Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1391 - Chương 1392: Muốn Chết Muốn Sống?

Chương 1392: Muốn chết muốn sống?

Máu tươi văng ra, Wilson trừng mắt, hai cánh tay run rẩy giơ lên, không biết là muốn bắt lấy Lucy hay là làm gì.

Còn Lucy, không biết từ lúc nào trên tay nàng đã có thêm một thanh chủy thủ đỏ bừng như máu, nó hung hăng đâm vào trái tim Wilson.

Hắc khí chui ra từ chủy thủ lập tức chui vào cơ thể Wilson.

Đến lúc chết, tay Wilson cũng không thể đụng đến Lucy. Trong ánh mắt tuyệt vọng của gã tràn đầy không cam lòng và phẫn nộ, cuối cùng, mọi cảm xúc đều tiểu tán khi Wilson ngã xuống.

Lucy thở dài một hơi, ánh mắt đỏ bừng, tràn đầy nước mắt.

“Phụ thân, ta đã báo thù cho ngài rồi!"

Lucy thì thào, dường như nàng vừa sử dụng hết sức lực trong có thể lúc này nàng đã kiệt sức, Tiểu Hắc tay mắt lanh lẹ đỡ lấy nàng.

“Ừm, thơm quá!”.

Tiểu Hắc ngửi sâu một hơi, chép miệng khen.

Wilson đã chết, Diệp Lăng đứng dậy, nhìn lão tổ vẻ mặt mong đợi nằm trên mặt đất, hắn cười.

“Muốn sống hay muốn chết?"

Diệp Lăng hỏi, lão tổ kia lập tức sững sờ, trong mắt tràn đầy hy vọng sáng ngời.

“Muốn sống!”

Hai chữ đơn giản phát ra không hề do dự, lão thật sự không muốn chết. Diệp Lăng gật đầu, chỉ một điểm, một còn sầu đen to cỡ ngón út không ngừng nhúc nhích trên tay hắn, trông nó cực kì đáng sợ.

“Nuốt đi"

Nuốt?

Lão tổ lập tức trừng mắt, bảo lão nuốt thứ này ư?

Nếu nuốt nó, sinh mệnh lão chắc chắn sẽ không do lão khống chế nữa, nhưng nếu không nuốt, hiện tại lão sẽ phải chết! Tôn nghiêm và sinh mệnh.

Hai yếu tố trọng yếu nhất, lão tổ suy nghĩ một chút rồi trực tiếp bò dậy, cầm con sâu này đưa vào trong miệng, không dám nhai, trực tiếp nuốt.

“Đây là Thất Khiếu Ngũ Thần Trùng, nếu ta cảm thấy người có bất kì mưu đồ gì, con sâu này sẽ lập tức cắn nuốt thất khiếu và ngũ thần của ngươi”

“Kết cục đơn giản chỉ có chết."

Diệp Lăng giang tay ra nói, lão tổ cười khổ, lão đã đoán được, nên không hề kinh ngạc.

Sau đó, Diệp Lăng xoay người, khiêm nhường cười với nhìn Lucy.

“Tự ý làm chủ giúp ngươi, xin thứ lỗi”

“Nhưng tạm thời lão gia hỏa không thể chết được, hiện tại Guard Lan gia tộc đang rung chuyển, nếu không có một vị cường giả tọa trấn, rất dễ tan rã, thậm chí là diệt vong"

Diệp Lăng có kinh nghiệm chưởng không hai đại cương vực đương nhiên giỏi hơn Lucy rất nhiều, lão già này đáng chết, nhưng tạm thời không thể chết.

Lucy gật đầu, nàng cũng chưa có quyết định, hiện tại Diệp Lăng giúp nàng xử lý, vậy nàng đã phải mất công.

“Được rồi, trở về thôi."

Diệp Lăng khoát tay áo, sau đó mỉm cười với lão tổ kia.

“Chúng ta chờ người trong đại điện Guard Lan gia tộc, ta nghĩ chắc ngươi có thể tự đón Ware trở về, người cảm thấy đề nghị này thế nào?"

Lão tổ kia nghe vậy thì vội vàng gật đầu, thân ảnh bay lên rồi biến mất.

Đám người Diệp Lăng chậm rãi đi về phía tòa thành, đám Thần Tôn Thần Linh vội vã theo sau.

Trong một gian đại sảnh sang trọng, Diệp Lăng và Tiểu Hắc cùng Lucy ngồi quanh một cái bàn tròn.

Trên bàn xếp đặt các bộ đồ ăn và giá cắm nến tinh xảo, hoàn toàn là phong cách phương Tây, nhưng Diệp Lăng không hề cảm thấy xa lạ.

“Đa tạ các ngươi"

Lucy nhìn Diệp Lăng và Tiểu Hắc, nàng đứng lên khom lưng nói, sau đó lại ngồi xuống.

“Sau khi gia tộc ổn định, ta sẽ đi cùng Tiểu Hắc”

“Mặc kệ các ngươi nghĩ ta là người giữ lời hay sa đọa, nói chung lời ta đã nói ra, ta chắc chắn sẽ hoàn thành, sau này ta sẽ là nữ nhân của Tiểu Hắc, sẽ theo y trọn đời"

Lucy nói ra không chút xấu hổ, có lẽ là nữ nhân phương Tây nên tính tình tương đối thoải mái.

Tiểu Hắc mỉm cười gật đầu, y đương nhiên là đồng ý, tự dính vào phiền toái không phải là vì nữ nhân này sao.

“Hắc hắc, không sao, lần này ra ngoài là có chút việc cần làm với đại ca, chờ mọi chuyện xong xuôi, ta sẽ tới đón người"

Tiểu Hắc hưng phấn nói, Diệp Lăng liếc y, không khỏi bĩu môi.

Đồ không có tiền đồ, nhìn dòng nước lấp lánh đang chảy ra khỏi mép kìa.

Đối với người thường mà nói, thứ đó là chí bảo. Kỳ thực Long tiên không phải là nước bọt, có tác dụng cường thân kiện thể.

“Ta thay tiểu thư biểu thị sự cảm tạ thành tín với đại ân đại đức của hai vị thiên thần đại nhân!"

Marshall D. Teach đứng bên cạnh Lucy cúi người thật sâu, ông đang nói những lời chân thật sâu trong lòng, dù sao, nếu không có Diệp Lăng và Tiểu Hắc, có lẽ lúc này ông và Lucy đã chết rồi.

“Thiên thần đại nhân cái gì, chúng ta không phải là Thần Linh của các ngươi”

Tiểu Hắc lắc đầu nói, y đường đường là Long Tộc, không phải Thần Linh chó má gì hết.

Marshall D. Teach lập tức sững sờ, rồi xấu hổ cười.

Thần Linh chính là tồn tại chí cao vô thượng, nhưng hai người này có vẻ không ưa gì danh xưng đó.

Đúng lúc này, lão tổ Guard Lan gia tộc bay tới, trong tay còn tóm một thanh niên sắc mặt sợ hãi tu vi Tiên Vương. "Ware!"

Lucy thấy vậy thì lao thẳng về phía thanh niên kia, ôm chặt lấy hắn.

“Tỷ tỷ! Ta sợ quá!"

Ware thấy Lucy thì đỏ mắt, vội vã ôm lấy nàng, thân thể run rẩy kịch liệt. Sau đó, Lucy bắt đầu an ủi Ware, Tiểu Hắc huých bả vai Diệp Lăng một cái, nói nhỏ.

“Ca, sao ta lại cảm thấy ghen tị nhỉ?"

Ghen à?

Diệp Lăng nở nụ cười, liếc Tiểu Hắc.

“Đây chính là em vợ của ngươi, ghen tị lung tung làm gì?

Đây là lần đầu tiên Diệp Lăng nghe thấy có người ghen với em vợ, đúng là thiên hạ rộng lớn không ít chuyện lạ.

“Ta không cần biết, chỉ cần là nam, lão tử liền không thích?

Tiểu Hắc ngồi tựa ra sau, bĩu môi nói.

“Ngươi qua đây, ta hỏi người chút chuyện"

Diệp Lăng ngoắc tay với lão tổ.

Lão tổ hấp ta hấp tấp chạy tới.

“Ngài có gì phân phó?"

“Ta rất vinh hạnh được cống hiến sức lực cho ngài"

Diệp Lăng trợn mắt nhìn người này, má nó, phong thái lão giờ y hệt nô tài.

“Ngươi biết bao nhiêu về thánh địa?"

“Ta chuẩn bị đại biểu Guard Lan gia tộc tham gia thi đấu lần này"

Thánh địa?

Lão tổ lập tức sững sờ, sắc mặt ngưng trọng.

“Đại nhân, thánh địa chi chiến lần này không bình thường"

Không bình thường?

Diệp Lăng nghi hoặc.

Bình Luận (0)
Comment