nghiêm nghị nói, bốn cường giả trơ mắt nhìn Diệp Lăng tự tin bừng bừng phát biểu.
Sự tự tin này không phải là khoác lác, mà là vì hắn có thực lực thực sự, nếu không, sao hắn dám phách lối như vậy.
Diệp Lăng đã thức tỉnh huyết mạch thượng cổ, đột phá đến Ngũ Kiếp Tiên Đế, còn được tu luyện cảm ngộ dưới Thái Hư Thần Thụ lâu như vậy.
Thực lực của hắn đã tăng lên rất nhiều, trong tam giới rộng lớn này, nếu có Ngũ Kiếp Tiên Đế nào dám coi khinh Diệp Lăng thì rõ ràng là kẻ đó muốn chết.
“Được rồi, mấy người các ngươi ở nhà chờ tin tức thắng lợi đi.”
“Ta chỉ cần các ngươi bảo hộ gia viên.”
Nói tới đây, thần sắc Diệp Lăng lặng yên thay đổi.
“Ta sợ khi cuộc chiến sắp đến hồi kết, Hoàng Thiên Đế Quân sẽ liều mạng lưỡng bại câu thương, nhỡ đâu khi ấy hai đại Tiên Đế kia xuất thủ đánh lén Lôi Vực ta, vậy thì đại sự không ổn.”
“Bốn người các ngươi chờ đón địch đi, nếu xảy ra bất kỳ chuyện gì, cứ trực tiếp xuất thủ trấn áp.”
Nói đến đây, Diệp Lăng đứng dậy, khí tức cường hoành lan tràn, hắn cười lạnh một tiếng.
“Ta muốn bảo đảm trận chiến lần này không có chút sơ hở nào!”
Hỏa Gia Tam Ma cùng với Mai Sơn lão nhân vội vàng gật đầu, sắc mặt ngưng trọng.
Đây là trách nhiệm của bọn họ, nếu xảy ra bất cứ vấn đề gì, bọn họ chắc chắn rằng, trong cơn nóng giận, Diệp Lăng sẽ lấy đầu bọn họ.
Thời gian lặng yên trôi qua, trong vòng 3 ngày, vô số thế lực, vô số ánh mắt nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của hai đại thế lực.
Những ngày gần đây, Diệp Phi cùng với Táng Hoa suất lĩnh đại quân sát thủ lặng yên xuất kích.
Quảng Điền thành - một tòa thành trì trọng yếu dưới quyền Hoàng Thiên lãnh thổ, trong 3 ngày này, bọn họ đóng cửa phong bế, cấm tất cả người đi vào, muốn bảo đảm không có chút sơ hở nào.
Trong đêm đen, một bóng người đen nhánh lặng yên leo lên tường thành có trọng binh canh gác.