Ngoài thành Guard Lan chìm trong không khí tĩnh mịch!
Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn Diệp Lăng và Tiểu Hắc, trái tim đập điện cuồng.
Hai người này quá độc ác, không cho kẻ địch bất cứ cơ hội nào, trực tiếp xuất thủ, cực kì tàn nhẫn!
Wilson kêu gào thảm thiết tựa như 1 con gà, mà bọn họ chính là bầy khỉ đang bị đe dọa!
Giết gà dọa khỉ!
Nhưng Diệp Lăng và Tiểu Hắc căn bản không có ý định này, bởi vì không cần thiết, nhưng đám người kia đã SỢ VỠ mật, chân nhũn ra.
“Các ngươi phải chết!”
“Đều phải chết!”
Grào!
Máu tươi Wilson phun ra văng vào không trung, gã điên cuồng rống giận, hai tay hung hăng đấm xuống mặt đất.
Răng rắc!
Tiểu Hắc nhấc chân, lại đạp thêm một cước, trực tiếp đạp nát cái chân khác của Wilson, sau đó di chân nghiền ép.
Rắc rắc!
Ầm.thanh chói tai vang lên, mọi người không ngừng run sợ, khí lạnh xông thẳng đến tận đỉnh đầu. Quá tàn nhẫn, Wilson đã đến sát ranh giới tan vỡ.
Quá đau, đau đến tê tâm liệt phế!
Tiểu Hắc vốn mạnh mẽ, khi Diệp Lăng chưa thức tỉnh huyết mạch thượng cổ cũng không bằng y, y giẫm đạp như vậy, người bình thường căn bản không chịu nổi!
“Ca ca!"
“Đây là lần cuối cùng ta gọi người là ca ca, khi người giết chết phụ thân có từng dự đoán được thời khắc này không?"
“Chủ Thần tại thượng, người đang làm, trời đang nhìn, hành vi súc sinh của người nhất định sẽ bị Thần Linh phỉ nhổ và trừng phạt!"
Lucy cắn răng, nước mắt chảy xuống, thân thể run nhè nhẹ.
“Thân ái, dường như Chủ Thần của các ngươi không rảnh để quan tâm đến các ngươi, hay là để ta và Diệp Lăng giúp người xử lý tên tên khốn không bằng cầm thú này được không?"
Tiểu Hắc nhếch miệng cười, bầu không khí ngột ngạt lập tức vỡ nát.
“Hừ!"
“Muội muội thân ái của ta!"
“Người không vì mình trời tru đất diệt, đây là câu nói lưu hành nhất trong tam giới Đông phương lão già kia ngăn cản tiền đồ của ta muốn truyền địa chi chiến, lấy được tất cả phần phưởng và danh vọng, nếu không, ta chỉ có thể nhận được một chút ban thưởng mà thôi!"
“Ta có lỗi gì? !"
“Sai lầm lớn nhất của ta chính là không giết ngươi!"
Wilson cắn răng chịu đựng đau nhức, gã quát to, mắt đỏ ngầu, không còn lý trí.
Diệp Lăng liếc nhìn gã, một kẻ cực đoan thế này thì không thể dùng lí lẽ nói chuyện, tranh đoạt quyền lực nơi đây còn tàn khốc hơn cuộc chiến đoạt hoàng vị thời phong kiến của Hoa Hạ cổ đại.
“Thả Ware ra!"
Lucy lộ vẻ ngưng trọng nói, Wilson vui vẻ.
“Ware ư?"
“Muội muội thân ái, người đang nói đến cái tên ngu xuẩn như heo kia sao?”
“Đáng chết, ta nên giấu hắn đi, để người không tìm được nữa mới đúng?
Wilson nhếch miệng nở nụ cười, nụ cười khiến kẻ khác rợn cả tóc gáy, cực kì hung ác quỷ dị.
“Những người đang cảm thấy ta nhất định sẽ thua sao?"
Đột nhiên, Wilson nhếch miệng nở nụ cười, ngay sau đó, trong hư không, ngàn vạn đạo thần quang phóng lên cao chiếu rọi thiên địa.
“Không ổn!"
“Lão tổ đến rồi!"
Marshall D. Teach hét lên, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ. Lão tổ!
Đó là cường giả mạnh nhất Guard Lan gia tộc, tu vi Lục Trọng Thần Linh, trong Adam lãnh thổ, thực lực như vậy đủ để nằm trong số những kẻ có chiến lực cao nhất.
Thất thải thần quang tràn ngập thiên địa, từng cỗ lực lượng đáng sợ không ngừng hiện lên trong thần quang. Ong ong!
Lực lượng cuộn trào, thất thải thần quang không ngừng dao động, một thân ảnh chậm rãi đi ra từ trong vạn đạo thần quang.
Một nam tử cao lớn mặc trường bào màu đen thêu tường vân, tỏa ra khí tức quỷ dị mênh mông.
Nam tử này lãnh đạm nhìn tất cả phía dưới, khi nhìn thấy tình cảnh của Wilson thì ánh mắt lập tức lóe lên một tia lệ khí.
“Đụng đến con cháu Guard Lan gia tộc ta, một tên Ngũ Trọng Thần Linh như người muốn chết sao?”
Âm!
Một tia sét đánh hướng đám người Diệp Lăng, tia sét sáng lóa, xuyên thủng thiên địa, uy thế kinh người.
“Tiểu thư tránh mau!"
Marshall D. Teach đứng cản trước người Lucy, tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Lucy run lẩy bẩy, nhưng vẫn nhìn thẳng vào thân ảnh trên bầu trời.
“Làm nữ nhân của ta mà lại bị chuyện nhỏ thế này dọa sợ, lão tử sẽ đánh mông người đấy!”.
Đột nhiên, giọng Tiểu Hắc vang lên, y cười châm chọc đứng trước mặt Lucy.
Tia sét giáng xuống. Ầm ầm!
Hào quang chói lóa khiến mọi người không tự chủ nhắm mắt lại, trong lòng run rẩy.
Không hổ là Lục Trọng Thần Linh, khi xuất thủ, mọi người cảm thấy như tận thế giáng xuống. Ánh sét mạnh mẽ lan tràn, Lucy và Marshall D. Teach trốn sau lưng Tiểu Hắc run lẩy bẩy dưới uy thế kinh người này. Nhưng hai người không hề bị tổn thương chút nào, hai người vừa sợ hãi vừa cảm thấy khó hiểu.
Chẳng lẽ Tiểu Hắc đã chặn lại toàn bộ một kích này? Trong hư không, lão tổ chứng kiến cảnh tượng phía dưới thì hoàn toàn choáng váng.
Sét vẫn không ngừng đánh xuống nhưng không thể tổn thương Tiểu Hắc, thậm chí y không di chuyển chút nào.
Chưa hết, khi sấm sét đáng sợ đánh về phía Diệp Lăng, nó ngoan như một đứa trẻ, tự ngưng tụ thành một quả cầu lơ lửng trong không trung.
Thần thông thanh thế to lớn mà lại tạo thành kết quả nực cười như vậy ư?
Lão tổ của Guard Lan gia tộc sao có thể cam tâm.
“Ta không tin!”.
Ầm!
Lão tổ điểm một chỉ, một quả cầu sét ngưng tụ trước mặt lão.
Sát khí lành lạnh lan tỏa, Lôi Cầu không ngừng bắn ra những tia sét như vạn tia cực quang xuyên thủng thiên địa, đáng sợ vô biên.
Rầm rầm!
“Tiêu diệt!”
Âm!
Lão tổ nổi giận gầm lên, ngay sau đó, Lôi Cầu gào thét lao về hướng Diệp Lăng và Tiểu Hắc.
Mọi người vừa thoát khỏi sự bàng hoàng thì lại thấy một màn như vậy, bọn họ khiếp sợ, da đầu tê dại.
Trời ạ!
Lôi Cầu này quá đáng sợ, thậm chí khiến linh hồn bọn họ cũng phải run rầy. Lần này, hai người kia chắc chắn sẽ phải chết!
Nhưng...
Tại sao công kích ban nãy không ảnh hưởng gì đến hai tên khốn kiếp kia?