Diệp Lăng tiêu sái rời đi, dù sao người đã đạp xong, cũng đánh xong, còn đắc tội toàn bộ người ở đây, ở lại nữa cũng chẳng để làm gì.
Hắn vỗ mông rời đi, để lại cục diện rối rắm.
Đại điện tàn phá, những kẻ bị đánh thống khổ kêu rên, còn Yayag thì hai mắt tràn đầy lửa giận.
“Đồ khốn!"
“Sớm muộn ta cũng sẽ giết ngươi!"
“Chờ xem, khi người tiến vào thánh địa, đó chính là lúc Yayag ta chơi chết người, dù ngươi là Lục Trọng hay Thất Trọng Thần Linh thì cũng không thể sống nổi!"
Yayag cắn răng rống giận, ở Adam lãnh thổ, gã không có vốn liếng trả thù.
Lục Trọng Thần Linh gã mang tới còn thua, vậy thì có thể tìm ai?
Người chấp chưởng Adam cương vực căn bản sẽ không tham dự chuyện này, đại nhân vật như vậy sao lại tự thân xuất thủ vì một tiểu bối. Vì vậy, trong đại điện tràn đầy cường giả nghiến răng nghiến lợi, tức giận nhìn thân ảnh Diệp Lăng rời đi.
Lần này, không chỉ Diệp Lăng và Tiểu Hắc bị bọn họ ghi thù, mà cả Guard Lan gia tộc cũng bị bọn họ liệt vào đối tượng trả thù. Nhưng bọn họ đâu biết rằng, Diệp Lăng dám ra tay đương nhiên sẽ không sợ bọn họ.
Thành Guard Lan, Diệp Lăng cùng Tiểu Hắc và Lucy về tới nơi, Lucy đi phía sau hai người sắc mặt khó coi, khuôn mặt ưu sầu, vẫn đang phát sầu vì chuyện vừa rồi.
“Làm sao vậy?"
Tiểu Hắc thấy biểu tình Lucy thì buồn bực hỏi, chuyện vừa rồi phải thấy rất đã nghiền mới đúng chứ.
“Ta nghĩ có thể bọn họ sẽ nhằm vào Guard Lan gia tộc”
Lucy chậm rãi nói, khuôn mặt tràn đầy ưu sầu.
Nàng thì không sao, đi theo Diệp Lăng và Tiểu Hắc, vấn đề an toàn tối thiểu có thể được bảo đảm, nhưng gia tộc nàng phải làm sao bây giờ, nếu nàng rời đi, các thế lực khác gây khó dễ, vậy gia tộc của nàng sẽ gặp đại nạn.
“Yên tâm đi"
“Đám người kia không nhịn được đầu, bọn họ sẽ không có cơ hội trở thành tai hoạ ngầm, cứ để bọn họ nhảy nhót đi"
Diệp Lăng bình thản cười nói, trong mắt hiện hung quang.
Đám người bị hắn vũ nhục đều là thiên chi kiêu tử, hơn nữa còn là người thừa kế gia tộc, sao có thể nén được cơn giận này chứ?
Huống hồ, dù các gia tộc nhịn được, nhưng đám người thánh địa thì không.
“Tiểu Hắc, chuyện ta giao phó cho người đã nhớ chưa, tuyệt đối đừng nhớ lầm"
Diệp Lăng mỉm cười, nụ cười có chút quỷ dị, khiến người nhìn có cảm giác rợn cả tóc gáy.
“Yên tâm đi, sao lại nhớ lầm, người quá xem thường ta rồi!"
Tiểu Hắc nhếch miệng cười nói, Lucy mơ hồ, hai người nói gì nàng nghe không hiểu.
Đồng thời, trong một tiểu viện trong Adam thành, từng vị Thần Linh sắc mặt âm trầm ngồi trong sản đang la hét gì đó.
“Cần phải nghiêm trị, nếu không, vinh quang Thần Linh sẽ bị vấy bẩn!”
“Đúng, ta đề nghị chúng ta phải liên thủ lại, cùng nhau trấn áp Guard Lan gia tộc đáng chết kia, để bọn họ biết rằng uy nghiêm thánh địa không thể xâm phạm”
“Thuận tiện khiến người thánh địa thấy sự thành tâm của chúng ta, lót đường cho chúng ta tiến vào thánh địa."
“Đừng lộ ra, phải đánh cho bọn họ trở tay không kịp"
“Tuyệt đối phải tiêu diệt Guard Lan gia tộc trước khi thánh địa chi chiến bắt đầu, phải cho mọi người biết rằng, kẻ dám đối nghịch thánh địa sẽ không có kết cục tốt!"
Bọn họ là thế hệ trẻ tuổi của các gia tộc trong Adam lãnh thổ, cũng chính là những kẻ trong đại điện bị Diệp Lăng chỉ vào mũi làm nhục vào ban ngày.
Hiện nay, bọn họ muốn liên thủ trấn áp Guard Lan gia tộc, xả cơn tức trong lòng, mà quan trọng nhất vẫn là bày tỏ sự trung thành với những gia tộc thánh địa kia.
“Yayag thiếu gia phái vị Lục Trọng Thần Linh đại nhân kia tới”
“Geller gia tộc cũng phái tới một vị Lục Trọng Thần Linh, lần này chúng ta nắm chắc phần thắng rồi!"
“Hừ, dù hai tên khốn kiếp kia là thiên thần hạ phàm thì cũng không thoát khỏi cái chết!"
“Dám khinh nhờn Thần Linh chính là tội chết!"
Đám người điên cuồng kêu gào, trong mắt tràn đầy sát khí.
Đêm đen như mực, gió không ngừng rít gào, có thể xem như một đêm dạ Thắc phong cao.
Lúc này, trên tường thành, Diệp Lăng, Tiểu Hắc cùng với lão tổ Guard Lan gia tộc đứng đây nhìn màn đêm mịt mờ phương xa.
“Kulich, người đang sợ đấy à?"
Diệp Lăng cười nói, Kulich chính là lão tổ của Guard Lan gia tộc, đường đường là Lục Trọng Thần Linh, vậy mà bây giờ sắc mặt lão lại hơi tái.
Kulich gượng cười, đầu lắc như trống bỏi.
“Không không gió to nên có chút lạnh thôi"
Gió to?
Diệp Lăng gật đầu, lẩm bẩm: “Có gió là chuyện rất bình thường, dù sao lát nữa cũng không chỉ có gió thổi đầu, mà phải là gió tanh mưa máu."
Gió tanh mưa máu!
Trái tim Kulich run rẩy, kinh ngạc nhìn Diệp Lăng và Tiểu Hắc đạm nhiên như thường.
Chẳng lẽ, hai kẻ này thật sự tin rằng mình có thể đối phó với sự trả thù tàn khốc của các gia tộc ư?
Sau khi Kulich nghe được chuyện xảy ra vào ban ngày, lão sợ đến mức suýt nữa quỳ xuống, thậm chí đã có ý niệm trốn chạy, nhưng sâu của Diệp Lăng vẫn nằm trong cơ thể lão, lão chỉ suy nghĩ một chút thôi, cuối cùng vẫn nhịn được.
“Ngươi cũng là Lục Trọng Thần Linh, không thấy mất mặt a?"
Tiểu Hắc nhếch miệng trào phúng, Kulich xấu hổ cười, trong lòng thì chửi ầm lên.
Mẹ nó, đây là sự trả thù của tất cả gia tộc đấy, còn có cường giả thánh địa, đắc tội bọn họ có khác gì tự tìm chết không?
Đánh bại Lục Trọng Thần Linh cũng không là gì, ngươi phải chống lại đại quân vô SỐ cường giả thì mới có thể thắng lợi.
“Đến rồi!"
Đúng lúc này, Diệp Lăng cười lạnh một tiếng, trong mắt chợt lóe hàn quang. Hắn biết đám gia hỏa chán sống kia sẽ không thể nuốt trôi cục tức này, nhất định sẽ tìm cơ hội đánh cho bọn hắn trở tay không kịp.
Rầm rầm!
Vô số lực lượng đáng sợ lao đến trong hư không, cảm nhận được khí tức đáng sợ dâng trào, Kulich cảm thấy đũng quần hơi lạnh.
“Ngươi sợ à?"
Tiểu Hắc cười hắc hắc, Kulich nhếch miệng nở nụ cười, nụ cười này vô cùng thảm đạm.
Sợ ư?
Giờ ta có thể cười đã là kỳ tích rồi, ta cam đoan mình sẽ không khóc, được chưa?
Trong nháy mắt, từng thân ảnh đáng sợ đáp xuống quanh thành Guard Lan, các cường giả che khuất bầu trời, có chừng hơn vạn người!
Thậm chí trong đó còn có ba vị Lục Trọng Thần Linh, có thể nói là nắm chắc phần thắng.
Thành Guard Lan!"
“Khinh nhờn thánh địa, chắc chắn sẽ bị đại quân san bằng!"
Một vị Lục Trọng Thần Linh rống to.
Ầm!
Quanh thành Guard Lan, chiến ý ngập trời, tiếng hô hào dậy đất, Kulich đứng trên tường thành suýt nữa ngã ngồi xuống.