Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1465 - Chương 1466: Đánh Cuộc

Chương 1466: Đánh cuộc

Khi kiếm quang chạm đến Khổng Phi đang hừng hực thiêu cháy, thời gian như dừng lại, chỉ còn lại ánh lửa rực rỡ và kiếm quang sáng chói.

Ba ba ba.

Đột nhiên âm thanh khác thường vang lên, ngay sau đó một lực lượng mãnh liệt bộc phát ra giữa hai người càn quét bốn phía. Âm!

Hỏa diễm bao vây Khổng Phi trở nên cuồng bạo, không ngừng phun trào như muốn thiêu đốt toàn bộ thiên địa.

Kiếm quang rực rỡ mang theo thế sát phạt không thể ngăn cản, cường thế chém đôi màn lửa ngập trời.

Roet! Thanh âm như vải vóc bị xé rách, máu tươi chói mắt phun vào hư không.

“Cái gì?"

“Trời ạ!"

Giờ khắc này, tất cả cường giả trong liên quân đều trừng mắt nhìn một cánh của Khổng Phi bị kiếm quang chém rụng rớt xuống đất. Quang mang tán đi, trong hư không, Khổng Phi hóa thành hình người, sắc mặt trắng bệch hoảng sợ tóm chặt cánh tay bị chặt đứt, không ngừng lảo đảo lui lại.

“Ta đã nói sẽ lấy đi đôi cánh của ngươi, vậy nên chắc chắn không chỉ mất một cánh thôi đầu!"

Diệp Lăng nhìn Khổng Phi đang hoảng sợ, hắn nhếch miệng cười, trong con người lóe ra hàn quang lành lạnh khiến Khổng Phi càng thêm rợn tóc gáy.

“Không... Không được!"

Khổng Phi lảo đảo lui lại, không ngừng lắc đầu thét to, nếu hai cánh của y bị chém đứt vậy y sẽ mất hết tu vi nửa đời. Tuy có thể tu luyện lại nhưng nguyên khí đã tổn thương nặng nề, thậm chí cả đời không có khả năng đột phá.

Trong ánh mắt kinh ngạc của vô số cường giả, Diệp Lăng lắc đầu bước tới, Tiên Lục chấn động gào thét tràn ra.

Ung ùng! Trong nháy mắt, lôi quang không ngừng kéo dài dưới chân Diệp Lăng, tất cả thần thông trong cơ thể đều thi triển.

Viu!

Khi thân ảnh Diệp Lăng hóa thành lưu quang lao đến, Khổng Phi cảm thấy như thiên địa sụp đổ, nửa bước khó dời đi.

“Không! Không!"

Cát Sâm đại nhân, cứu ta!"

Khổng Phi hoảng sợ quát, nhưng ngay sau đó Diệp Lăng với nụ cười dữ tợn đã xuất hiện trước mắt y, một tay hắn tóm lấy cánh tay còn lại của y. Xoạt! Kiếm quang lóe lên, Khổng Phi ngã xuống đất không ngừng co quắp, cánh tay duy nhất còn lại cũng đã biến mất.

Diệp Lăng cười lạnh ném cánh tay xuống, lắc đầu nhìn đám Tiên Đế khiếp Sợ ở đối diện.

“Còn ai nữa, cứ lên đi, bổn tọa phụng bồi tới cùng!”

Âm!

Giờ khắc này, Diệp Lăng tản ra khí tức vô biên, trông hắn tựa như một vị thần cường đại hung hãn giáng thế.

“Diệp Lăng! Cát Sâm ta còn một ải, nếu ngươi có thể xông qua thì thủ hạ Đan Dương Lão Tổ sẽ không ra tay nữa!"

Cát Sim Tiến Đế âm trầm bước ra, khí tức nghiêm nghị, thấp giọng quát.

“Cát Sâm ta là Bát Kiếp Tiên Đế đỉnh phong! Diệp Lăng người chỉ có tu vi Lục Kiếp trung kỳ"

Cát Sâm bình thản nói, ánh mắt tràn đầy ngạo khí, gã lạnh nhạt chậm rãi bước về phía Diệp Lăng.

“Dù người mạnh thế nào thì đó cũng chỉ là uy danh của kiếp trước, là chuyện của kiếp trước!”

“Ngươi bây giờ chỉ là Lục Kiếp Tiên Đế thì làm gì có tư cách hoành hành ngang ngược ở đây!”

Âm!

Dứt lời, Cát Sâm giậm chân, khí tức kinh khủng thuộc về Bát Kiếp Tiến Đế điên cuồng tràn ra vô cùng khủng bố.

Cát Sâm ta sẽ dốc toàn lực để giết người, nếu ngươi có thể ngăn cản ta trong 10 hơi thở vậy coi như người thắng!”

“Cửu Kiếp Tiên Đế, ngươi dám không? !"

Tiến Lực cuồng bạo trong cơ thể Cát Sâm càng thêm điên cuồng.

Chúng cường giả Lôi Vực đang hưng phấn bỗng hoàn toàn biến sắc và chấn động kịch liệt.

Tuy Diệp Lăng rất mạnh, ngay cả Khổng Phi Thất Kiếp hậu kỳ cũng không phải là đối thủ của hắn nhưng không có nghĩa là Diệp Lăng có thể địch lại Cát Sâm, chênh lệch giữa hai người không hề nhỏ chút nào! Cảnh giới Tiên Đế một bước một tầng trời không phải chỉ là câu nói suông, mà đó là chân lý được vô số cường giả bá chủ giám định ra trong thời khắc sinh tử.

Huống hồ Cát Sâm cũng là cường giả nổi bật trong cảnh giới Bát Kiếp Tiên Đế, cường thế vô biên, gã mà toàn lực ra tay, Diệp Lăng tuyệt đối không thể cản được.

“Khốn kiếp, người khinh người quá đáng, muốn chiến thì lão tử phụng bồi tới cùng!”

Âm!

ra.

Tiểu Bạch bước ra, thần sắc dữ tợn, lực lượng hỗn độn gào thét lao ra.

Tiểu Bạch Bát Kiếp trung kỳ có đủ tư cách nghiền ép Cát Sâm, dù sao y cũng là Hỗn Độn Thánh Thú, chiến lực tuyệt đối không đơn giản.

“Ta cũng có thể phụng bồi!”

“Nếu ngươi có thể ngăn cản bảy thương của ta, ta mặc cho người xử trí!”

Giờ khắc này, Mạc Tinh và Dương Thất Lang cũng đứng ra, thực lực hai người này đều có thể dễ dàng đối phó với Cát Sâm.

Nhưng Diệp Lăng lại mỉm cười lắc đầu.

“Bối rối như thế làm gì, không tin ta sao?"

Diệp Lăng gật đầu với Cát Sâm, sau đó giễu cợt nở nụ cười.

“Thời gian 10 hơi thở ư?"

“Xem ra người rất tự tin về chính mình!"

Diệp Lăng bình thản nói, hắn biết mình không phải đối thủ của Cát Sâm, dù hắn đột phá đến Lục Kiếp đỉnh phong thì cũng không thể địch lại.

Thế nhưng Cát Sâm quá mức cuồng vọng khi chỉ đưa ra thời gian là 10 hơi thở.

“Ta tự tin hay không thì không biết, nhưng Diệp Lăng người có dám hay không? !"

Cát Sâm cười dữ tợn, sát khí dạt dào!

“Được, thắng lợi tặng không, vì sao ta không nhận?"

“Cát Sâm, tin ta đi, bổn tọa không chỉ cản được ngươi, ta còn muốn đả thương ngươi!"

Diệp Lăng nhếch miệng nở nụ cười, nhưng Cát Sâm nghe xong thì kinh ngạc rồi bật cười ha hả.

Đả thương gã? “Hay lắm!”

“Quả không hổ là Cửu Kiếp Tiên Đế cuồng vọng không gì sánh được!”

“Những người cho rằng mình còn là Cửu Kiếp Tiên Đế tung hoành thiên địa sao?"

Cát Sâm mỉm cười, trong tay xuất hiện một thanh đao lóe ra hàn quang mịt mờ, ánh đao khủng bố. Âm!

Ngay sau đó, Cát Sấm giẫm chân một cái, gã phóng lên cao, đao trong tay nâng lên, trong nháy mắt hàn quang đã bao phủ Diệp Lăng.

“Chém ngươi đây!"

Ông!

Thần đao vung xuống, ngay sau đó đao trong tay Cát Sâm xé rách hư không, mạnh mẽ chém về phía Diệp Lăng!

Một đao này xé rách thiên địa, đao phong cuồng bạo tàn sát bừa bãi, thậm chí khuấy động Tiên Khí trong hư không.

Bình Luận (0)
Comment