Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1392 - Chương 1393: Âm Mưu Của Thánh Địa

Chương 1393: Âm mưu của thánh địa

Thánh địa tu luyện - nơi vô số lãnh thổ tranh nhau muốn tiến vào có thể có gì dị thường? “Đại nhân, chúng ta vừa đi vừa nói đi"

Lão tổ cúi đầu, Diệp Lăng nhìn một đại điện ồn ào, gật đầu.

Diệp Lăng đứng dậy, hai người đi ra bên ngoài, chậm rãi đi tới một hoa viên yên tĩnh phía sau.

“Thánh địa chi chiến lần này là một âm mưu"

“Nói thật ra thì đó là âm mưu của những gia tộc trong thánh địa nhằm vào các gia tộc khác"

Ầm.mưu?

Diệp Lăng cau trán, có thể có âm mưu gì, dù sao thánh địa là nơi mà thế lực và các lãnh thổ đều hướng tới.

Ý nghĩa tồn tại của nó chính là khiến tất cả mọi người tràn đầy động lực, sao còn phải dùng âm mưu? “Đúng, chính là âm mưu"

Lão tổ gật đầu vô cùng khẳng định, sắc mặt có chút ngưng trọng.

“Mỗi lần thánh địa chi chiến đều sẽ diễn ra cuộc chiến giữa mười mấy cương vực quanh đây, dù sao danh ngạch có hạn, tiến vào thánh địa tu luyện là chuyện đáng kiêu ngạo”.

“Thiên Giới Tây phương chúng ta không thể so với Tiên Giới các ngươi, nơi đây, cấp bậc cương vực trực tiếp quyết định chất lượng và độ nồng đậm của quy tắc"

Diệp Lăng gật đầu, hắn biết điểm này, toàn bộ Thiên Giới như một cái Kim Tự Tháp, càng đi lên phong cảnh càng đẹp, tương tự, cấp bậc càng cao, quy tắc càng nhiều càng viên mãn, dễ tu luyện hơn.

Thế giới này tràn đầy bất công, vậy nên Diệp Lăng rất bội phục đám người hình dung nơi đây là một thiên đường tốt đẹp.

“Nhưng lần này thánh địa trực tiếp hứa hẹn phần thưởng là trăm vạn cực phẩm Thánh Thạch! Dù Guard Lan gia tộc bán hết mọi thứ, thương cần động cốt thì cũng không nhất định có thể lấy ra"

Trăm vạn cực phẩm Thánh Thạch?

Thánh Thạch cũng chính là Tiên Thạch, đối với Diệp Lăng mà nói, con số này chẳng đáng gì, nhưng đối với những Thần Linh hoặc Tiên Đế khác mà nói, đây là một con số thiên văn.

“Đó không phải chuyện tốt sao?"

Diệp Lăng nghi ngờ hỏi, cái này chẳng khác gì chính sách kích thích tiêu dùng của chính phủ, có gì mà phải nghi ngờ.

“Đúng là chuyện tốt, nhưng còn phải xem nó nhằm vào ai?

Lão tổ lắc đầu cười khổ, hít sâu một hơi, bất đắc dĩ nở nụ cười.

“Quy củ lần này có chút thay đổi."

“Muốn có được những phần thưởng này, vậy nhất định phải tiến vào đại gia tộc trong thánh địa, nếu không, sẽ không được nhận thưởng!”

“Nếu không cống hiến sức lực cho gia tộc thánh địa, vậy thì không chỉ không nhận được Thánh Thạch, mà ngay cả thời gian tiến vào tu luyện cũng bị giới hạn"

Lão tổ chậm rãi giải thích, Diệp Lăng chấn động, lập tức hiểu ra.

Ra là vậy, đám người thánh địa kia thật gian trá.

Kỳ thực mục đích của bọn họ rất đơn giản, chính là dùng phần thưởng dụ dỗ kẻ khác đến bán mạng cho các gia tộc mình. Như vậy, số cực phẩm Thánh Thạch mang ra làm phần thưởng tự nhiên cũng trở về gia tộc bọn họ.

Dù có người mang Thánh Thạch về cho gia tộc mình, nhưng nếu quy thuận thì hắn đã là người của gia tộc thánh địa.

Một khi xảy ra vấn đề, thánh địa gặp trắc trở, bảo người cống hiến Thánh Thạch, ngươi dám không đưa ra ư?

Đùa gì thế, vấn đề của thánh địa quan trọng hơn tất cả mọi thứ, kẻ chán sống mới không giao ra.

“Ra là vậy"

Diệp Lăng cười lạnh, mưu kế này quả là một hòn đá ném hai con chim, vừa lấy được danh tiếng, vừa lấy được nhân tài.

Không, phải nói là nhất tiễn hạ tam điều, phần thưởng bỏ ra cũng lấy được về, thật lợi hại.

“Cho nên, đại nhân phải suy nghĩ cẩn thận “Dù đại nhấn mạnh như vậy, nhưng nếu cường giả thánh địa xuất thủ, đại nhân cũng khó giành được phần thắng"

Lão tổ nhìn thẳng Diệp Lăng, không hề kiêng dè nói ra.

Diệp Lăng gật đầu, dù hắn tự tin thế nào đi nữa thì cũng không cho rằng mình vô địch Thiên Giới.

Mặc dù là Diệp Lăng kiếp trước cường hãn như vậy, nhưng vẫn có mấy vị đại năng có thể trừng trị hắn, đương nhiên bọn họ cũng phải trả một cái giá tương đối lớn.

“Ta biết, nhưng ta không thể không đi!”

“Ngươi an bài đi, ta và Tiểu Hắc sẽ đến đó."

Diệp Lăng chậm rãi nói, thánh địa có âm mưu cũng không sao, nhưng muốn tính kế Diệp Lăng hắn thì sai rồi. Lão tổ gật đầu, lão không biết hành động lúc này của mình sẽ gây ra phiền phức đáng sợ dường nào cho thánh địa sắp tới.

Khi hai người trở lại đại điện, Ware và Lucy đã khống chế cảm xúc.

“Cảm tạ, cảm tạ thiên thần đại nhân trợ giúp!"

Ware chạy tới bên cạnh Diệp Lăng, nước mũi nước mắt nhoe nhoét, cung kính cúi đầu tạ ơn. Diệp Lăng lập tức ngẩn người, chuyện quái gì vậy? Trong nửa tháng sau, Diệp Lăng và Tiểu Hắc Sống trong Guard Lan gia tộc, trong lúc đó, Diệp Lăng từng đến hỏi lão tổ xem có biện pháp tiến vào thánh địa trước hay không.

Kết quả lão tổ chắc chắn khẳng định, cấm chế thánh địa do mấy vị Cửu Trọng Thần Linh cường đại phong ấn, đừng hòng mơ tưởng.

Nghe thế, Diệp Lăng đành hết cách, chỉ có thể chờ thánh địa chi chiến bắt đầu.

Hắn không biết hiện tại Teressa và Alice thế nào cho nên rất lo lắng, nhưng hắn không vào được, cũng không có bất kỳ biện pháp nào.

Chỉ còn 10 ngày nữa là đến thánh địa chi chiến, hàng ngày Tiểu Hắc cùng Lucy ở bên nhau.

Nữ nhân Tây phương đúng là rất hào phóng, những ngày qua, chuyện nên làm hay không nên làm, hai người bọn họ đều đã làm hết.

Kết quả, Tiểu Hắc vốn cứng ngắc bây giờ trở thành ngựa giống, hàng ngày cày cấy trồng trọt, khí tức yếu đi rất nhiều. Ngược lại, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lucy đỏ bừng, khí huyết tốt đến không thể tốt hơn.

Diệp Lăng cảm thán, cảm thấy một câu danh ngôn quả không sai: Không có ruộng bị cày hỏng, chỉ có trâu mệt chết.

Ruộng càng cày càng tươi tốt, trâu càng kéo càng gầy.

Ban đêm, Diệp Lăng vừa mới trở lại phòng mình, Tiểu Hắc vẻ mặt xuân sắc đi đến.

“Diệp Lăng, đi thôi, Lucy bảo chúng ta đi tham gia hội nghênh tiếp gì đó?

Hội nghênh tiếp?

Diệp Lăng sững sờ, đó là cái quỷ gì?

“Nghe nói người trong thánh địa sẽ đến, có cả những người sắp tham gia thánh địa chi chiến nữa”

“Còn nữa, không phải mấy ngày qua người các cương vực khác cũng tới rồi sao, bọn họ đều tụ tập trong thành Adam, cho nên Adam Thần Linh liền cử hành hội nghênh tiếp"

“Nơi ấy mỹ nữ như mây, không phải đại ca đang rất buồn bực sao, tùy tiện thông đồng một em đi, thoải mái xong ném luôn là được, ha ha."

Tiểu Hắc nói liến thoắng, Diệp Lăng liếc y, lộ vẻ ghét bỏ.

“Nữ nhân thì thôi đi”

“Nhưng có thể đến đó xem sao, thuận tiện xem người xuất thân thánh địa rốt cuộc có bản lĩnh gì?

Diệp Lăng hứng thú nói, hắn đâu biết rằng, hội nghênh tiếp sẽ bị náo loạn tung trời!

Bình Luận (0)
Comment