Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1393 - Chương 1394: Hiểu Lầm?

Chương 1394: Hiểu lầm?

Adam lãnh thổ cách thành Guard Lan rất gần, đối với Thần Linh mà nói, khoảng cách ấy chẳng đáng gì.

Hội nghênh tiếp lần này kỳ thực là dịp gặp mặt của một đám người trẻ tuổi, đám cường giả thế hệ trước không đến đây.

Diệp Lăng, Tiểu Hắc, Lucy, ba người cùng bay về hướng thành Adam.

“Lucy, thành Adam này là của cái kẻ ăn vụng trái cấm đúng không?"

Diệp Lăng chậm rãi hỏi, tên kia tu vi thông thiên, ở Thiên Giới Tây phương, hắn chính là đứa bé đầu tiên Jehovah sáng tạo ra.

Đương nhiên đây chỉ là lời đồn nhảm, nhưng cũng có thể nhìn ra, hắn là cường giả tồn tại từ kỷ nguyên Hằng Cổ, đã sống không biết bao nhiêu năm.

“Không phải, Adam Chủ Thần cao cao tại thượng sao lại hiện thân ở đây được"

“Nhưng đúng là thành Adam có chút quan hệ với Adam Chủ Thần, nó là của một vị hậu duệ của Adam Chủ Thần, mà không biết là đời thứ bao nhiêu?

Lucy đáp lại, Diệp Lăng gật đầu, cảm thấy cũng đúng.

Trong tam giới, Thánh Nhân cũng không tọa trấn thánh địa, chỉ nói đó là một trong những đạo tràng của mình, vậy nên Adam sao có thể tọa trấn chỗ này.

Huống hồ, nếu quả thật là Adam Chủ Thần tọa trấn, vậy tại sao thành trì này lại không bằng thánh địa của Jones gia tộc? “Dù vậy thì cũng không có thế lực nào dám gây chuyện trong thành Adam.”

“Dù sao rất nhiều cường giả đều kính SỢ uy danh Chủ Thần, tuy chỉ là hậu duệ, nhưng vẫn có thể chấn nhiếp không ít người"

Diệp Lăng và Tiểu Hắc gật đầu, điều này là chắc chắn, dù là hậu duệ thì trong người vẫn mang dòng máu của Adam, nhỡ đầu ngày nào đó Adam rảnh rỗi muốn tới nhận thân thì đời kẻ đó cũng sẽ lên hương.

Trong lúc nói chuyện, ba người đã tới ngoài thành Adam, so với thành Guard Lan, nơi đây rộng lớn huy hoàng hơn.

Hơn nữa, có thể cảm nhận được rõ ràng nét tang thương cổ kính tại đây, khí tức thương cô không ngừng xúc động trái tim mấy người Diệp Lăng.

“Đến rồi!"

Đôi mắt Lucy chợt sáng lên, ba người hạ xuống, tiến vào trong thành, sau đó đứng ở cửa thành chờ đợi người dẫn đến điện Adam.

Điện Adam ở trong phủ Adam, khi ba người Diệp Lăng tới nơi, nơi đây đã là người đồng nghìn nghịt.

Lực lượng không ngừng dao động bùng nổ, hơn nữa Diệp Lăng còn cảm nhận được pháp tắc nồng nặc đang dao động.

“Quả thật không tệ"

Diệp Lăng gật đầu, ở nơi đây, kẻ mạnh nhất đã đạt tới tu vi Ngũ Kiếp trung kỳ, cũng chính là Ngũ Trọng Thần Linh ở Thiên Giới.

“Ồ, đây không phải là tiểu thư Lucy thân ái sao?"

Sau khi ba người tiến vào đại điện xa hoa, một gã nam tử tóc vàng mắt xanh mỉm cười đi tới.

Lucy mỉm cười, hai tay nam tử kia nâng tay Lucy, cúi xuống muốn hôn.

“Muốn chết!"

Tiểu Hắc lập tức cắn răng, một cước đạp ra.

Bịch!

Gia hỏa kia còn chưa chạm miệng đã bị đá bay ra ngoài, sau đó ngã mạnh xuống đất.

Giờ khắc này, tất cả mọi người, kể cả Lucy đều choáng váng.

Làm gì vậy? Đang yên đang lành sao lại đánh người? Tiểu Hắc điên à?

Diệp Lăng thấy vậy thì nở nụ cười, chỉ trách tên kia xui xẻo, Tiểu Hắc còn ghen được với cả em VỢ, vậy mà y lại dám hôn tay Lucy.

“Làm sao vậy, sao lại động thủ?”

“Trời ạ, sao lại lỗ mãng như thế, cũng quá to gan!”

“Nơi đây là thành Adam, ai to gan như vậy, không biết nơi này không thể động thủ sao?”

“Mau nhìn kìa, người bị đánh là đại thiếu gia Fia gia tộc, sắp có kịch hay để xem rồi, ha ha!"

Cường giả bốn phía cười nói hả hê, Tiểu Hắc lại cười lạnh một tiếng, má nó, nữ nhân của mình, người khác đừng hòng động đến dù chỉ là một ngón tay.

Nơi đây, ngoại trừ Diệp Lăng, còn lại kéo toàn bộ ra ngoài cũng không đủ cho Tiểu Hắc giết.

“Đồ khốn!"

Lúc này, Fia đại thiếu gia bò dậy, khuôn mặt dữ tợn, miệng trào máu tươi, dáng dấp thê thảm.

Fia đại thiếu gia đi thẳng tới trước mặt Tiểu Hắc, chắm chặt nắm tay, nhìn chằm chằm Tiểu Hắc, trong mắt lóe lên hung quang, sát khí nồng nặc.

“Vì sao người đánh ta, cho ta một lý do!"

Đúng vậy, dù sao đánh người vẫn cần một lý do đúng không? “Hừ!

“Dám hôn nữ nhân của ta, ngươi không muốn sống nữa à?”

Tiểu Hắc cười lạnh, nhưng người khác nghe thấy lại chỉ cảm thấy choáng váng.

Má nó.

Làm gì vậy? Đây là lễ tiết cơ bản nhất, vậy mà người lại ghen tị ư?

“Tiểu Hắc"

Lucy vội vàng kéo ống tay áo Tiểu Hắc, Tiểu Hắc gật đầu, hừ lạnh một tiếng với Fia đại thiếu gia, sau đó xoay người rời đi.

“Hừ!”

“Ngươi không thể đi, dám đánh ta mà nghĩ có thể rời đi như vậy ư?"

Fia đại thiếu gia đuổi theo Tiểu Hắc, nhưng ai biết Tiểu Hắc lại xoay người hung hăng đá thêm một cước.

Viu.

Thân ảnh hắn bay theo đường parabol, hóa thành một đạo lưu quang, lại ngã xuống đất trước mặt tất cả mọi người.

Trái tim tất cả mọi người đều run lên, tràn đầy kinh ngạc.

Lại ra chân à?

Lần này có ai có thể cho bọn họ biết là vì sao không?

Tiểu Hắc cười lạnh, lắc đầu liếc Fia đại thiếu gia cố gắng mấy lần mà vẫn không đứng dậy nổi.

“Cho người mặt mũi mà không cần à?”

“Hạ miệng với nữ nhân của ta, còn dám hạ thủ với ta, ngươi chán sống rồi!”

Xì.

Mọi người đều không nhịn được cười, phương thức tư duy của tên này thật quỷ dị, nhất định là một người mới, “Khốn kiếp!"

“Lão tử liều mạng với ngươi!"

Fia đại thiếu gia gắng gượng muốn đứng lên, nhưng đau đớn kịch liệt khiến y đứng cũng không vững chớ đừng nói đến việc xông tới.

“Thật to gan, dám đụng đến đại thiếu gia của Fia gia tộc chúng ta!”

“Chết tiệt, làm thịt tên khốn kiếp này đi!”.

Giờ khắc này, các cường giả Fia gia tộc đều vọt tới, lòng đầy căm phẫn.

Lúc trước không phải là bọn họ không quan tâm, mà là không phản ứng kịp, bởi vì mọi chuyện xảy ra quá đột nhiên.

“Đừng nóng, chỉ là hiểu lầm thôi!"

Lucy vội vã đứng ra, lo lắng xua tay nói.

Fia gia tộc rất cường hãn, thậm chí trong gia tộc có một vị Lục Trọng Thần Linh cổ xưa, rất đáng sợ.

“Hiểu lầm ư?"

“Có người nào hiểu lầm mà lại liên tục động thủ hai lần không, người nói xem!"

Cường giả Fia gia tộc rống giận, người những gia tộc khác cũng gật đầu, lời này của Lucy không đủ sức thuyết phục.

“Hừ"

“Quả nhiên người ngoài thánh địa đều là dã nhân"

“Không ngờ Á Á Cách ta lại có ngày gặp được"

Đúng lúc này, một người nam từ dáng dấp tuấn mỹ mỉm cười chậm rãi đi tới, đám cường giả xung quanh vội vã lui sang một bên.

Bình Luận (0)
Comment