Tiểu Hắc hiểu Diệp Lăng, đương nhiên biết hắn muốn làm gì, cho nên khi ánh mắt lướt qua một cái, y đã lập tức lao đến.
Diệp Lăng cúi đầu nhìn Ngũ Trọng Thần Linh kia, VỖ VỖ gò má y, tiếng Võ giòn vang.
“Nói đi”
“Là kẻ nào xúi giục, nếu nói ra, ta có thể bảo đảm người sẽ không thống khổ đến chết, ta sẽ cho người chết một cách thống khoái!"
Chết?
Ngũ Trọng Thần Linh run lên, ngẩng đầu kỳ vọng nhìn Diệp Lăng, y nuốt nước miếng.
“Có thể cho ta một cơ hội hay không?"
Y đang nói đến cơ hội sống tiếp, y tràn đầy khát vọng, y không muốn chết, y đường đường là Ngũ Trọng Thần Linh, đức cao vọng trọng, được vô số người kính ngưỡng.
Nếu chết đi, tất cả danh vọng, tài phú, địa vị, thực lực đều sẽ tiêu tan thành mây khói.
“Nói cho ta biết, là ai? !"
Diệp Lăng lại hỏi một lần nữa, nhưng lúc này giọng hắn vô cùng lạnh lùng, kẻ muốn lấy mạng của hắn, sao hắn có thể buông tha chỉ vì một câu cầu xin?
Người dốt nát cũng không thể cầu xin sự tha thứ của những người khác chỉ vì sự vô tri của mình.
Hiện thực chính là tàn khốc như vậy, người giết người, không phải chỉ cần nói rằng ta không cố ý là quan tòa sẽ xử người vô tội, chuyện này tuyệt đối sẽ không xảy ra Một khi đã ra tay thì sẽ phải trả giá đắt vì hành vi của mình, Diệp Lăng cảm thấy lời này rất đúng.
Ngũ Trọng Thần Linh hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn Diệp Lăng, đôi mắt y sáng bừng, cực kì chính trực.
“Muốn giết thì giết đi, ta sẽ không nói!"
Rất kiên cường, quả là một hán tử:
Thực ra không phải vậy, người này đang nghĩ, dù mình có chết thì kẻ đứng sau màn kia sẽ đảm bảo cả nhà mình được hưởng vinh hoa phú quý.
Nhưng y lại quên rằng, có một người còn hận y hơn cả Diệp Lăng, đó chính là Yayga! Nếu không phải tại y thì thánh địa chi chiến đã kết thúc rồi, sao có thể xảy ra thêm biến cố như vậy?
Yayga tuyệt đối sẽ không quên 10 cái tát kia, dù là chính mình ra tay, nhưng đó cũng là sỉ nhục!
“Yayga, ta cho ngươi một cơ hội”
“Kẻ đứng sau màn có lẽ là tộc trưởng gia tộc của y, ngươi mà không tra hỏi ra, vậy ta cũng thấy xấu hổ thay người"
Diệp Lăng xoay người nhún vai, cười nói với Yayga.
Yayga đứng dậy, gã hít sâu một hơi, gật đầu với Diệp Lăng, khuôn mặt máu thịt be bét kia nở nụ cười quái dị khiến tên Ngũ Trọng Thần Linh kia run rẩy.
“Tuy ta mất mặt, nhưng dù sao ta cũng là người của Jones gia tộc!”
“Nếu ai có thể cho ta biết y là người của gia tộc nào, ai là kẻ đứng đằng sau, ta đảm bảo mạng sống cho ngươi, còn cho ngươi cơ hội tiến vào Jones gia tộc!”
Âm!
Jones gia tộc, đây chính là đại gia tộc trong Thánh Địa, đại biểu cho tương lai tươi sáng, cơ hội này cực kỳ hấp dẫn.
Có trọng thưởng thì sẽ có anh hùng, lời này rất đúng, người nói được lời này chắc chắn là một người tài giỏi nhìn thấu lòng người.
“Yayga công tử, ta biết, hắn thuộc Moses gia tộc!"
Yayga vừa dứt lời, một vị Tam Trọng Thần Linh trực tiếp đứng dậy kích động nói.
“Khốn kiếp, ngươi dám bán đúng ta!”
Tam Trọng Thần Linh kia vừa mới dứt lời, lão nhân ngồi bên cạnh lập tức rống to, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Lão là tộc trưởng của Moses gia tộc, mà kẻ tố cáo lão là tôn tử lão coi trọng, là một thành viên của gia tộc!
Một màn này khiến tất cả mọi người đều không ngờ tới, sự tham lam sẽ khiến cho người ta điên cuồng, ngay cả Diệp Lăng cũng không thể khống chế.
“Nếu là ngươi, vậy ra đây!"
Tiểu Hắc cười dữ tợn đưa tay về phía tộc trưởng Moses gia tộc, long lực cuồn cuộn tràn ngập trong bàn tay xé rách không gian.
“Cút ngay cho ta!"
Tộc trưởng Moses gia tộc nổi giận gầm lên, lực lượng Lục Trọng Thần Linh bộc phát, điên cuồng càn quét lan tràn.
Rầm rầm!
Vô Số người chạy trốn, tên Tam Trọng Thần Linh tố cáo lão tổ chính mình trực tiếp bị lực lượng này đánh cho thịt nát xương tan.
Nhưng Tiểu Hắc lại không quan tâm, bàn tay y xuyên thủng lực lượng, trực tiếp chộp lên bờ vai lão.
Răng rắc!
Xương vai vỡ nát, thần lực Lục Trong hoàn toàn tiêu tan.
“Còn dám phản kháng ư?"
Tiểu Hắc cười dữ tợn, sau đó mạnh mẽ tóm lão gia hỏa này xách lên, hung hăng ném đến bên cạnh Diệp Lăng.
Bịch, Lục Trọng Thần Linh, tồn tại đủ để hô phong hoán vũ trong Adam lãnh thổ lại bị đối đãi thô bạo, trực tiếp ném ra như một con chó.
“Sống lâu quá nên thành tinh rồi”
“Ta chỉ muốn biết mưu kế ác độc như thế là do ai nghĩ ra, không ngờ quả nhiên là một lão già khú đế!"
Diệp Lăng cười nói, hắn lắc đầu nhìn Moses tộc trưởng vẻ mặt bi phẫn, lại nhìn Ngũ Trọng Thần Linh kia, Diệp Lăng tấm tắc cảm thán.
Viu!
Đột nhiên, Diệt Tiên Kiếm trong tay Diệp Lăng đâm ra, lực lượng cực điểm chân ý lập tức đâm xuyên trái tim Ngũ Trọng Thần Linh.
Kiếm khí trực tiếp hủy diệt tất cả mọi thứ trong cơ thể y, kể cả lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, xương cốt.
Đường đường là Ngũ Trọng Thần Linh mà không hề có sức đánh trả, trực tiếp bị giết chết.
“Y đáng chết, còn người cũng không thoát được đâu!"
Diệp Lăng mỉm cười nhìn kia Moses tộc trưởng, chân bước một bước, Diệt Tiên Kiếm phóng lên cao, kiếm quang phóng ra như gió bão rít gào.
Vèo vèo!
Kiếm quang khủng bố bao phủ Moses tộc trưởng, trong nháy mắt, Moses tộc trưởng không ngừng kêu rên thống khổ.
Máu tươi không ngừng văng ra từ thân thể lão, thậm chí có cả máu thịt đỏ tươi.
Giờ khắc này, tất cả cường giả, kể cả Adam Thần Linh đều cảm thấy tê cả da đầu, ánh mắt nhìn Diệp Lăng hoàn toàn thay đổi.
Người này tựa như Tử Thần, bị hắn nhắm đến, không kẻ nào có thể trốn thoát.
Kiếm quang tán đi, Diệp Lăng thu hồi Diệt Tiên Kiếm, mũi kiếm nhỏ máu tươi.
Trên mặt đất, Moses tộc trưởng cong người ôm lấy thân thể, khuôn mặt hoảng sợ, cả người đầy vết thương, máu tươi không ngừng chảy ra.
Trong cơ thể lão, toàn bộ thần lực đã bị phế, tu vi tích lũy vô số năm tháng đã bị Diệp Lăng tự tay phế bỏ.
“Ngươi biết vì sao ta không giết ngươi không?"
Diệp Lăng nhếch miệng cười, Moses tộc trưởng lập tức có dự cảm xấu.
“Đó là bởi vì ta sẽ khiến người thống khổ hơn nữa!"
Dứt lời, Diệp Lăng mỉm cười, gật đầu với Yayga.
“Ta cho ngươi một cơ hội để người phát tiết sự phẫn nộ của chính mình”
“Lão già này chính là kẻ chủ mưu, ta giao cho ngươi, lão sống hay chết không liên quan với ta"
Moses tộc trưởng run lên, lão trừng mắt, thân thể run rẩy kịch liệt. Giết người diệt tâm, Diệp Lăng áp dụng triệt để, kèm theo cả diệt môn!