Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1467 - Chương 1468: Phá Quan

Chương 1468: Phá quan

Khi ánh đao xẹt qua hư không, tất cả cường giả đều căng thẳng chờ đợi. Âm!

Sinh Tử Cửu Trọng Thiên đánh trúng ánh đao, toàn bộ hư không chìm trong quang mang chói mắt.

Phụt! Hư không không ngừng sụp đổ, xuất hiện khe nứt, thậm chí có nơi xuất hiện địa tầng đứt gãy chói mắt.

Ánh đạo rực rỡ mẫn diệt trong quy tắc sinh tử dễ như trở bàn tay.

Cát Sâm Tiên Đế ngã bay xuống như diều đứt dây ngã mạnh xuống mặt đất. Phụt!

Cát Sâm Tiến Đế sắc mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu tươi, lồng ngực lõm xuống không ngừng chảy máu.

Giờ khắc này, thiên địa chìm trong tĩnh mịch! Các Tiên Đế trừng mắt há hốc, hoàn toàn chấn động bởi một màn trước mắt.

“Cát Sâm Tiến Đế... thất bại rồi ư?"

“Diệp Lăng quá mức yêu nghiệt, vậy mà cũng làm được sao?”

“Không, chuyện này không phải là thật, Cát Sâm Tiên Đế không phải bị thương nhẹ, hắn bị thương rất nghiêm trọng!"

Liên quân kinh ngạc trừng mắt, bọn họ không biết nên nói cái gì, chỉ có thể hít sâu một hơi, chật vật nuốt nước miếng.

“Cát Sâm, ngươi bại rồi!"

Diệp Lăng đứng trong hư không, mỉm cười lãnh đạm nói.

Ầm!

Ngay sau đó, tất cả cường giả Lôi Vực cực kỳ kích động rống to, thậm chí không ít cường giả điên cuồng vỗ ngực mình. Quá kích thích, quá đã nghiền, pha và mặt này rất có trình độ!

Không phải người nói thời gian 10 hơi thở ư? Lão tử trực tiếp kéo dài hơn một phút đồng hồ cho ngươi, ngươi còn có thể làm gì? ! Không phải người khinh thường ta sao? Vậy lão tử trực tiếp vả chết ngươi, bá đạo vậy đấy, lớn lối vậy đấy. Người làm gì được ta? Cường giả đầy trời lộ ra thần sắc giễu cợt với Cát Sâm Tiên Đế, tuy bọn họ cùng trận doanh nhưng không cùng thế lực nên không cần giả vờ. Giả vờ cái gì, việc này không mất mặt sao? “Diệp Lăng”

“Lão tử muốn mạng của ngươi!"

Ngay sau đó, Cát Sâm điên cuồng rống giận, gã cầm đao phóng đến hung hãn chém về phía Diệp Lăng.

“Cát Sâm, ngươi chán sống rồi!"

“Dám lật lọng, muốn chết phải không? !"

Rầm rầm rầm!

Các cường giả Lôi Vực phẫn nộ điên cuồng, nhưng ngay sau đó một thân ảnh đã xuất hiện trước mặt Diệp Lăng.

“Thất Tinh Thiên Thương, Thất Tinh bại thiên!"

Rầm rầm rầm rầm!

Trong hư không đột nhiên xuất hiện các vì sao rực rỡ, bảy vì sao lơ lửng tản ra lực lượng kinh khủng mênh mông.

Bạch!

Trường thường xuất hiện, thân thương tản ra uy lực Thần khí khiến cho mọi người đều hoảng SỢ.

Leng keng!

Ngay sau đó đạo của Cát Sâm chém đến nhưng lại bị một thương này ngăn lại, thương hung hăng đánh lên thân đao, tiếng vang giòn chói tai.

Phốc!

Cảnh tượng quỷ dị xảy ra trước ánh mắt trừng lớn của mọi người.

Chỉ thấy thanh trường thương kia đâm ra một cái lỗ trên thân đao, đao trong tay Cát Sâm tràn ngập vết nứt.

Phụt!

Ngay sau đó trường thương hung hăng đâm vào lồng ngực Cát Sâm Tiên Đế, máu tươi trào ra từ vết thường.

Cát Sâm Tiên Đế cúi đầu kinh ngạc, mũi thương phóng ra lực hủy diệt đáng sợ không ngừng phá hủy sinh cơ bừng bừng trong cơ thể gã.

“Chết đi!"

Kẻ cầm trường thương chính là Dương Thất Lang Bát Kiếp sơ kỳ, khuôn mặt y lành lạnh, cổ tay khẽ rung, trường thương chấn động kịch liệt.

Ào ào!

Từng luồng thương quang trực tiếp phá nát lồng ngực Cát Sâm, máu thịt be bét, thân thể gã bay ra đập mạnh xuống đất.

Cường giả đầy trời khiếp sợ. Chỉ vẻn vẹn một thương mà lại chặn được công kích của Cát Sâm Tiên Đế, còn đánh bay gã. Đùa ư? !

Bọn họ không biết rằng Thất Tinh Thiên Thương có uy lực cực kỳ khủng bố, huống chi Cát Sâm Tiên Đế đang nổi điên, gã hoàn toàn không phòng bị chút nào.

Đồng thời, ở nơi không xa vang lên tiếng long ngâm vang vọng thiên địa.

Rầm rầm rầm!

Biển máu trong hư không bị Tiểu Hắc phá thành tan, trăm cường giả dưới quyền Huyết Ma Lão Tổ bị đánh bay.

Lại thêm một ải!

Trong một đại trận khác, Tiểu Kim đang bị Phật âm lượn quanh không ngừng độ hóa, lực lượng dao động vô cùng quỷ dị.

“Muốn độ hóa ta ư?"

“Si tâm vọng tưởng!"

Tiểu Kim đột nhiên ngửa đầu gào thét, sắc mặt biến ảo không ngừng trở nên dữ tợn điên cuồng.

“Ta thành Phật, thiên hạ vô Ma!"

“Ta thành Ma, người nào làm khó được ta!"

Tiểu Kim ngửa đầu thét dài, ngay sau đó thân thể y phóng ra từng cỗ khí tức hung hãn như từng mũi đao bay đi bốn phương tám hướng.

Răng rắc răng rắc!

Kim Phật khổng lồ trong hư không xuất hiện vết rạn vỡ.

Ầm!

Khi vết nứt tràn ngập toàn thân Kim Phật, Kim Phật nổ tung.

Rầm rầm!

500 tôn Phật Đà chấn động, trong mắt tràn ngập kinh ngạc, khóe miệng trào máu tươi.

Thắng!

Đã qua 4 ải, toàn bộ chiến thắng, còn liên quân thì hoàn toàn lâm vào khủng hoảng.

“Còn ai nữa!"

Diệp Lăng nghiêm nghị quát, ánh mắt quét qua đám Tiên Đế đối địch, khí thế mênh mông.

Kẻ địch đã thất bại, thậm chí là bại 4 ải, hơn nữa mỗi ải đều bại trận triệt để khiến bọn chúng không còn chút hy vọng nào. Còn 6 ải, Lôi Vực chỉ cần vượt qua thêm 4 ải nữa thì sẽ là người thắng lợi!

“Không hổ là Cửu Kiếp Đế Quân!”

“Nhưng chúng ta vẫn còn 1 ải, nếu ngươi có thể phá ái thì Đại Lôi Âm Tự ta sẽ rời khỏi trận tranh đoạt Phạm Phong thành này!”.

Một Bát Kiếp Phật Đà chậm rãi bước ra, mỗi bước dưới chân đều sinh ra một đóa Thất Thải Thần Liên.

Diệp Lăng mỉm cười nhìn hòa thượng kia.

“Có tuyệt chiêu gì thì cứ lấy ra, bổn tọa sẽ nhận!”.

Hòa thượng kia gật đầu, ngẩng đầu mỉm cười nhìn hư không.

“Ta có một chưởng nắm giữ Nhật Nguyệt Tinh Thần, chưởng khống thiên địa!"

“Không biết Đế Quân có thể phá một chưởng này hay không?"

Bát Kiếp Phật và chậm rãi đưa tay lên.

Bình Luận (0)
Comment