Can thiệp thì chẳng khác nào không tin Tiểu Hắc.
Long Hoàng biết rằng việc con trai mình trở về chính là đang khiêu khích một vài gia hỏa nắm quyền thế trong Long tộc. Lúc trước Hắc Long nhất tộc đều là Nghiệt Long, tuy nghịch thiên nhưng hầu như đã tuyệt tích, bây giờ thì Nghiệt Long bộ tộc đột nhiên trở thành anh hùng.
Hơn nữa Tiểu Hắc còn biến thành con trai Long Hoàng, nếu mặc kệ, SỢ rằng chức vị Long Hoàng kế nhiệm sẽ nằm trong tay Tiểu Hắc.
Đối với những kẻ có dã tâm, bọn họ tuyệt đối không thể nhịn được điều này nên đã trực tiếp ra tay muốn Long Thiên Sơn cho Tiểu Hắc một vết nho khó phai mờ.
Vạn Yêu Trì phong vẫn quy tụ, nếu Tiểu Hắc không có tư cách thì đồng nghĩa với việc mất đi tiên cơ, sẽ tụt lại sau những hậu duệ trẻ tuổi khác trong tộc. Đây là một bước trọng yếu quan hệ đến vị trí Long Hoàng tương lai, không ai có thể bỏ qua. Trong sự chú ý của tất cả mọi người, Tiểu Hắc lãnh đạm lên đài, y cũng biết việc rút thăm quỷ dị như vậy là có người nhằm vào.
Y không hề vạch trần vì làm vậy cũng chẳng có tác dụng gì, đó chỉ là thủ đoạn phát tiết của kẻ nhu nhược.
“Tiểu Hắc?"
“Ha hả, tên này rất hợp ngươi, ngươi toàn thân da đen, cái tên gọi Tiểu Hắc này rất xứng với ngươi!"
Đối diện, Long Thiên Sơn tầm cao khí ngạo nhếch miệng trào phúng, lời này khiến sắc mặt Long Hoàng trên chủ vị trở nên ấm trầm.
Trào phúng Tiểu Hắc không phải là đang biến tướng vũ nhục Long Hoàng sao?
“Tên ta do đại ca ta đặt, tốt hay xấu thì ta cũng sẽ mang cả đời. Nhưng người chỉ có chút thủ đoạn ấy thôi sao, chỉ biết trào phúng thôi ư?”
Tiểu Hắc cười nhạt, căn bản không tức giận chút nào. Cái tên Tiểu Hắc không tốt sao? Gia hỏa kiến thức ngắn này cứ đợi đấy, rồi sẽ có ngày ta cho người gặp Tiểu Bạch và Tiểu Kim.
“Ha hả, Hắc Long nhất tộc thật cuồng vọng! Mới thoát khỏi cái danh Nghiệt Long liền hoành hành ngang ngược! Ta biết người miễn dịch thần thông, nhưng bổn tọa có rất nhiều thủ đoạn để đánh bại ngươi!"
Long Thiên Sơn nhếch miệng cười, bàn tay được khói xanh bao trùm, gã nắm chặt tay.
“Thần khí!"
Đám cường giả Long tộc xung quanh vô cùng rung động, gã đang đeo bao tay tản ra dao động của Thần khí.
“Bán Thần khí ư?”
“Ha hả, Long trưởng lão, ngươi bỏ ra không ít tâm huyết cho cháu mình đấy nhỉ!"
Long Hoàng mỉm cười chậm rãi nói với một vị Cửu Kiếp Tiên Đế đỉnh phong bên cạnh, nhưng ánh mắt ông lại lóa lên sự lạnh lẽo.
Bán Thần khí là bảo bối đứng giữa Thần khí và Tiến khí, tuy không mạnh mẽ như Thần khí nhưng lại hơn cực phẩm Tiên khí.
“Đứa trẻ Thiên Sơn này năn nỉ ta hồi lâu, ta không còn cách nào khác đành phải trở mặt mo xin chút khói xanh từ Cửu U Địa Ngục của Thiên U Đế Quân rồi chế thành thứ này. Không biết thân thể Hắc Long của Tiểu Hắc có chống đỡ được hay không?"
Long trưởng lão cười gằn, Long Hoàng gật đầu im lặng, nhưng sát khí lại dâng lên trong lòng.
Dùng khói xanh Cửu U Địa Ngục để đối phó với thân thể Hắc Long của con trai ông, kế hoạch này quá mức chu đáo!
“Một kiện Bán Thần khí mà cũng dám diễu võ dương oai, thật đáng thương"
Đột nhiên, một giọng nói châm chọc vang lên, đoàn người quanh lôi đài xoay người nhìn về hướng giọng nói phát ra.
Một thân ảnh mạnh mẽ với nụ cười nhàn nhạt chậm rãi đi về phía lôi đài.
“Diệp Lăng!”
Tiểu Hắc lập tức lộ vẻ vui mừng, đặc biệt là khi thấy khí tức Thất Kiếp Tiên Đế của Diệp Lăng thì y lại càng kích động.
“Nhân Tộc, người thật to gan, dám làm càn ở Long tộc ta!”
“Người đầu, phế người này, ném ra khỏi Long thành, cho hắn tự sinh tự diệt!”
Long trưởng lão thấp giọng quát, giọng nói vô cùng uy nghiêm, mấy cường giả đứng bên cạnh lão rục rịch chuẩn bị xuất thủ.
“Phế ta ư?”
“Lão già, người phế thử xem, lão tử mà không diệt cả họ nhà người thì ta sẽ theo họ ngươi!"
Diệp Lăng nhếch miệng cười, sao thiên hạ nhiều kẻ ngu ngốc như vậy, mở miệng là giết người ngậm miệng là phế người, không thể đổi cách nói được à?
Lời nói của Nhưng Diệp Lăng như ném lựu đạn vào đám người bốn phía, khiến toàn bộ Long tộc sôi trào.
“Diệt cả họ Long trưởng lão ư? Tên Nhân Tộc này quả là gan to bằng trời!"
“Chỉ là Thất Kiếp Tiên Đế mà thôi, bổn tọa có thể một tay đập chết hắn, vậy mà hắn dám kiêu ngạo điên cuồng như vậy, cứ trực tiếp trấn áp là được!”
“Hắn nghĩ hắn là ai mà dám khiêu khích Long tộc ta?”
Sắc mặt Long trưởng lão ấm trầm như nước, lão đứng dậy nhìn Diệp Lăng, sau đó nở nụ cười.
“Người thanh niên, người quá cuồng vọng!"
“Ta tung hoành tam giới nhiều năm như vậy nhưng chưa bao giờ gặp được người to gan như ngươi, hôm nay bổn tọa sẽ dạy cho ngươi biết cái gì gọi là tôn ti!"
Long trưởng lão nổi giận, thân phận lão tôn quý, nhiều năm qua chưa từng có kẻ nào dám ngang ngược như vậy trước mặt lão, vậy mà điều đó lại diễn ra trong Long tộc tranh tài được vạn người chú ý hôm nay.
Trên đài, Long Thiên Sơn khinh thị nhìn Diệp Lăng, lắc đầu châm chọc.
“Thất Kiếp Tiên Đế mà thôi, hắn chán sống rồi!”
“Nếu người lên lôi đài, ta sẽ dùng một chưởng đánh người thành đống cặn bã!"
Diệp Lăng không phản ứng với Long Thiên Sơn trên đài, hắn nhìn Long trưởng lão tràn đầy sát khí, đột nhiên sắc mặt hắn trở nên cực kì ấm trầm.
“Luận tôn ti với ta ư?"
“Ngươi có tư cách gì mà dám luận tôn ti với ta!"
Diệp Lăng đường đường là chủ nhân của Cửu Kiếp lãnh thổ và Lôi Vực, Vạn Bảo cương vực còn là hậu hoa viên của hắn, thân phận Long trưởng lão cao thế nào mà dám đòi luận tôn ti với Diệp Lăng?
Trong tam giới này, ngoại trừ Thánh Nhân ra thì không kẻ nào có thể áp chế Diệp Lăng.
Xoạt!
Trong lúc nhất thời, tất cả cường giả đều vô cùng rung động nhìn kẻ đang chán sống kia.
“Tên này chắc chắn sẽ chết, Long trưởng lão nhất định sẽ giết hắn!"
“Giết hắn còn là nhẹ, phải hành hạ đến chết mới đúng?"
“Bao nhiêu năm qua, chưa bao giờ có người dám nói như vậy với Long trưởng lão!"
Trên chủ vị, Long trưởng lão giận tái mặt, cực kỳ khó coi.
“Được!"
“Tiểu tử ngươi miệng lưỡi bén nhọn, bổn tọa sẽ bẻ rằng ngươi để xem ngươi còn kiêu ngạo như thế nào nữa!”
Âm!
Ngay sau đó Long trưởng lão liền muốn ra tay, đúng lúc này Long Hoàng đứng dậy trực tiếp ngăn lão lại.
“Long Hoàng! Ngươi có ý gì? !”
Long trưởng lão quay đầu tức giận nhìn Long Hoàng.
“Long trưởng lão, bỏ qua đi"
“Ngươi đừng động đến người thanh niên này, ta không thể động đến hắn, đại trưởng lão cũng không thể đầu"
Nghe vậy, tất cả mọi người hoàn toàn ngơ ngác.