Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1478 - Chương 1479: Ngươi Dám Đùa Ta?

Chương 1479: Ngươi dám đùa ta?

Đám người sợ hồn phi phách tán không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ, Diệp Lăng ra hiệu với Tiểu Hắc, hai người ngồi xuống ghế.

“Đại nhân, chuyện này không có quan hệ với chúng ta, là lệnh của Ngao Liệt công tử!”

“Đúng vậy, dù chúng ta có 10 lá gan thì chúng ta cũng không dám tùy ý đuổi đi đại nhân Long Tộc nơi này!”

Đuổi đi?

Diệp Lăng gật đầu, ý bảo đám người nói tiếp.

“Tin tức Vạn Yêu Trì sắp mở ra đã truyền khắp nơi, để tránh tị hiềm và xuất hiện mâu thuẫn nội bộ nên Long Hoàng hạ lệnh tất cả Long Tộc đều có thể tham gia Long Tộc tranh tài một tháng sau, 10 người đứng đầu sẽ Sở hữu danh ngạch đến Vạn Yêu Trì"

“Vì vậy Ngao Liệt công tử sinh ra một kế, hắn phái cường giả trong gia tộc đuổi tất cả Long Tộc khác, không cho tiến vào lãnh thổ Long Tộc"

“Như vậy Long Tộc đến tranh đoạt danh ngạch sẽ ít đi rất nhiều, Ngao Liệt công tử cũng có hy vọng lớn hơn."

Nghe đến đó, Diệp Lăng và Tiểu Hắc đã hiểu chân tướng, mưu kế này của Ngao Liệt quả là âm hiểm.

Ngăn cản Long Tộc tiến vào lãnh thổ Long Tộc, không ngờ gã lại nghĩ ra được kế này, Ngao Liệt không sợ đắc tội người khác sao.

“Ngao Liệt có tu vi gì, người mạnh nhất hắn phái ra có tu vi gì?

Diệp Lăng bình thản hỏi, kẻ có thể tham gia Long Tộc tranh tài lần này tối thiểu cũng phải có tu vi Thất Kiếp Tiên Đế, kẻ yếu căn bản là không có tư cách. Cho nên cường giả Ngao Liệt phái ra tối thiểu cũng phải là cường giả Bát Kiếp đỉnh phong, nếu không thì có khả năng rất lớn sẽ bị người khác làm thịt.

“Ngao Liệt công tử là Bát Kiếp sơ kỳ, hắn phái ra toàn bộ cường giả mạnh nhất trong gia tộc, 5 vị Cửu Kiếp Tiên Đế nhưng đều chỉ là sơ kỳ”

5 vị Cửu Kiếp Tiên Đế sơ kỳ!

Diệp Lăng gật đầu, sau đó phất tay đuổi đám người đang quỳ cút đi.

Mấy Tiên Tôn hốt hoảng chạy trốn, Tiểu Hắc nghi ngờ hỏi hắn vì sao không giết mấy tên này, sao lại thả bọn họ đi, chẳng lẽ là để mấy tên này đi mật báo ư? “Giết cũng không có tác dụng gì, nếu Ngao Liệt dám phái người ra ngoài như vậy thì nhất định là có rất nhiều người”

“Giết đám người này rồi thì cũng sẽ bị phát hiện thôi, còn không bằng dụ xà ra khỏi hang"

Diệp Lăng mỉm cười, Tiểu Hắc gãi gãi đầu có vẻ không hiểu gì, rồi y kệ luôn không thèm suy nghĩ thêm nữa.

“Cửu Kiếp Tiên Đế à? !”

“Phiền thật, sao ta càng ngày càng cảm thấy thực lực chính mình quá yếu"

Diệp Lăng miết cằm than thở, sau đó lắc đầu.

“Xem ra chiến lực chủ yếu vẫn là ngươi, hai ta phối hợp thì mới có thể làm thịt đám Cửu Kiếp Tiên Đế kia, cho tên Ngao Liệt kia đau lòng muốn chết!”

Nói xong, Diệp Lăng và Tiểu Học trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài tiệm cơm.

Chủ tiệm ngơ ngác run rẩy nhìn hai thi thể nằm trên đất.

Hai Tiên Tôn chết thảm trong quán ăn của mình, đại họa rồi, kẻ chỉ có tu vi Tiên Vương sơ kỳ này sắc mặt trắng bệch.

Diệp Lăng và Tiểu Hắc vốn đã ở sát biên giới Long tộc, không đến nửa ngày đã tới thành trì biên giới. Thành trì này tên là Bàn Nhược thành, thuộc khu vực Long Tộc quản hạt. Hai người phát hiện, ở ngoài Bàn Nhược thành bây giờ có rất đông cường giả, thậm chí kẻ mạnh nhất là một vị Ngũ Kiếp Tiên Đế, gã tọa trấn ngoài thành, cẩn thận kiểm tra người vào thành.

“Xem ra không giết người thì không được rồi!"

Diệp Lăng cười lạnh, hắn vốn muốn giết ít người thôi, nhưng với thế trận này thì có vẻ không giết người thì chắc chắn là không vào được.

Nếu thế thì hắn đành thỏa mãn tâm nguyện Ngao Liệt vậy!

Hai người chậm rãi đi tới Bàn Nhược thành, khi còn cách cổng thành mười thước, mười mấy Tiên Đế Tiên Tôn đã xông tới.

“Hiện tại Bàn Nhược thành không cho phép đi vào, trở về đi!"

Một vị Nhị Kiếp Tiên Đế thần sắc dữ tợn rống to, sau lưng là các cường giả cảnh giác đề phòng chuẩn bị xuất thủ.

Diệp Lăng và Tiểu Hắc vẫn bình tĩnh, Diệp Lăng chỉ đám yêu tộc vào thành.

“Vì sao bọn họ có thể đi vào mà chúng ta không thể? Hay người cảm thấy chúng ta không đóng nổi phí vào thành?"

Lời Diệp Lăng nói khiến mấy tên này sửng sốt, tên Nhị Kiếp Tiên Đế còn lẩm bẩm phí vào thành.

“Khốn kiếp, ngươi đùa giỡn bổn tọa đấy à? !”

“Ta nói đến phí vào thành bao giờ, các ngươi muốn vào lãnh thổ Long Tộc đúng không? Đường này không đi được!"

Không đi được?

Diệp Lăng bĩu môi nở nụ cười nồng nặc trào phúng.

“Không đi được à? Cửa thành mở rộng thế kia, sao lại không được?"

Nhị Kiếp Tiên Đế sững sờ rồi điên cuồng rống to.

“Khốn kiếp, người đang đùa giỡn bổn tọa đúng không?”

“Nhanh cút đi, nếu không bổn tọa sẽ khiến hai người không đi được nữa!"

Ầm!

Dứt lời, đám Tiên Đế Tiên Tôn quanh đó lập tức phóng ra Yêu Khí, thủ thế chờ xuất thủ, một vài cường giả ở cổng thành cũng nhìn chằm chằm nơi đây.

“Cho chúng ta một lý do"

Diệp Lăng bình thản nói.

“Lý do?”

“Không có lý do gì, nếu muốn có lý do thì rất đơn giản, chính là Long Tộc không thể vào thành, đơn giản vậy thôi!"

Nghe thế, Diệp Lăng lập tức bật cười, lý do này thật vớ vẩn.

“Ngươi đùa ta à?"

“Long Tộc không thể đi vào lãnh thổ Long Tộc, có phải đầu người bị cửa kẹp rồi hay không?"

Lời Diệp Lăng nói khiến Nhị Kiếp Tiên Đế phẫn nộ trừng Diệp Lăng.

“Sao lại có kẻ lắm lời như người vậy? !”

“Ta thấy có vẻ ngươi không phải muốn vào thành mà là tới để khiêu khích uy nghiêm Long Tộc ta đúng không?”

“Các huynh đệ, làm thịt hai tên khốn này cho ta!”

Âm!

Ngay sau đó, vô số bóng người tấn công Diệp Lăng và Tiểu Hắc, thần thông tung bay, khí tức dâng trào.

“Chết đi!"

Tiểu Hắc cười lạnh, thân ảnh lao đi như một cơn gió, mười mấy Yêu Tộc bao quanh bọn họ lồng ngực bạo chấn ngã bay ra ngoài. Phụt! Các Yêu Tộc phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc uể oải, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

“Các ngươi... Các ngươi muốn làm gì? !"

Nhị Kiếp Tiến Đế kinh hồn táng đảm cảm nhận được khí tức kinh khủng Tiểu Hắc tản ra, hai chân mềm nhũn run rẩy.

“Làm cái gì à?"

Tiểu Hắc nhếch miệng cười lao tới đánh bay Nhị Kiếp Tiên Đế. Nhị Kiếp Tiên Đế bay ngược đập trúng đám cường giả ngoài thành, lồng ngực lõm vào cực kỳ thê thảm.

“Ngươi chán sống rồi!”

“Nằm xuống cho bổn tọa!"

Viu.

Ngũ Kiếp Tiên Đế phóng lên cao, thần uy mênh mông, hai mắt tỏa ra Yêu Khí vô biên.

Thấy Ngũ Kiếp Tiên Đế đánh tới, Diệp Lăng nhàm chán ngáp một cái thuận tay phất lên, một đạo kiếm quang phóng ra.

Bình Luận (0)
Comment