Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1479 - Chương 1480: Cửu Kiếp Đột Kích

Chương 1480: Cửu Kiếp đột kích

Tốc độ kiếm quang không nhanh, nó chỉ như một làn khói trông có vẻ mềm yếu vô lực.

“Hừ, trò mèo, dám khoe khoang trước mặt bổn tọa ư? !”

Âm!

Ngũ Kiếp Tiên Đế rống giận, trong bàn tay là Yêu Khí vô biên cuồn cuộn mang theo lực lượng hủy diệt cuồng bạo.

Đúng lúc này, kiếm quang mềm yếu vô lực kia quỷ dị xuất hiện trước mặt Ngũ Kiếp Tiên Đế, tinh quang lóe lên.

“Không!"

Ngũ Kiếp Tiên Đế kinh hãi muốn xoay người chạy trốn nhưng mà đã muộn. Chỉ thấy kiếm quang kia hung hăng đánh trúng lồng ngực gã, máu tươi văng ra.

Ngũ Kiếp Tiên Đế ngã xuống, gã trừng mắt kinh hãi nhìn vết thương dữ tợn trên lồng ngực mình.

“Cái gì?”

“Mau ra tay đi!”

“Dám gây sự ở Bàn Nhược thành, muốn chết phải không?”

Rầm rầm!

Lần lượt từng bóng người phóng lên cao, nhưng ngay khi bọn họ mới vừa phóng đi, Tiểu Hắc đã cười dữ tợn bay lên trời.

Grào!

Một tiếng Long ngâm nổ vang giữa thiên địa, Chân Long hắc sắc bay lượn giữa trời, tỏa ra sát khí lạnh như băng dưới ánh mặt trời chói mắt.

Long thân mạnh mẽ uyển chuyển, đuôi rồng hung hăng quất vào hư không khiến hư không nổ tung vỡ nát.

Đám Yêu Tộc mới bay lên đều bị đánh nát người ngã nhào xuống mặt đất, miệng phun máu tươi.

Giờ khắc này, thiên địa hoàn toàn tĩnh mịch, tất cả cường giả Bàn Nhược thành đã bị Diệp Lăng và Tiểu Hắc nhẹ nhàng đánh gục.

“Chúng ta vào thành, ngươi có thành kiến ư?"

Diệp Lăng đi tới bên cạnh Ngũ Kiếp Tiên Đế mỉm cười nói, trong nụ cười ẩn chứa sát khí khiến Ngũ Kiếp Tiên Đế lạnh cả người.

“Không... Không phải ta có ý kiến, mà là Ngao Liệt công."

Ngũ Kiếp Tiên Đế vội vã xua tay, nhưng gã còn chưa dứt lời thì một đạo kiếm quang đã đâm lên lồng ngực gã, lực lượng truyền qua vết thương nghiền nát cơ thể gã.

Xoạch. Đầu rớt xuống, Ngũ Kiếp Tiên Đế ngã xuống đất chết, không còn hi vọng Sống sót.

“Nhiều lời như vậy rõ ràng là có ý kiến"

Diệp Lăng lắc đầu rồi cùng Tiểu Hắc đi tới Bàn Nhược thành, tất cả những kẻ nằm trên mặt đất không chết thì cũng trọng thương, không kẻ nào có gan mở miệng. Cứ như vậy, hai người trực tiếp tiến vào Bàn Nhược thành, sau đó biến mất.

Đồng thời, tại một cung điện trong Long Tộc cương vực, một nam tử mặc hắc y khí tức mênh mông ngồi xếp bằng dưới đất nhắm mắt dưỡng thần.

Đột nhiên, thần sắc ông ta chấn động, trừng mắt đứng dậy nhìn đại điện trống rỗng, ông ta hít sâu một hơi, khí thế sắc bén.

“Rốt cuộc đã tới!"

Nam tử này vừa dứt lời liền biến mất, để lại hư không dao động.

Ngao thành là một trong những đại bản doanh của Long Tộc, nơi đây cường giả nhiều như mây, là một thành trì tương đối trọng yếu trong lãnh thổ Long Tộc.

Trong một tòa trạch viện trong Ngao thành, một người đàn ông chắp hai tay sau lưng, trong hai mắt không ngừng có thần quang huyễn hóa.

“Công tử, có hai người xông vào Bàn Nhược thành hiện tại đã sắp tới Ngao thành"

Phía sau, một lão nhân mặc thanh y cúi đầu cung kính nói, nam tử này chính là Ngao Liệt.

“Đúng là có rất nhiều kẻ muốn chết"

“Phái Phần Liên Tiên Đế đi làm thịt bọn họ?

Ngao Liệt nói xong thì trực tiếp rời đi, lão nhân kia gật đầu xoay người đi ra ngoài trạch viện.

Lúc này, Diệp Lăng và Tiểu Hắc vừa rời khỏi Bàn Nhược thành, bọn họ chạy đến trung ương Long Tộc cương vực cũng chính là Long Thành - thánh địa trong lòng toàn bộ Long Tộc.

Diệp Lăng và Tiểu Hắc đi không nhanh không chậm, nếu muốn câu cá thì không thể quá nóng nảy, không thì sẽ đánh rắn động cỏ.

“Tiểu Hắc, ta hỏi người này, nếu Long Tộc thay đổi định nghĩa về ngươi, rửa sạch cái danh Nghiệt Long bộ tộc, vậy người nguyện ý gia nhập Long Tộc không?"

Hai người đang đi, Diệp Lăng đột nhiên hỏi, Tiểu Hắc lập tức sửng sốt.

“Long Tộc?"

“Ta không có ý nghĩ gì với chủng tộc này, ta chỉ muốn đi theo người, không cần những thứ khác"

Tiểu Hắc lắc đầu, không biết Diệp Lăng nói vậy là có ý gì, Diệp Lăng hít sâu một hơi rồi gật đầu, chính hắn cũng không biết vì sao mình lại nói vậy.

Hai người ra khỏi Bàn Nhược thành, tiến vào một con đường hẹp dài.

Trên đường không có ai, hai người đang đi thì bỗng nhiên ngừng lại, nhìn cuối con đường nhỏ cát vàng chợt nổi gió. Cát vàng cuồn cuộn, cuồng phong đầy trời. Một thân ảnh gầy gò chậm rãi bước về phía hai người trong một trời đầy cát vàng, khí tức nghiêm nghị, sau lưng như mang theo sát khí ngập trời.

“Cửu Kiếp Tiên Đế!"

Con người Diệp Lăng chấn động kịch liệt, hắn khẽ cười, trong nụ cười tràn đầy vô tình.

Tiểu Hắc không tự chủ bước lên một bước, lực lượng trong cơ thể cuộn trào chuẩn bị xuất thủ.

“Hai vị bằng hữu, phía trước là đường chết, sao phải đi tiếp?”

Thân ảnh kia thì thào, trong nháy mắt đã tới trước mặt Diệp Lăng và Tiểu Hắc.

Vóc người lão cao gầy, gương mặt tầm thường, đôi mắt lấp lánh thần quang như ngọn lửa, hai tay buông thõng, khí tức khiến kẻ khác phải kinh sợ.

“Đường chết ư?"

Diệp Lăng mỉm cười, sau đó lắc đầu.

“Như lời người nói, vậy chẳng lẽ bên trái ta là đường Hoàng Tuyền, bến phải là sân cưỡi hạc ư? Thôi, muốn ra tay thì ra tay đi, nói nhảm gì đó"

Diệp Lăng nắm chặt Diệt Tiên Kiếm, Cửu Đại Tiên Anh nhanh chóng xoay tròn, Tiên Lực cuồn cuộn trào dâng trong thân thể.

“Bổn tọa là Phần Liên Tiên Đế, ta ghét nhất hạng người giảo hoạt. Hai ngươi đã động đến cấm kỵ của công tử nhà ta, các ngươi phải chết!"

Phần Liên Tiên Đế cười gằn, lão bước đến, thân ảnh đột nhiên biến mất.

“Phần Liên Long Chưởng, một chương diệt càn khôn!"

Ầm! Tiếng hét vang lên, Long trào xuyên thủng hư không tấn công Diệp Lăng và Tiểu Hắc từ phía sau.

Trên Long trào bao phủ bởi ngọn lửa màu xanh lóe ra lực lượng hủy diệt kinh khủng, hư không xung quanh bị thiêu đốt không ngừng bốc khói xanh cuồn cuộn.

“Thật to gan, cút ngay cho lão tử!"

Viu!

Tiểu Hắc phóng lên nắm tay đấm về phía Long Trảo, cánh tay mạnh mẽ mang theo lực lượng vô biên hung hãn xuất kích.

“Bát Kiếp Tiên Đế mà dám làm cản trước mặt bổn tọa ư?"

“Chết đi cho ta!"

Rầm rầm rầm!

Long trào càng thêm hung mãnh, đúng lúc này, nắm đấm tầm thường của Tiểu Học trực tiếp xuyên qua ngọn lửa màu xanh đập trúng Long trào dữ tợn kia.

Bình Luận (0)
Comment