Bát Kiếp Phật Đà sắc mặt trắng bệch nhìn Diệp Lăng thanh tỉnh, thở dài một hơi rồi cười khổ.
“Không hổ là Cửu Kiếp Đế Quân, bổn tăng bội phục!”
“Tây Thiên Đại Lôi Âm Tự ta, từ bỏ tranh đoạt Phạm Phong thành"
Bát Kiếp Phật Đà chắp tay niệm Phật hiệu, sau đó xoay người chậm rãi bước về hướng Tây phương.
Các vị Phật Đà La Hán đều bay lên, từ từ biến mất giữa thiên địa.
Một trong 5 thế lực - Đại Lôi Âm Tự đã rời đi, bỏ qua lượng Tiên Tủy khổng lồ trong Phạm Phong thành.
Thắng rồi, Đế Quân uy vũ!"
“Thật thống cmn khoái, liên tiếp vượt 6 ải, trừ khi những ải kế tiếp chúng ta thua toàn bộ, không thì các thế lực kia chỉ có thể trực tiếp cút đi!"
Diệp Lăng sững sờ, không phải mới 5 ải ư, 6 ải lúc nào?
“Vừa rồi lúc người còn đang mơ hồ, đám nhóc con dưới trướng Huyết Ma Lão Tổ bày Nịch Thủy Thiên Trận cho ta, bị ta dọn sạch rồi"
Mạc Tinh đứng bên cạnh nhếch miệng cười, Diệp Lăng ngẩn ra sau đó cười khổ.
Mạc Tinh khốn kiếp vận khí tốt đến nghịch thiên, Nịch Thủy Thiên Trận ẩn chứa tam thiên nịch thủy, dù là Cửu Kiếp Tiên Đế thì cũng khó giải quyết được. Nhưng Mạc Tinh lại rất may mắn, như bác nông dân làm ruộng nhẹ nhàng đạp bờ một cái là nó chảy ra.
6 ải!
Đám người Diệp Lăng chỉ cần vượt qua một cửa ải nữa là Phạm Phong thành sẽ thuộc về bọn họ, bốn đại thế lực còn lại đều hoảng hồn.
Chỉ còn 4 ải, bốn đại thế lực bọn họ đều không tự tin có thể làm được.
“Đến đây đi, còn thủ đoạn gì thì thi triển hết ra"
Diệp Lăng cười gằn nhìn đám người bối rối, bọn họ đã vượt 6 ải vậy chẳng khác nào đã hoàn toàn nắm giữ được Phạm Phong thành.
Thủ lĩnh bốn đại thế lực nhìn nhau, sau đó lắc đầu cười khổ.
“Đế Quân thủ đoạn phi phàm, còn dư lại một ải nhưng chúng ta không tự tin về khả năng của mình, hay là thời đi”
“Chúng ta sẽ bẩm báo lão tổ, sẽ không tới Phạm Phong thành này nữa”
Các Bát Kiếp Tiên Đế miễn cưỡng nói, bọn họ tuyệt đối không đoán được rằng mấy vạn đại quân mênh mông lại bị hơn hai ngàn Tiên Đế ngăn cản ngoài thành.
Nếu tin này truyền đi, chắc chắn bọn họ sẽ bị trào phúng.
“Nếu vậy bổn tọa sẽ không giữ các ngươi, tất cả cút ngay Diệp Lăng cười lạnh xua tay, căn bản không cho đám người kia chút mặt mũi nào.
Mặt mũi ư?
Những người có tư bản để ngồi ngang hàng với Diệp Lăng như Tề Thiên Đại Thánh, Quan Âm Bồ Tát hay Nhị Lang chân quần thì có thể được nể mặt. Nhưng đám người này hay thậm chí là đám lão tổ sau lưng bọn họ đều không có tư cách! Cường giả bốn đại thế lực nghiến răng nghiến lợi, Diệp Lăng quá kiêu ngạo, bọn họ hận không thể vọt thẳng tới liều mạng với hắn, nhưng nhìn đám cường giả như lang như hổ sau lưng Diệp Lăng, mọi người đều nhịn xuống. Bỏ qua đi, nếu động thủ, có lẽ bọn họ khó có thể thoát khỏi địa giới Phạm Phong thành.
“Đúng rồi”
Khi đám người định rời đi, Diệp Lăng đột nhiên giơ tay lên ngăn cản khiến đám Tiên Đế đều lộ vẻ đề phòng.
Tên khốn này muốn bỏ đá xuống giếng ư?
“Chuyển lời của Diệp Lăng ta đến đám già trên đầu các ngươi, đừng có giở thủ đoạn sau lưng cho lão tử. Nếu chọc giận ta, vậy cứ dọn dẹp hang Tổ chờ lão tử đến thiên đao vạn quả các ngươi đi!"
Diệp Lăng cười nói, ngôn ngữ sắc bén khiến đám Tiên Đế đối diện kinh hãi rợn tóc gáy.
Má nó, tên khốn này quá kiêu ngạo một lúc khiêu khích cả bốn đại lãnh thổ đỉnh cấp, hắn nghĩ mình vô địch thiên hạ ư?
Nhưng bọn họ không có dũng khí phản kháng Diệp Lăng nên đành nghẹn khuất gật đầu, sau đó bọn họ bay lên nhanh chóng rời khỏi Phạm Phong thành.
“Tôn tử, cút đi!”
“Một đám gia hỏa không có trứng, gia gia không tiễn!”
“Ha ha, năm đại lãnh thổ chó má, không phải là như chó rơi xuống nước sao, ha ha!"
Cường giả Lôi Vực kêu gào ăn mừng, xua tay với đám cường giả rời đi.
Diệp Lăng vẻ mặt âm trầm xoay người lại, đám hán tử đang chửi mắng lập tức ngừng lại, nhìn vẻ mặt Diệp Lăng có gì đó sai sai, bọn họ run rẩy cười.
“Các ngươi đi theo lão tử lâu như vậy, khí chất có thể thăng lên tí được không?”
“Mắng chửi người mà nghìn năm không đổi bài, không có ý chí tiến thủ!"
Diệp Lăng ảo não lắc đầu, vẻ mặt thất vọng, hai tay chắp sau lưng xoay người rời đi, đám Tiên Đế phía sau trừng mắt há hốc mồm.
Má nó!
Ra là ghét bỏ chửi mắng không đủ đặc sắc à, phải nói sớm chứ! Liên quân bại lui, tin tức nhanh chóng truyền khắp tam giới, chiến tích vẻ vang này khiến các thế lực nghẹn họng nhìn trân trối.
2000 cường giả mà lại cản được ngũ đại liên quân ư?
Đùa gì vậy, 2000 cường giả kia là đám gián bất tử à, hay mấy vạn đại quân này là bùn nhão?
Tuy sau đó đã nghe được chân tướng nhưng sự chấn động vẫn không hề giảm sút, ngược lại còn khiến người ta kiêng kỵ với thực lực đáng sợ của Diệp Lăng.
Ngũ đại liên quân liên thủ bày trận, kết quả đều bị Diệp Lăng và người của hắn nhẹ nhàng phá giải.
Cát Sâm Bát Kiếp Tiên Đế đỉnh phong trọng thương, bị Diệp Lăng vây trong bí bảo hơn một phút đồng hồ, sau đó còn bị hắn đánh thê thảm. Khổng Phi là hậu đại của Khổng Tuyên, vậy mà bây giờ lại trở thành một con gà trụi lông, hai cánh không biết là bị nướng hay là hấp. Thậm chí Bát Kiếp Phật Đà của Đại Lôi Âm Tự cũng không thể phá được chiến tích rực rỡ của Diệp Lăng. Có thể nói rằng, trong 6 ải này, một mình Diệp Lăng đã phá giải phân nữa! Mình hắn độc đấu quần ma! Trong mấy ngày ngắn ngủi, thanh danh Diệp Lăng vang xa khiến hắn cũng cảm thấy hơi quá mức.
Quần ma? Nếu ngũ đại liên quân nghe thấy danh xưng này chắc sẽ phải tức hộc máu.
Đường đường là ngũ đại liên quân, trong đó còn có thánh địa Phật Môn Đại Lôi Âm Tự, vậy mà bị gọi là Ma.
Mười ngày sau, trong cung điện Phạm Phong thành, Mạc Tinh đứng trước mặt Diệp Lăng, run rẩy kích động.
“Diệp Lăng, mỏ Tiên Tủy bị đào sạch rồi!"
Tổng cộng có 132 vạn khối Tiên Tủy, tất cả đã chui vào bao của Lôi Vực chúng ta!”
132 vạn khối!
Nghe thấy con số này, Diệp Lăng cũng kích động không kiềm nén được.
Đây chính là bảo bối giá trị hơn 10 tỉ cực phẩm Tiên Thạch, vậy là tài sản của Lôi Vực đã tăng mạnh, vượt qua không biết bao nhiêu lãnh thổ đỉnh cấp.