Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1406 - Chương 1407: Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 1407: Hoành hành ngang ngược

Tròng mắt Diệp Lăng đỏ tươi, sát khí cuồn cuộn. Yayga không hoài nghi lời Diệp Lăng nói chút nào, nếu gã không tự tát mình, chắc chắn gã sẽ không thể sống tiếp, e rằng Adam Thần Linh cũng không thể bảo vệ gã.

Nhưng nếu gã đi xuống thì cũng là hành vi chán sống, hiện giờ gã đang ở thế tiến thoái lưỡng nan.

“Diệp Lăng, có phải ngươi hơi quá đáng không? !"

Đúng lúc này, Adam Thần Linh ngồi ở chủ vị chậm rãi đứng dậy, hắn ta nghiêm túc nói, trong mắt bùng lên thần quang.

Rầm rầm!

Từng thân ảnh phóng lên từ bốn phía, đó đều là cường giả của Adam lãnh thổ, tất cả đều vô cùng mạnh mẽ.

Đường đường là chủ nhân của Adam lãnh thổ, sao hắn ta có thể nhẫn nhịn vô số lần khiêu khích, mất hết uy nghiêm Toàn trường an tĩnh, sắc mặt Yayga tốt hơn, Adam Thần Linh đã ra mặt, vậy thì dù Diệp Lăng phách lối đi nữa thì cũng sẽ không dám tiếp tục. Mặc kệ thế nào, Adam lãnh thổ với vô số cường giả có thể trấn áp được Diệp Lăng!

“Ngươi có tư cách gì?"

“Vậy ngươi xuống đây, ta lấy đầu ngươi!"

Diệp Lăng cười dữ tợn, bàn tay bỗng nhiên nắm chặt Diệt Tiên Kiếm, kiếm quang xen lẫn huyết sắc phóng lên cao, xuyên thủng bầu trời.

Rầm rầm!

Vô số kiếm quang bắn ra, thần uy đáng sợ không ngừng trào ra từ Diệt Tiên Kiếm, đó là thần uy thuộc về Thần khí!

“Cái gì? ! Đó là Thần khí!"

Sắc mặt Adam Thần Linh hoàn toàn thay đổi, hắn ta cảm nhận được khí tức khiến mình sợ hãi, không tự chủ lui một bước.

“Cái gì? ! Đó là Thần khí, Diệp Lăng rốt cuộc là ai? Thế này thì ai dám chọc đến hắn."

“Ngươi nói vớ vẩn, hắn vốn đã cường hãn, giờ có thêm Thần khí thì lại càng mạnh mẽ, ai dám liều chết cơ chứ?”

“Không bằng chúng ta cùng đánh hắn, cướp đoạt Thần khí!"

“Ta cũng có ý này, trực tiếp tấn công, cướp Thần khí!”

Vô Số thanh âm cuồng nhiệt vang lên, Diệp Lăng để lộ Diệt Tiên Kiếm, sự cám dỗ này quá lớn, thế nên bọn họ đã quên mất sự đáng sợ của Diệp Lăng và Tiểu Hắc.

Viu!

Nhưng đúng lúc này, một đạo hắc quang phóng lên cao, hung hăng đập trúng những kẻ kêu gào muốn đoạt Diệt Tiên Kiếm bên trong đoàn người. Ầm ầm!

Như mưa sao băng giáng xuống, từng bóng người bị hắc quang hung hãn đập trúng, máu tươi văng tung tóe, thanh âm thảm thiết không ngừng kêu rên.

“Muốn đoạt Thần khí ư?”

“Ha hả, để ta xem kẻ nào có gan nào!”

Tiểu Hắc đứng trong hư không, nhìn đám người tử thương vô số dưới chân, cười lạnh một tiếng.

Trong nháy mắt, tất cả cường giả kinh hồn táng đảm, khí lạnh bao trùm, nhìn Tiểu Hắc, bọn họ không tự chủ câm miệng lại.

“Ngươi hoặc là đi lên, hoặc là câm miệng cho ta!"

“Ta không muốn gây chuyện, nhưng lão tử không ngại bất kỳ khiêu khích nào!"

“Đừng nói là các ngươi, dù là Adam Chủ Thần đích thân đến đây chọc giận lão tử, lão tử cũng có thể tự tay lột một tầng da của hắn!"

Diệp Lăng cười dữ tợn, lời nói ra khiến toàn trường tĩnh mịch.

Thình thịch.

Trái tim đập kịch liệt, các cường giả đều há to miệng như có thể nhét vừa một quả trứng ngỗng, khuôn mặt tràn đầy vẻ kinh hãi.

Hắn mới vừa nói đến Adam Chủ Thần sao?

Trời ạ, hắn điên rồi, ngay cả Chủ Thần mà cũng dám khinh miệt, hắn không muốn sống nữa sao? Lẽ nào hắn không biết Chủ Thần mạnh đến mức nào?

“Diệp Lăng!"

Adam Thần Linh phẫn nộ chỉ thẳng vào Diệp Lăng, Adam Chủ Thần chính là lão tổ của hắn ta, mặc dù huyết thống đã mờ nhạt, nhưng dù sao cũng là lão tổ tông của hắn ta.

Nhưng hiện nay, ngay trước mặt nhiều người như vậy, Diệp Lăng dám coi thường lão tổ, làm sao hắn ta có thể nhịn được cơn tức này.

“Ta làm sao? !"

Diệp Lăng xoay người, bước một bước, dưới chân, lực lượng lôi đình vô biên điên cuồng tràn ra, từng tia sét khiến người ta rợn cả tóc gáy tàn phá hư không.

“Không có thực lực thì chỉ có thể chịu đòn, không đủ thực lực thì cầm miệng đi!"

“Nếu còn dám nói thêm một câu, ta sẽ làm thịt ngươi!"

Hắn cuồng ngạo bá đạo, hoành hành ngang ngược!

Trong lòng tất cả mọi người không tự chủ xuất hiện tám chữ này, nhưng không kẻ nào dám hó hé một câu, thậm chí còn không dám hô hấp.

“Yayga, ngươi có ra tay hay không? !"

Diệp Lăng xoay người, nói với Yayga đang chấn động ngây dại, trong ngữ khí tràn đầy sát khí nồng nặc, thậm chí khiến hư không trở nên vặn vẹo.

“Ta đánh!"

“Yayga ta không phải là đối thủ của Diệp Lăng đại nhân, ta sẽ không tự rước lấy nhục”.

Yayga cười sầu thảm, gã lập tức giơ tay lên, hung hăng tát lên gò má mình. Bép! Tiếng vang khiến trái tim mọi người đau nhói, giờ khắc này, bọn họ có cảm giác đồng cảm bi thương, trong trái tim mọi người, Diệp Lăng là tồn tại không ai bì nổi, không thể chiến thắng.

Bép bép bép! Tiếng bạt tai vang lên không ngừng, khuôn mặt vốn không tệ của Yayga giờ đã máu thịt be bét, gã đánh hết sức, cũng là để phát tiết tức giận trong lòng.

Trên khán đài, Kulich đã hoàn toàn choáng váng, cảm thấy nhận thức và tinh thần đều đổ vỡ.

Có người nói ra thì là hợp lý ư? Nhưng mẹ nó, thế này mà hợp lý ư? Sau khi Yayga liên tục tát mình mười cái thì ngoan ngoãn ngồi xuống chỗ mình, gã không rời đi, bởi vì Diệp Lăng chưa cho phép.

Những người thánh địa khác thấy vậy cũng vội vã ngồi xuống, trong lòng tràn đầy khuất nhục.

Nỗi xấu hổ nhục nhã này khó mà chấp nhận được, nhưng bọn họ chỉ có thể đợi Diệp Lăng tiến vào thánh địa thì mới có biện pháp chỉnh chết hắn!

“Các ngươi đã không có ý kiến gì, vậy thì tìm một kẻ có ý kiến đi"

Diệp Lăng xoay người, ánh mắt nhìn khắp bốn phía, kẻ bị ánh mắt Diệp Lăng quét qua đều rụt cổ, sợ bị Diệp Lăng nhắm đến. Ánh mắt Diệp Lăng giống như rắn độc, nhìn người nào đều sẽ khiến kẻ đó cảm thấy lạnh cả người.

“Ta nhớ kẻ đầu tiên kêu gào muốn Yayga giao thủ với ta chính là người đúng không?"

“Một kẻ yếu Ngũ Trọng Thần Linh như người mà can đảm lắm!"

Diệp Lăng vừa dứt lời, sắc mặt kẻ kia lập tức đại biến. Viu!

Một đạo hắc quang phóng lên cao, tên Ngũ Trọng Thần Linh kia chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng kinh khủng nhấc mình lên ném xuống dưới chân Diệp Lăng. Khi y ngẩng đầu lên, Diệp Lăng nhìn y, nở nụ cười bằng lãnh không chút cảm tình.

“Đứng lên đi”

“Ngươi muốn Yayga khiêu chiến ta, vậy ta cho ngươi cơ hội này!”

Diệp Lăng lui lại một bước, ngoắc tay với kẻ đang ngã ngồi dưới đất. Không phải người khiêu khích ta đấy ư, vậy ta sẽ cho ngươi một bài học thật đáng nhớ! Tên kia choáng váng, ánh mắt không tự chủ nhìn về phía sau.

“Ra là có kẻ xui khiến!"

Diệp Lăng mỉm cười, Tiểu Hắc đã vọt về hướng đoàn người trong tầm mắt của tên Ngũ Trọng Thần Linh kia.

Bình Luận (0)
Comment