Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1390 - Chương 1391: Tài Ăn Nói Của Người Mới Tốt

Chương 1391: Tài ăn nói của người mới tốt

Lão tổ đường đường là Lục Trọng Thần Linh, nhưng bị Diệp Lăng ném xuống mặt đất giống như chó chết.

Lão gần như đã tàn phế, Diệp Lăng đánh vài ba chiều đơn giản, nhưng lại tạo thành thương thế cực nặng cho lão tổ Guard Lan gia tộc, suýt nữa đã lấy mạng lão. Thân thể yếu ớt không thể chống lại lực lượng khủng bố của Diệp Lăng.

“Lucy, ngươi muốn hắn sống hay chết?”

Tiểu Hắc nhìn lão tổ nằm trên mặt đất, nhếch miệng cười, trong mắt lóe lên hung quang. Y nghĩ rằng cứ trực tiếp làm thịt lão cho nhanh. Tên lão tổ kia cảm nhận được sát ý của Tiểu Hắc, thân thể lão run lên, con người co rút kịch liệt, sắc mặt trắng bệch.

“Không, ngươi không thể giết ta!”

“Ta là lão tổ Guard Lan gia tộc, ta là một trong những người sáng lập, ngươi là hậu bối của ta, nếu người đụng đến ta, đó chính là khinh nhờn lớn nhất đối với Thần Linh!”.

“Ngươi sẽ bị Thần Linh phán xét và trừng phạt, ngươi không thể đụng đến ta!"

Lão tổ gào to, nếu lão chết, vinh quang cả đời này sẽ hoàn toàn kết thúc, nỗ lực phấn đấu bao nhiêu năm qua sẽ hoàn toàn biến mất.

“Khinh nhờn Thần Linh ư?”

Tiểu Hắc cười lạnh, y giơ chân giẫm nát mắt cá chân lão tổ, sau đó tàn nhẫn di di, lực lượng mạnh mẽ nghiền nát xương cốt lão.

“Hình như người còn chưa hiểu rõ tình thế bây giờ!"

Tiểu Hắc lắc đầu, tới gần Wilson đã hoàn toàn tuyệt vọng, cầm đầu gã lôi đến chỗ lão tổ.

“Chà chà, thật ra ta rất muốn làm thịt cả hai tên lang tầm cẩu phế các ngươi, các ngươi cảm thấy thế nào?"

Wilson run rẩy kịch liệt, ngửa đầu nhìn Lucy, trong mắt long lanh ánh nước.

“Muội muội!"

“Ta là ca ca ruột của ngươi, chúng ta cùng chung một dòng máu, ngươi không thể giết ta!”.

“Ngươi nhìn lên trời đi, chắc chắn phụ thân đang ở thiên đường nhìn ngươi, nếu ngươi giết ta, ông nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi không thể giết ta!"

Wilson sợ hãi, cũng hoàn toàn choáng váng.

Gã không hiểu vì sao thế cục gã nắm chắc trong tay lại hoàn toàn tan vỡ, lẽ nào chỉ vì hai người này xuất hiện? “Mặt ngươi dày thật!”

“Phụ thân người ở trên thiên đường nhìn muội muội người ư?"

“Ta cảm thấy hắn đang nhìn người mới đúng, nhìn đứa con khốn kiếp bất trung bất hiếu bất nhân bất nghĩa này. Hắn bị mù ư? Tại sao trước đây không giết người luôn để trừ hậu hoạn?"

Diệp Lăng cười ấm lãnh, tên khốn này còn không xứng nghiền ra làm thức ăn cho chó, vậy mà vẫn có mặt mũi nói ra lời như vậy. Lúc này, ngoài thành Guard Lan, đám cường giả run lẩy bẩy trừng to mắt nhìn cảnh tượng này.

Lão tổ và đại thiếu gia mà bọn họ vẫn luôn ủng hộ, thua rồi ư? “Chúng ta ủng hộ tất cả quyết định của tiểu thư Lucy!”

“Đúng, chúng ta bị ép phải đi theo đại thiếu gia mà thôi, chúng ta vốn muốn tìm thời có thích hợp để đón đại tiểu thư trở về"

“Lucy đại tiểu thư mới là vinh quang của Guard Lan gia tộc chúng ta, còn Wilson thì chỉ là sỉ nhục!"

“Phi, gã còn không phải sỉ nhục, gã là ma quỷ, thậm chí ma quỷ cũng không cần loại khốn nạn này!”. Một đám Thần Tôn Thần Linh đi thẳng tới trước mặt Lucy, sắc mặt nghiêm túc quy phục.

Diệp Lăng liếc nhìn bọn họ, thở dài một hơi.

Đúng là không biết xấu hổ, đám người kia nghĩ thế nào vậy? Chẳng lẽ da mặt dày quá nên không cảm thấy gì sao?

“Chà chà, ngươi nhìn đi"

“Đám cấp dưới thân tín của người đều trở mặt rồi mà người còn hò hét cái gì?”.

“Lucy, nghe lời ta, trực tiếp làm thịt gã đi, nếu không gã sẽ thành tai họa!”

Tiểu Hắc Vỗ bả vai Lucy, Lucy do dự, nói cho cùng, nàng là một nữ nhân tâm địa thiện lương.

Bảo nàng tự giết ca ca của mình, nàng thật sự không hạ thủ được.

“Lucy, không thể giết ta, nếu không, người sẽ không tìm được Ware đầu!"

“Không ai biết ta giấu Ware ở đâu, nếu ngươi giết ta, hắn sẽ chết, ngươi chính là hung thủ tự tay giết chết em trai!”.

Đột nhiên, dường như Wilson chộp được một cọng cỏ cứu mạng, gã điên cuồng quát. Ông! Sắc mặt Lucy trắng bệch, Ware, đệ đệ nhỏ nhất của nàng, là niềm hi vọng cuối cùng của nàng, nếu hắn xảy ra chuyện gì, nàng không biết mình có thể tan vỡ hay không.

Diệp Lăng nghe thế thì bật cười, không tìm được, ba chữ này chẳng có giá trị gì đối với hắn. Nếu hắn muốn biết gì đó, hắn có một vạn thủ đoạn có thể khiến Wilson ngoan ngoãn nói ra sự tình, không khó khăn chút nào.

Đúng lúc này, lão tổ nằm trên mặt đất lập tức phấn chấn.

“Ta sẽ nói"

“Ta biết chỗ đó, ta biết cháu trai ta ở đâu, tin tức này có thể đổi lấy mạng sống của ta hay không?"

Ầm!

Mọi người hoàn toàn choáng váng.

Cái gì vậy? Một vị lão tổ Lục Trọng Thần Linh mà không có liêm sỉ như thế sao?

Đùa gì thế? Một thất bại như vậy đã khiến lão gia hỏa không biết xấu hổ này sụp đổ rồi ư? “Lão tổ!"

Wilson vô cùng phẫn nộ nổi giận gầm lên, ói ra một ngụm máu tươi.

Má nó, ngươi là hậu thuẫn lớn nhất của ta, vậy mà ở thời khắc trọng yếu thế này lại phản bội ư?.

“Ngươi cái gì mà ngươi!"

“Lão tổ ta đây là vì tốt cho ngươi!"

“Ít nhất khi người chết, Chủ Thần vĩ đại sẽ triệu hoán người, cho người trở thành tín đồ phụng dưỡng ngài"

“Đây là vinh quang, ngươi không nên cự tuyệt!"

Lão tổ vội vã quát, Diệp Lăng và Tiểu Hắc nhìn nhau, nhếch miệng nở nụ cười. Chà chà, hai tên khốn kiếp hãm hại lẫn nhau, đúng là chó cắn chó miệng đầy lông.

“Tại sao ngươi không đi đi!"

Wilson nóng nảy chửi ầm lên, lão tổ chó má cái gì, rõ ràng là một tên khốn kiếp vô sỉ đáng đâm ngàn đao.

"Ta ư?"

“Sao ta có thể so với ngươi?”

“Ta già rồi, tay chân lẩm cẩm, phụng dưỡng Chủ Thần vĩ đại không tốt bằng ngươi"

Rầm rầm.

Wilson như bị sét đánh, đầu óc choáng váng, mắt hoa lên.

Lão tổ ngạo khí tận trời đầy sao?

Giờ lão chẳng khác gì một tên lưu manh cả!

“Tài ăn nói của người tốt thật đấy lão già!”

Wilson dữ tợn gầm nhẹ, gã lập tức nhìn về phía Lucy, muốn cầu xin tha thứ lần nữa.

Lucy hít sâu một hơi, trực tiếp xua tay.

“Thời khắc ngươi giết phụ thân, người nên dự đoán trước được rằng Chủ Thần cao cao tại thượng sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Phụt!

Wilson trừng mắt, thân thể chấn động, một vòi máu phun ra từ lồng ngực gã.

Bình Luận (0)
Comment