Khí thế Mạc Ly Jones quá mạnh, giống như một vị quân vương trong trời đất, tản ra khí thế vương giả.
Thậm chí khi gã vừa dứt lời, không ít người xung quanh gã liền lùi lại, sắc mặt tái nhợt.
Quá mạnh mẽ!
Các Thần Linh xung quanh vội vã nhìn về phía Diệp Lăng, trong lòng đều lo lắng thay hắn, nếu người này còn tiếp tục khiêu khích, SỢ rằng Mạc Ly Jones sẽ trực tiếp ra tay giết hắn.
“Cút!"
Nhưng ai ngờ được Diệp Lăng trực tiếp hộc ra một chữ, toàn trường chìm trong tĩnh mịch. Cút?
Hắn đang nói với Mạc Ly Jones ư, hay tai bọn họ có vấn đề rồi nên nghe nhầm?
Trong bát tộc thịnh yến này, không phải là không có kẻ dám nói chuyện như thế với Mạc Ly Jones, thiên chi kiêu tử Ryan gia tộc, Đạo Tàng, Olivia thì được.
Nhưng người ta có tư cách, tối thiểu giai cấp cũng là ngang hàng.
Một Ngũ Trọng Thần Linh nho nhỏ như người điên rồi à?
“Ngươi vừa nói gì?"
Mạc Ly Jones nhếch miệng cười nhìn Diệp Lăng, trên khuôn mặt trắng nõn xuất hiện nụ cười vặn vẹo mang theo sát khí khát máu.
“Ngươi điếc hay không có tai?"
“Lão tử bảo ngươi cút, ngươi không nghe thấy sao?"
Diệp Lăng cười lạnh, sau đó tiếp tục nhìn lá sen trong hư không, không ngừng suy tư cách phá trận.
Ầm!
Tất cả cường giả ở đây đều choáng váng nhìn chằm chằm Diệp Lăng.
Tên này chán sống rồi, liên tiếp khiêu khích Mạc Ly Jones như thế, chẳng lẽ hắn bị điên, hay là muốn chết? “Ha hả, hay, hay, hay lắm!”
“Ta sẽ cho ngươi biết cái giá phải trả khi dám khiêu khích bổn tọa!"
Mạc Ly Jones gật đầu, nụ cười vô cùng dữ tợn, nắm đấm bỗng nhiên hung hăng đánh ra, trong nháy mắt, Hỏa Long điên cuồng phóng ra từ nắm đấm của gã. Grào!
Hỏa Long rống to, bộc phát ra khí tức cường đại, hỏa diễm cháy rừng rực toàn thân, hư không như sắp bị thiêu cháy.
“Không được, mau lui lại!”
“Mạc Ly Jones quá mạnh mẽ, ta đường đường là Lục Trọng hậu kỳ mà căn bản không có dũng khí giao thủ với hắn!”
“Mau lui lại, đừng để bị liên luy!”
Trong lúc nhất thời, đám cường giả xung quanh vội vã rút lui, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ.
Mạc Ly Jones đột nhiên xuất thủ khiến mọi người xung quanh trở tay không kịp, mà Diệp Lăng là đương sự thì lại vẫn bình tĩnh đạm mạc.
Bạch!
Đột nhiên, kiếm quang rực rỡ phóng ra, ngưng tụ thành một đạo kiếm quang nhỏ bé, trực tiếp xuyên qua Hỏa Long!
Tất cả mọi người chỉ thấy một đạo tinh quang chợt lóe lên trước mắt, sau đó biến mất vô ảnh vô tung.
Nhưng Hỏa Long đột nhiên ngừng lại ngay trước mặt Diệp Lăng. Người xung quanh thấy vậy thì trừng mắt há hốc, không tự chủ nhìn về phía Mạc Ly Jones cũng đang kinh ngạc.
“Chuyện gì vậy? !"
Mạc Ly Jones không hiểu, pháp thuật mạnh mẽ của mình sao lại đột nhiên ngừng lại.
Rắc rắc.
Đột nhiên, thân thể Hỏa Long vặn vẹo kịch liệt, ngay sau đó, từng luồng kiếm quang lóe ra từ trong thân thể Hỏa Long.
Rầm rầm!
Từng đạo kiếm quang chiếu rọi tận trời, như vạn mũi tên cùng bắn ra, trực tiếp đâm nát thân thể Hỏa Long. Ầm ầm!
Tiếng chấn động vang vọng, mọi người kinh hãi, vội vã rút lui, Mạc Ly Jones cũng lui lại.
Mạc Ly Jones lùi trăm bước, suýt nữa bị hỏa quang càn quét bao phủ.
“Mạc Ly Jones, lão tử không muốn phản ứng người, nhưng nếu người đã muốn chết thì ta đây sẽ thanh toàn!"
Toàn trường tĩnh mịch, Diệp Lăng chậm rãi đi ra từ trong hỏa quang đầy trời, Diệt Tiên Kiếm trong tay lặng yên lóe ra kiếm quang sắc bén.
Đám Thần Linh vốn đang cực kì chấn động hiện giờ càng thêm kin run rẩy nhìn Diệp Lăng đạm mạc mang theo sát khí lành lạnh Tên Ngũ Trọng Thần Linh này thật yêu nghiệt, hắn muốn tuyên chiến với Mạc Ly Jones sao?
Lửa giận bùng lên trong lòng Mạc Ly Jones, gã nhìn chằm chằm Diệp Lăng không có nửa phần sợ hãi, ngoại trừ cảm thấy phẫn nộ, gã còn có chút bồn chồn. Tên khốn kiếp này tùy tiện ra tay đã phá hủy thần thông của mình, còn bình an vô sự thoát khỏi Tạp Tạp Kỳ. Xem ra Tạp Tạp Kỳ đã dữ nhiều lành ít, phỏng chừng đã thành một cỗ thi thể. Tên Ngũ Trọng Thần Linh này cả người đều tỏa ra vẻ yêu tà, hoặc là hắn đang hù dọa mình, hoặc chỉ là một con hổ giấy.
Nhưng Mạc Ly Jones không dám liều mạng.
Xung quanh, các cường giả nhìn chằm chằm, Đạo Tàng, Olivia, Green, tiểu gia Ryan gia tộc...
Tuy gã rất mạnh, nhưng cũng có rất nhiều kẻ có thể uy hiếp được gã.
Huống hồ còn chưa lên tới Vạn Thần Điện, nếu như bị trọng thương thì cái được không bù nổi cái mất.
Hành vi của Mạc Ly Jones khiến mọi người choáng váng, có cảm giác đầu óc không đủ dùng, không hiểu gì cả.
Gã hành động như thế có phải là đang kinh sợ hay không, hay là không dám đánh?
Tên Ngũ Trọng Thần Linh kia tà khí như vậy sao?
“Đồ hèn nhát"
Diệp Lăng cười, cách đó không xa, sắc mặt Mạc Ly Jones lập tức trở nên dữ tợn, gã nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng Diệp Lăng không cho gã cơ hội, hắn đột nhiên lao đi.
Viu!
Kiếm quang hẹp dài văng ra từ Diệt Tiên Kiếm trong tay Diệp Lăng.
Kiếm quang huyền diệu mang theo huyết sắc.
“Cực điểm chân ý đại viên mãn, giết!"
Diệp Lăng hô lên trong lòng, tất cả lực lượng hoàn toàn bạo phát, mạnh mẽ như lũ quét!
Vèo vèo! !
Nơi Diệt Tiên Kiếm bay qua, từng tấc không gian hoàn toàn nát bấy.
Tất cả Thần Linh xung quanh nghẹn họng nhìn trân trối, trừng mắt há hốc miệng.
“Hắn muốn một mình đấu lá sen ư?"
“Không thể nào, vừa rồi Mạc Ly Jones xuất thủ mà còn không công phá được!"
“Hãy chờ xem, ta cảm thấy một kiếm này rất đáng sợ!"
Giờ khắc này, Diệp Lăng được vận chung chúc mục, cách đó không xa, trong mắt Mạc Ly Jones tràn đầy sát khí lạnh lẽo.
“Nếu người bại trận, vậy đây sẽ là tử kỳ của ngươi!"
Mạc Ly Jones cười dữ tợn, chờ đợi kết quả!