Biển lôi mênh mông dâng trào trong hư không tản ra uy thế đáng sợ lấn át hai chiến trường còn lại.
Rầm rầm rầm!
Nơi biển lôi đi qua, hư không đổ nát vỡ vụn khiến người người kinh sợ.
“Ngũ sắc thần quang”
Âm!
Khổng Phi liên tục lui lại, hai cánh tay chấn động, ngũ sắc thần quang sau lưng y phóng ra.
Xoạt xoạt xoạt!
Ngũ sắc thần quang trùng kích biển lôi đầy trời, trong ngũ sắc thần quang xuất hiện một cỗ lực lượng quỷ dị muốn phân giải biển lôi nhưng lại không thể làm gì, nó không tạo thành chút thương tổn nào cho biển lôi!
“Cái gì?”
Sắc mặt Khổng Phi lập tức đại biến, dù lôi đạo không nằm trong ngũ hành nhưng tu vi của y hơn Diệp Lăng một cảnh giới, đáng lẽ có thể cưỡng chế phân giải những tuyệt học mạnh nhất của y lại không có chút tác dụng nào.
“Quỳ xuống cho bổn tọa!"
Ầm!
Diệp Lăng rống to, biển lôi ngập trời hung hăng VỖ xuống Khổng Phi.
Vèo vèo! !
Hư không xuất hiện khe nứt, thậm chí có nơi trực tiếp vỡ nát.
Phía dưới, Khổng Phi cắn răng, thần quang bao quanh người y bùng nổ ra thần quang rực rỡ, một thân ảnh khổng lồ nhanh chóng ngưng tụ.
Bạch!
Một sải cánh lông vũ bảy màu sắc bén xuất hiện trong hư không, nó hung hằng chém vỡ nát hư không rồi lao về phía biển lôi.
Răng rắc!
Tiếng vang lanh lảnh, biển lôi vô biên xuất hiện một khe nứt chói mắt rồi nhanh chóng lan tràn.
Ầm!
Khi sải cánh khổng lồ xuyên thấu biển lội, biển lôi hoàn toàn tan vỡ, hóa thành lôi quang biến mất giữa thiên địa.
Trong hư không, một Khổng Tước to lớn vẫy cánh, đôi mắt tản ra sát khí băng lãnh!
“Cửu Kiếp Tiên Đế thật mạnh mẽ, không ngờ lại có thể ép Không Phi lộ ra bản thể!"
“Dù sao hắn cũng là Cửu Kiếp Tiên Đế chuyển thế, nhưng Bát Kiếp Tiên Đế sơ kỳ thông thường cũng khó đánh bại được Không Phi, lần này Diệp Lăng rất khó thắng"
“Hừ, hãy chờ xem, dưới lửa giận của Khổng Phi, hắn chắc chắn sẽ bị đánh bại dễ như trở bàn tay!"
Mọi người trong liên quân giật mình, sau đó lập tức ồn ào thảo luận.
Khổng Phi không ngừng vỗ cánh, Tiến Lực gào thét trong cơ thể, y tràn đầy sát khí và khí tức bạo ngược nhìn Diệp Lăng.
“Không hổ là Cửu Kiếp Tiên Đế chuyển thế, quả không phải hạng tầm thường!”
“Nhưng gặp phải bổn tọa, dù người mạnh thế nào thì cũng phải ngã xuống thôi, Lục Kiếp trung kỳ chỉ là con kiến hôi!”
Ngay sau đó Khổng Phi chấn động hai cánh, lao nhanh đến tấn công Diệp Lăng.
Đôi cánh như song đao mang theo sát khí vô cùng sắc bén hung hăng lướt về phía Diệp Lăng.
“Chỉ là súc sinh mà thôi!"
Diệp Lăng cười lạnh, bỗng nhiên hắn nắm chặt Diệt Tiên Kiếm, kiếm quang lóe lên mang theo huyết sắc ban bác.
Diệp Lăng hung hăng vọt tới rồi nhảy lên, Diệt Tiên Kiếm chém về phía Khổng Phi.
Viu!
Kiếm quang rực rỡ chiếu rọi toàn bộ hư không, mang theo uy lực hủy diệt khủng bố.
“Phá cho bổn tọa!"
Khổng Phi nổi giận gầm lên, hai cánh phất về phía kiếm quang, khi cánh của y chạm đến kiếm quang, toàn bộ thiên địa chìm trong tĩnh mịch. Âm!
Một cỗ lực lượng kinh khủng nổ tung càn quét bốn phía, hủy diệt từng tấc hư không.
Ngay sau đó Khổng Phi ngã bay, phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc uể oải tới cực điểm.
“Không! Điều này sao có thể!"
Khổng Phi sợ hãi, y có thực lực nổi bật trong cảnh giới Thất Kiếp Tiên Đế trong tam giới này, thậm chí khi phối hợp ngũ sắc thần quang thì còn có thể sánh bằng Bát Kiếp Tiên Đế. Nhưng lúc này ngũ sắc thần quang của y căn bản không làm gì được Diệp Lăng, thậm chí y còn bị Diệp Lăng đả thương sau một hiệp. Y không thể nào tin được, dù Diệp Lăng mạnh thế nào đi nữa thì hắn cũng chỉ là Lục Kiếp Tiên Đế thôi chứ!
“Mẹ kiếp!”
“Khổng Phi vừa ra tay mà đã bị thương rồi sao?”
“Rốt cuộc tu vi Cửu Kiếp Tiên Đế mạnh mẽ đến mức nào, điên mất rồi!”
Trong liên quân, các Tiên Đế thót tim, kể cả Cát Sâm Tiên Đế cũng trùng lớn mắt không tin nổi.
“Nếu không có thật sắc thần quang, dù Khổng Tuyên đích thân đến đây thì cũng không làm gì được ta!"
Diệp Lăng đạm mạc nói, nếu như không có thất thải thần quang, Khổng Tuyên căn bản không thể danh chấn tam giới.
Đời này Diệp Lăng nắm giữ ba quy tắc thiên đạo, đến Khổng Tuyên mà hắn còn không sợ chứ đừng nhắc tới tiểu tử sở hữu huyết mạch mờ nhạt của Khổng Tuyên này.
“Diệp Lăng!"
Đột nhiên Khổng Phi ngửa đầu rống giận, thân thể to lớn bốc lên hỏa diễm vô biên.
Hỏa diễm dâng trào, hư không bị thiêu đốt tỏa ra khói xanh cuồn cuộn.
“Chết đi cho bổn tọa!"
Ầm!
Ngay sau đó Khổng Phi quạt hai cánh, toàn bộ thân mình hóa thành hỏa diễm, mang theo nhiệt độ kinh khủng mãnh liệt lao về phía Diệp Lăng.
Vèo vèo! !
Hỏa diễm hóa thành một vật lửa dài cắt ngang hư không.
Giờ khắc này, tất cả cường giả nhìn chằm chằm Diệp Lăng vẫn luôn lộ vẻ lạnh nhạt.
“Ngươi đã liều mạng thì bổn tọa sẽ thành toàn ngươi!"
Diệp Lăng tươi cười bước ra, Cửu Đại Tiên Anh hoàn toàn bùng nổ, từng luồng Tiên Khí điên cuồng dâng trào trong cơ thể. Ông! Kiếm quang lóe lên trên mũi kiếm, nó chỉ nhỏ như hạt gạo nhưng lại như tồn tại vĩnh hằng duy nhất giữa thiên địa.
“Nhất Kiếm Tây Lai, Thiên Ngoại Phi Tiên!”
Viu!
Diệp Lăng huy kiếm, trong hư không, một vì sao rực rỡ bay lên, tản ra tinh quang rót vào trong Diệt Tiên Kiếm.
Ầm!
Kiếm quang cuồn cuộn, ánh mắt Diệp Lăng chứa đầy sát khí!
“Chém hai cánh ngươi!"
Diệp Lăng thấp giọng rống, hắn nhanh chóng lao đến, Diệt Tiên Kiếm trong tay hung hăng chém xuống.
Giờ khắc này, Khổng Phi hóa thành hỏa diễm cũng hung hăng lao về phía Diệp Lăng.
Diệp Lăng vung kiếm, kiếm quang mang khí tức mãnh liệt hung hăng đánh trúng thần thể Khổng Phi.
Ầm!
Trong nháy mắt, thiên địa chấn động