Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1399 - Chương 1400: Tràng Diện Không Thể Khống Chế

Chương 1400: Tràng diện không thể khống chế

.

.

--------------------------

Trên mặt đất tràn đầy thi thể, trong hơn vạn cường giả, tất cả tồn tại cấp bậc Tiên Tôn đều đã tử vong, không kẻ nào thoát khỏi.

Không cần Tiểu Hắc xuất thủ, chỉ cần nhất niệm giang Sơn công kích là đủ để khiến đám gia hỏa cảnh giới chưa tới Tiên Đế kia không chịu đựng được.

Hơn nữa còn có Tứ Tượng Thiên Địa Trận không ngừng công phạt, càng khiến bọn họ liên tiếp chịu đánh, hoàn toàn rơi vào tình cảnh nửa bước khó đi.

Cuối cùng, công kích của Tiểu Hắc trở thành đả kích mang tính hủy diệt mạt sát tính mệnh bọn họ.

Đại quân cao ngạo ban nãy, hiện tại toàn bộ ngã xuống đất, bi thảm gầm to, máu chảy đầy đất.

Ba tên Lục Trọng Thần Linh cũng bị trọng thương, không còn vẻ hoành hành ngang ngược ban đầu.

Bọn họ rất mạnh, nhưng cũng phải xem đối thủ là ai, nếu là Tiên Đế thông thường, vậy thì công kích quỷ dị của bọn họ thật sự sẽ có chút tác dụng.

Những kẻ ra tay là Tiểu Hắc, lực lượng khủng bố vô biên, thân thể yếu ớt của bọn họ chẳng khác gì đứa trẻ trong mắt Tiểu Hắc. Trên tường thành, Kulich hoàn toàn choáng váng, thậm chí mất đi năng lực suy nghĩ, đầu óc trống rỗng.

Ha hả, đây là trò đùa đấy à?

Chỉ có hai người, hơn nữa một kẻ còn chưa xuất thủ, vậy mà mấy vạn đại quân cứ như vậy toàn quân bị diệt rồi ư?

Những kẻ kia chẳng lẽ không phải một đám Thần Linh, mà là đám trẻ con mới tập đi tập nói ư? “Được rồi, khẩn trương cái gì?

Diệp Lăng VỖ Kulich đang đứng chết trấn, hắn cười lạnh, trực tiếp lướt xuống bên dưới.

Nhìn Thần Linh thống khổ kêu rên khắp mặt đất cùng với vô số thi thể chết không nhắm mắt, Diệp Lăng không có chút thương hại hay hối hận nào.

Không giết bọn họ thì sao có thể cho bọn họ một bài học, sao có thể làm bọn họ biết sợ?

“Giờ nên kêu gào tuyên dương vinh dự Thần Linh chó má của các ngươi chứ chỉ?"

Diệp Lăng bình thản nói, đi tới trước mặt một vị Lục Trọng Thần Linh, hắn cười dữ tợn, Diệt Tiên Kiếm lặng yên xuất hiện trong tay, kiếm phong lạnh như băng ẩn chứa huyết quang đỏ thắm.

Lục Trọng Thần Linh bị kiếm kề cổ trừng mắt, đại não mất đi khả năng suy nghĩ.

Kêu gào?

Gào cái píp, hiện tại nên gọi người cứu mạng mới đúng.

Rào rào!

Kiếm quang lướt qua, Lục Trọng Thần Linh mất đi tất cả ý thức, máu văng ra, đầu lăn xuống đất.

Một kiếm trực tiếp giết chết một vị Lục Trọng Thần Linh, đại quân tàn phế Vốn trầm lặng hiện giờ càng tuyệt vọng, mọi người không thấy chút hy vọng nào.

“Giết toàn bộ Tứ Trọng Thần Linh trở lên!"

Diệp Lăng cười lạnh, vẻ khát máu ẩn chứa trong đôi mắt, Tiểu Hắc cười dữ tợn gật đầu, thân ảnh vọt thẳng vào đoàn người.

Trong lúc nhất thời, tiếng cầu xin cầu cứu vang khắp thiên địa, Diệp Lăng thu hồi Diệt Tiên Kiếm, xoay người rời đi, sát khí nồng nặc trong mắt.

Lần này, hắn muốn trực tiếp phế bỏ những thế lực dám trêu chọc hắn, cường giả Tứ Trọng trở lên chính là trụ cột sức mạnh của bọn họ.

Viu.

Diệp Lăng bay lên tường thành, nhìn Kulich sắc mặt tái nhợt, hắn lắc đầu.

“Khi những gia tộc kia đều tổn thương nguyên khí, lực lượng giảm sút, ngươi sẽ mang Guard Lan gia tộc quật khởi, người hiểu ý ta mà, đúng không?”

Hiện tại chính là thời cơ tốt nhất, không ai có thể ngăn cản Guard Lan gia tộc quật khởi, trừ phi Adam gia tộc trực tiếp nhúng tay, nếu không, các gia tộc tử thương thảm trọng đều không dám xen vào.

“Đúng, đúng, ta nhất định sẽ làm tốt!"

Kulich vội vàng gật đầu, khuôn mặt nhợt nhạt, lão cảm thấy Diệp Lăng đang đứng bên cạnh mình còn đáng sợ hơn chủ nhân Địa Ngục.

Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời ló rạng, Yayga rời giường, vươn người đi tới bên cửa sổ, mở cửa ra nhìn ánh nắng tươi sáng.

“Hôm nay chắc ta sẽ nhận được một tin tốt đây”.

“Mấy vạn đại quân tấn công, thành Guard Lan đáng chết kia chắc chắn sẽ bị cường thế nghiền ép, hai tên khốn kiếp kia cũng sẽ phải chết, không kẻ nào có thể sống sót!"

Yayga cực kì tự tin nói, đúng lúc này, đột nhiên cửa bị đẩy ra, một tùy tùng hốt hoảng chạy vào gian nhà.

“Thiếu gia, không xong rồi!”

“Chỗ chúng ta đã bị bao vây, bọn họ muốn ngài đi xuống cho bọn họ một cái công đạo!"

Đùng.

Yayga giật mình, vội vã chạy xuống, rồi gã chứng kiến nơi mình ở đã bị đám đông lấp kín.

Các Thần Linh trước đây vốn kính SỢ gã, hiện tại lại vô cùng phẫn nộ, cắn răng nghiến lợi, thậm chí có kẻ chửi ầm lên.

“Đều tại ngươi, ngươi là đầu sỏ, nếu không phải vì ngươi, làm sao gia tộc ta lại tổn thất thảm trọng như vậy!”

“Hàng trăm đầu người, mẹ nó, hàng trăm cái đầu chồng chất trước cửa gia tộc chúng ta!”

“Những kẻ còn có thể sống lại, phần lớn đều trực tiếp thoát khỏi gia tộc, rất nhiều kẻ đã tinh thần thất thường, mắc bệnh thần kinh!"

“Tại Yayga, nếu hắn không trêu chọc hai Tiên Đế Đông phương đáng sợ kia thì sao chúng ta lại chịu hậu quả nghiêm trọng như vậy!”

“Đúng, chính là Yayga, thánh địa thì làm sao, chúng ta cũng không phải tượng đất!"

“Đại chiến đêm hôm qua do chính ngươi khơi mào, nếu hôm nay người không cho chúng ta một lời giải thích thỏa đáng, lão tử ta liều mạng với ngươi, cùng lắm thì lưỡng bại cầu thương!"

Người người chửi ầm lên, Yayga thộn mặt, nhất thời vẫn chưa phản ứng kip. Khi tùy tùng bên cạnh thất kinh báo chân tướng cho gã, Yayga mềm nhũn chân, ngã ngồi xuống đất.

Hơn vạn đại quân, hơn phân nửa đã chết, những kẻ sống sót có thể trở về hầu như đều tàn phế.

Hơn nữa, tất cả cường giả trên Tam Trọng Thần Linh đều tử vong, không kẻ nào có thể sống lại, đây mới là nguyên nhân khiến đám gia tộc này phát điên.

Bọn họ phải bỏ ra không biết bao nhiêu tài nguyên mới bồi dưỡng ra cường giả như vậy, đó đều là bảo bối của gia tộc bọn họ.

Nhưng bây giờ tất cả đã chết, không còn một ai.

Các gia tộc hoàn toàn mất đi lý trí, trực tiếp vọt tới tiểu viện Yayga, đồng thời còn có một đám người đi tới tiểu viện của thánh địa.

Thánh địa ư?

Thánh con mẹ mày, chúng ta không an ổn, các ngươi cũng đừng hòng yên lành!

Nếu không phải vì nịnh hót các ngươi, chúng ta sẽ mất đi nhiều người như vậy ư? Chúng ta sẽ thương vong nặng nề thế sao? “Các ngươi nên tìm hai tên Đông phương Tiên Đế kia!”

“Bọn họ mới là hung thủ giết người!"

Yayga bò dậy hô to.

“Ngươi còn muốn hãm hại chúng ta ư? !”

“Chúng ta chán sống rồi mới đi!”

“Ngươi không dám đi mà muốn chúng ta đi, ngươi nghĩ chúng ta là heo chắc!"

“Các huynh đệ, ta không nhịn được nữa, đánh hắn!"

Ngay sau đó, tràng diện hoàn toàn rối loạn, không thể khống chế.

Bình Luận (0)
Comment