Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1463 - Chương 1464: Diệp Lăng Xuất Chiến

Chương 1464: Diệp Lăng xuất chiến

Nam Mô A Di Đà Phật. Trong nháy mắt, toàn bộ hư không vang vọng Phật âm, Phật quang tựa sương khói nhẹ nhàng trôi, chậm rãi ngưng tụ thành một vị Đại Kim Phật ngồi trong hư không, tay chắp trước ngực, con ngươi khép hờ, Phật lực cuộn trào.

“Bể khổ vô biên, quay đầu là bờ!"

Vù vù!

Đại Kim Phật đưa tay ra, Phật quang trào ra từ bàn tay hoàn toàn bao phủ Tiểu Kim.

Giờ khắc này, Phật Đà đầy trời như biến phương thiên địa này thành Phật giới thần thánh vô biên.

Thần ảnh Tiểu Kim sừng sững trong hư không, thần sắc dữ tợn, trên khuôn mặt hiện lên các cảm xúc thương xót, thành kính, dữ tợn, căm ghét, hung hãn không ngừng biến ảo.

“Đế Quân, cửa ải kế tiếp là Huyết Ma Hải Trận, xin chỉ giáo!”

Trong khi Phật âm còn đang vang lên liên miên, Bát Kiếp Tiên Đế dưới trường Huyết Ma Lão Tổ mỉm cười bước ra.

Phía sau gã lần lượt xuất hiện từng bóng người, mấy trăm cường giả bay thẳng vào hư không, áo bào rộng lớn không ngừng phấp phới. Âm!

Huyết sắc phóng ra đẩy lui Phật quang mịt mờ chừng nửa phần!

Trong huyết quang cuồn cuộn ẩn chứa sát khí bạo ngược huyết tinh, như một cự thú hung hãn khí tức lạnh lẽo bò ra từ Cửu U Địa Ngục.

“Huyết Ma Hải Trận, 100 người làm trận, xông phá tất thắng!"

Bát Kiếp Tiên Đế thần sắc ngạo nghễ bình thản nói!

Huyết Ma Hải Trận ẩn chứa ngàn vạn đạo thần thông sát phạt, dù là gã vọt vào thì cũng dữ nhiều lành ít, có thể vẫn lạc tại chỗ.

Bốn phía, ngũ đại liên quân cười đắc ý, đại trận này hung danh hiển hách, không biết bao nhiêu cường giả đã chết trong trận hóa thành máu loãng.

Tiểu Hắc"

Diệp Lăng chỉ mỉm cười, phía sau, một kẻ thân thể mạnh mẽ xuất hiện cười dữ tợn nhìn đại trận kia rồi lập tức lao đến.

“Xem lão tử phá đại trận của ngươi đây!”

Âm! Ngay sau đó Tiểu Hắc lắc mình một cái, một con rồng lớn xuất hiện trong hư không, thân thể uốn lượn, hư không vỡ nát.

Răng rắc răng rắc!

Hư không vỡ vụn, vô số mảnh vỡ văng ra, nơi Tiểu Hắc đi qua, không gian trực tiếp sụp đổ.

“Long Tộc!”

“Bản thể của người này là Long Tộc!”

“Long Tộc thì sao? Rồi ngươi cũng phải chết trong ngàn vạn đạo sát phạt kia thôi!"

Vô số cường giả trong ngũ đại liên quân nhìn long lần hàn quang lành lạnh, lẩm bẩm nói. Ngay sau đó, huyết sắc đầy trời bao phủ Tiểu Hắc, từng luồng lực lượng khủng bố bùng nổ. Âm! Trong huyết sắc vang lên một tiếng thanh thúy, biển máu mịt mờ đụng đưa, thậm chí có cảm giác sắp tan tành.

“Khổng Phi!"

Hai trận pháp đồng thời mở ra, Cát Sâm hô lên, một nam tử vóc dáng cao ngất chậm rãi bước ra từ sau lưng gã.

Kẻ này ẩn chứa sức mạnh khiến kẻ khác phải khiếp sợ, thậm chí ngũ sắc thần quang không ngừng sinh ra từ thân thể y.

“Ồ?"

“Hậu đại của Khổng Tuyên!"

Diệp Lăng chấn động, cảm nhận được cỗ khí tức xa lạ mà quen thuộc trong cơ thể người kia, hắn mỉm cười. Khổng Tuyên! Trong Phong Thần đại kiếp, kẻ đó là Đại Thánh Yêu Tộc danh chấn thiên hạ, Nhiên Đăng Cổ Phật đã từng bại trận chạy trốn dưới Ngũ Sắc Thần Quang của hắn. Nhưng huyết mạch Khổng Phi đã nhạt, cùng lắm chỉ được xem là một người trong vô số hậu đại của Khổng Tuyền.

Nếu hôm nay Khổng Tuyên đích thân đến đây thì Diệp Lăng chỉ có thể rút lui, dù đời trước tu vi Diệp Lăng gần bước vào Thánh Nhân thì cũng chưa chắc đã thắng được Khổng Tuyên.

“Đánh bại hắn, cửa thứ ba coi như thắng!"

Cát Sâm Tiến Đế mỉm cười, tu vi Khổng Phi không cao, chỉ là Thất Kiếp hậu kỳ, nhưng một thân tuyệt học thần thông lại khiến gã cũng phải kiêng kỵ. Không gì trong ngũ hành có thể đối chọi ngũ sắc thần quang, nó khắc chế không biết bao nhiêu cường giả, vượt cấp chiến đấu đơn giản như ăn cơm uống nước.

“Diệp Lăng, cửa ải này để ta!"

Tiểu Bạch thần sắc nghiêm nghị đứng ra.

“Ta cũng có thể, ta cũng muốn thử xem thủ đoạn của người này!”.

Dương Thất Lang cầm trường thương bước ra, quanh thân bao phủ bởi tinh quang xán lạn.

Nhưng Diệp Lăng lại mỉm cười lắc đầu.

“Không cần, cửa ải này để ta!”

Âm!

Các cường giả Lôi Vực sắc mặt đại biến không tự chủ bước tới.

“Không thể đầu Đế Quân, nếu người ra tay vậy khác gì đang nói Lôi Vực ta không có người sao?”

“Đúng vậy Đế Quân, để chúng ta là được, ngươi yên tâm đi, không vượt được ải này ta sẽ tự vặt đầu xuống làm bộ cho các huynh đệ!"

“Diệp Lăng, người tin ta đi, ta tuyệt đối có thể chiến thắng!"

Các Tiên Đế nóng nảy, Diệp Lăng là chủ nhân Lôi Vực, nếu hắn tự mình ra trận thì chẳng phải sẽ khiến kẻ khác cười đến rụng răng sao?

Diệp Lăng lắc đầu nhìn Khổng Phi châm chọc cười ở đối diện, trong mắt hắn hiện lên ý cười.

“Cửa ải này ai trong các ngươi ra trận thì cũng đều phải chịu thiệt”

“Hơn nữa không phải bọn họ nói ta phải ở cùng các huynh đệ thì mới có thể hoành hành ngang ngược sao?"

Vừa vặn ta có thể dùng ải này để đính chính thanh danh, ta sẽ vặt hết lông con Khổng Tước này nhanh thôi!"

Diệp Lăng bước ra, ngay sau đó Lôi Vực tràn ngập dưới chân hắn, từng đạo lôi đình không ngừng lóe ra..

“Chà chà, Cửu Kiếp Tiên Đế đích thân ra tay, ta SỢ quá đi mất!”

“Nhưng ta sẽ không hạ thủ lưu tình với Đế Quân đầu!"

Khổng Phi mỉm cười giẫm chân một cái, Tiến Lực Thất Kiếp hậu kỳ mãnh liệt tràn ra.

Xoạt xoạt xoạt!

Ngũ sắc thần quang mang theo khí tức quỷ dị phóng ra từ sau lưng Khổng Phi.

Diệp Lăng mỉm cười nhìn thần quang mịt mờ, khóe miệng nhếch lên.

“Khắc toàn bộ ngũ hành quả thực rất vướng tay vướng chân!”

Trong thiên hạ này có thần thông nào không diễn sinh trong ngũ hành cơ chứ, vậy nên Khổng Tuyên mới có thể khiến thiên hạ khiếp sợ như vậy.

“Biết là tốt rồi, ta khuyên người nên trực tiếp nhận thua đi, nếu không đừng trách bổn tọa không lưu tình!"

Khổng Phi trào phúng, đám Tiên Đế Lôi Vực tức giận nghiến răng nghiến lợi, hận không thể vọt thẳng tới làm thịt tên khốn kiêu ngạo này.

“Đời này bổn tọa không phải Cửu Kiếp, mà là Lôi Đế!"

Ầm!

Ngay sau đó lối quang vô biên càn quét ra từ trong thân thể Diệp Lăng.

Diệp Lăng bước tới kéo theo lối quang hóa thành biển lôi đầy trời, chúng điên cuồng càn quét về phía Khổng Phi!

Bình Luận (0)
Comment