Khi lỗ đen phóng ra, mũi tên sắc bén đầy trời hung hăng đánh tới, nhưng lúc này lỗ đen đã sẵn sàng!
Coong coong!
Tia lửa văng khắp nơi, mưa tên đều đánh vào lỗ đen, tóe ra hoa lửa rực rõ.
Sau đó từng sát khí sáu cạnh xoay tròn, mang theo lực thôn phệ kinh khủng hung hăng đánh vào lỗ đen kia.
Xèo xèo!
Lỗ đen bị từng viên sát khí sáu cạnh xé mở một góc, rìa vòng xoáy đang xoay tròn cao tốc bị rạch ra một lỗ thủng. Khi lỗ thủng bị xé ra, lỗ đen khổng lồ ầm ầm vỡ nát! Keng keng! Sau khi lỗ đen vỡ nát, sát khí sáu cạnh vẫn điên cuồng xoay tròn, lao về phía Diệp Lăng, từng luồng kiếm quang phóng ra ngăn cản phần lớn sát khí.
Nhưng vẫn có không ít sát khí sáu cạnh, trực tiếp đánh trúng thân thể Diệp Lăng, bảy đạo Long Phượng Bảo Thể lập tức bộc phát ra từng cỗ thần quang, ngăn cản tất cả công kích.
Vẫn còn mấy viên sát khí sáu cạnh bắn trúng lồng ngực Diệp Lăng, nhưng lại bị bắp thịt hắn chặn lại không thể tiến tiếp.
“Cái gì?"
Trong hư không, Tạp Tạp Kỳ sợ hãi rống to, nhìn thân thể đáng sợ của Diệp Lăng, gã kinh hồn táng đảm.
Viu!
Giờ khắc này, Tạp Tạp Kỳ mất hết dục vọng chiến đấu, gã xoay người bỏ chạy, đối mặt tồn tại đáng sợ như Diệp Lăng, gã căn bản không có chút chiến ý nào.
Đánh cái gì mà đánh, thân thể mạnh mẽ như vậy, thần thông đáng sợ như vậy, còn đánh cái píp, sớm muộn gì gã cũng sẽ thua.
Đôi mắt Diệp Lăng lóe lên, hắn nhe răng cười một tiếng, cúi đầu nhìn máu tươi rỉ ra trên lồng ngực.
“Muốn chạy à?"
Viu!
Diệp Lăng điên cuồng vọt tới, tay chỉ một điểm, hạt châu tỏa thần quang bay ra.
Ong ong. Từng đạo thần quang trực tiếp bao phủ Tạp Tạp Kỳ, tạo thành một lồng giam vây khốn gã.
Bát Cực Khốn Thần Châu!
“Trận pháp ư? Phá cho lão tử!"
Ầm!
Tạp Tạp Kỳ nổi giận, đao hung hăng đánh vào màn sáng, nhưng gã kinh hãi phát hiện công kích của mình thậm chí không thể tạo thành một vết nút. Mà đáng sợ hơn là, trong màn sáng này có một lực lượng vô hình đang không ngừng thôn phệ thần lực trong cơ thể.
Gã không ngừng cố gắng thoát ra, nhưng lại như kẹt trong vũng bùn, nửa bước khó đi!
“Khốn kiếp! Mở cho ta!”
Tạp Tạp Kỳ ngẩng đầu, thấy Diệp Lăng đã đánh tới, gã cực kì nóng vội, dùng toàn bộ chiến lực cầm đao chém.
Cạch cạch cạch, tiếng va chạm vang lên liên tục, nhưng công kích của gã như đá chìm biển rộng.
“Tạp Tạp Kỳ, lão tử tiễn người xuống địa ngục!"
Diệp Lăng cười dữ tợn, hai tay không ngừng kết ấn, từng luồng lực lượng quỷ dị lượn quanh ngón tay.
Rầm rầm!
Đó là hai loại khí tức hoàn toàn bất đồng, sinh và tử.
“Sinh Tử Cửu Trọng Thiên, Tru Thần!”
Ánh mắt Diệp Lăng lạnh lẽo, trước mặt hắn, từng đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên ngưng tụ thành hình, bảy đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên tản ra khí tức kinh khủng chấn động không ngừng.
“Không! Không!"
“Ngươi tha cho ta đi, ta sẽ không mạo phạm ngươi nữa, ngươi không thể giết ta!”
“Ta là đệ tử của Green gia tộc, nếu người giết ta thì sẽ gặp họa lớn, người thả ta đi, ta có thể cho người Thánh thạch, cho người rất nhiều Thánh thạch!"
“Ta mắt mù không thấy được cao nhân, người đừng chấp nhặt với ta, xin hãy thả ta đi!"
Giờ khắc này, Tạp Tạp Kỳ hoàn toàn kinh sợ, bởi vì gã ngửi được hương vị tử vong từ bảy đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên kia.
“Muộn rồi!”
“Ngươi hèn nhát xin tha như vậy làm ta rất khinh bỉ"
Diệp Lăng cười dữ tợn, ngay sau đó, hai tay hắn đẩy ra, bảy đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên giáng xuống! Lực lượng sinh tử bạo phát như sóng lớn ngập trời, không ngừng oanh kích hư không, thậm chí lúc này hư không đã hoàn toàn đổ nát.
“Không!"
Sinh Tử Cửu Trọng Thiên tản ra quang mang chói mắt lao tới, Tạp Tạp Kỳ hoảng sợ rống to, nhưng đã muộn..
Bảy đạo Sinh Tử Cửu Trọng Thiên chồng lên nhau, lao đến danh sát.
Khí tức vô biên bao phủ Tạp Tạp Kỳ, quang mang chiếu rọi tận trời, rồi Tạp Tạp Kỳ biến thành một thi thể không còn sự sống, rơi xuống mặt đất.
Bịch!
Tạp Tạp Kỳ rơi xuống, thân thể máu thịt be bét, gã không thể nào đỡ được lực lượng Sinh Tử Cửu Trọng Thiên!
Phù.
Diệp Lăng thở dài, liếc Tạp Tạp Kỳ, thần sắc đam mạc, không hề biến hóa.
Rồi hắn lấy đi Giới Chỉ chứa đồ và đạo của Tạp Kỳ, sau đó điên cuồng tiến về phía trước, trận chiến vừa rồi hao phí không ít thời gian, hắn phải nhanh chóng bắt kịp đoàn đội.
Tốc độ của Diệp Lăng rất nhanh, trên đường, hắn nhìn thấy vài cỗ thi thể lồng ngực be bét.
Còn có vài chiến trường của không ít người, nhưng Diệp Lăng không bị liên lụy vào trong đó.
Chưa được mấy phút, Diệp Lăng đã vọt tới chân núi Vạn Thần Lâu, Sơn đạo quanh co nối thẳng lên địa điểm tổ chứ thịnh yến lần này.
Nhưng lúc này, dưới chân núi, có chừng 100 vị cường giả đang cau mày nhìn một cái lá sen phía trước.
Lá sen lớn vô cùng, màu xanh biếc.
Lá sen trôi nổi trong hư không, chặn lại con đường lên núi, mặt lá ban bác huyết sắc.
Dưới đất là mười mấy thi thể trợn to hai mắt, chết không nhắm mắt.
“Đáng chết, cái lá này quá quỷ dị, vậy thì sao đi lên được!"
“Các huynh đệ, hay chúng ta cùng nhau ra tay, nếu không, chúng ta không thể làm gì được nó!”.
“Nhưng khả năng phản đòn của cái lá này quá mạnh, nếu chúng ta xuất thủ, có khi nào sẽ phản lại lực lượng đáng sợ hơn làm chúng ta bị thương không? !"
Phản đòn?
Diệp Lăng nhíu mày, lại nhìn mười mấy thi thể, hắn cảm thấy có chút vướng tay vướng chân.
“Ngươi sống à?”
“Tạp Tạp Kỳ đâu?"
Đúng lúc này, một thanh âm lạnh như băng vang lên.
Diệp Lăng xoay người, kẻ nói chuyện chính là Mạc Ly Jones!
Lời Mạc Ly Jones nói như một quả bom trực tiếp khiến toàn trường bằng nổ.
“Mạc Ly Jones nói vậy là sao?"
“Hắn chiến đấu với Tập Tạp Kỳ ư?"
“Nhưng hắn chỉ là Ngũ Trọng Thần Linh, hắn chạy thoát thế nào?"
Diệp Lăng liếc Mạc Ly Jones, không thèm để ý.
“Ta đang hỏi người đó!"
Ngay sau đó, Mạc Ly Jones trầm giọng quát, khí tức hung hãn giống như một vị Đế Vương.