Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1509 - Chương 1510: Tranh Đoạt

Chương 1510: Tranh đoạt

Được 13 khối Huyết Tinh tẩm bổ khiến Đông Hoàng Thái Nhất vô cùng sảng khoái, toàn thân khí huyết dâng trào, thần thanh khí sảng.

“Ta cảm thấy nếu mình nuốt thêm chừng 30 khối nữa là sẽ đến cực hạn, sau đó phải tìm một nơi để luyện hóa không thì sẽ không có tác dụng"

Đông Hoàng Thái Nhất thì thào, bất kể là thứ tốt gì thì cũng đều có giới hạn của nó, vượt qua giới hạn chưa chắc đã là chuyện tốt.

Ăn đồ ngon nhiều quá cuối cùng cũng sẽ phải nôn ra, không tiêu hóa xong thì tuyệt đối không ăn được tiếp, Huyết Tinh cũng vậy.

“Vậy tiếp tục tìm đi, chờ ngươi nuốt đủ rồi thì để lão tử nếm thử"

Diệp Lăng nhếch miệng cười nói, Đông Hoàng Thái Nhất gật đầu, tuy chỉ có Yêu Tộc mới có thể luyện hóa Huyết Tinh nhưng thân thể Diệp Lăng khác với người khác.

Diệp Lăng Thừa kế ác thân của Long Hoàng, bản chất chẳng khác gì Yêu Tộc, nếu không thì hắn đã không thể đi vào Hóa Long Trì.

Hai người tiếp tục tìm kiếm, số lượng Huyết Tinh trong Vạn Yêu Trì cũng không phải vô hạn cho nên mỗi người đều đang mau chóng tìm kiếm.

Rào rào.

Dòng nước lưu chuyển, Diệp Lăng và Đông Hoàng Thái Nhất dùng tinh thần lực tìm kiếm từng tấc một để tránh bỏ sót.

Đột nhiên Diệp Lăng và Đông Hoàng Thái Nhất chấn động, trừng mắt nhìn nhau.

Cách đó không xa có một khối Huyết Tinh to như con nghé, khí huyết dâng trào tản ra hồng quang chói mắt lay động trong Vạn Yêu Trì.

“Con bà nó! !"

Diệp Lăng không nhịn được mắng một câu, khối Huyết Tinh này ẩn chứa lực lượng kinh khủng vượt xa tất cả Huyết Tinh bọn họ tìm được lúc trước.

“Nhanh lên!"

Đông Hoàng Thái Nhất thúc giục, hai người nhanh chóng lao đi, đồng thời Huyết Tinh kia cũng đã khiến không ít cường giả chú ý.

Vù vù! Từng đạo thân ảnh lập tức chạy về phía Huyết Tinh, Diệp Lăng và Đông Hoàng Thái Nhất cũng phóng hết tốc lực.

Trong mười mấy bóng người có một cường giả Bát Kiếp Tiên Đế hậu kỳ, có thể nói đây là đội hình cực mạnh, còn Diệp Lăng là kẻ yếu nhất, Chà chà, sức hút của khối Huyết Tinh này có vẻ không tệ đâu!"

Một vị Bát Kiếp Tiên Đế đỉnh phong nhếch miệng cười, ánh mắt quét qua mọi người, sau đó cười khinh miệt.

“Chư vị, Bằng Triển ta chắc chắn phải có được khối Huyết Tinh này, nếu người nào dám tranh đoạt thì hãy tự cẩn thận tính mạng của mình, đừng để trộm gà không thành lại mất nắm gạo!"

Bằng Triển nghiêm nghị nói nhưng đám cường giả xung quanh đều mặc kệ, sẽ không có ai lui lại khi đối mặt thứ có sức hấp dẫn cực lớn.

“Diệp Lăng, chắc không thể không ác chiến rồi, ta sẽ đối phó với Bằng Triển, ngươi cẩn thận một chút!”

Đông Hoàng Thái Nhất ngưng trọng nói, đám cường giả quanh đây đều không thể khinh thường, dù Đông Hoàng Thái Nhất biết thủ đoạn của Diệp Lăng nhưng vẫn không nhịn được mà muốn dặn dò.

Diệp Lăng gật đầu, chắc chắn ác chiến sẽ xảy ra, nếu không thì sẽ không có ai rút lui.

“Nếu không ai nói chuyện vậy tất cả cút ngay cho bổn tọa!"

Xoạt!

Trong nháy mắt, cánh tay Bằng Triển duỗi ra, một cái cánh khổng lồ giống như thanh đao sắc bén trực tiếp cắt đôi dòng nước, cường hãn càn quét bốn phía.

“Có bổn tọa ở đây, đầu đến phiên người kiêu ngạo ngang ngược!”

Đông Hoàng Thái Nhất quát lạnh, thân thể lập tức bùng lên kim quang chói mắt, hắn ta trực tiếp đối mặt với Bằng Triển mạnh nhất ở đây.

“Lên! Cướp lấy Huyết Tinh, tuyệt đối đừng ham chiến!"

“Xông lên đoạt Huyết Tinh!"

Rầm rầm!

Tất cả đều điên cuồng vọt về phía Huyết Tinh, Huyết Tinh bắt đầu tìm đường chạy trốn, đáng tiếc là nó đã bị nhốt trong vòng vây của mọi người.

“Thất Kiếp Tiên Đế không có tư cách tranh đoạt, chết đi!"

Ngay sau đó, một vị Bát Kiếp Tiên Đế hậu kỳ tấn công Diệp Lăng, gã đánh ra một chương, trong lòng bàn tay ngưng tụ hào quang mịt mờ.

“Cút!"

Diệp Lăng ngẩng đầu, thần sắc dữ tợn, hắn nắm chặt tay, lực lượng mênh mông tụ lại trong lòng bàn tay hắn. Ầm ầm!

Lực lượng mạnh mẽ của Diệp Lăng truyền vào nắm đấm bùng nổ khi chạm tới chưởng của kẻ kia, sóng gió vô biên thổi bay góc áo Diệp Lăng.

Rầm rầm rầm!

Hai người giao thủ, Diệp Lăng liên tục lui lại, Bát Kiếp Tiên Đế hậu kỳ không hề nương tay, gã không ngừng xông tới tấn công.

“Bổn tọa là Khánh Đạt, ta muốn lấy mạng của ngươi!"

Bát Kiếp Tiên Đế hậu kỳ tên Khánh Đạt kiêu ngạo nói, ở trong mắt gã, một tên Thất Kiếp Tiên Đế căn bản không thể sống sót thoát khỏi tay gã.

Đột nhiên Khánh Đạt biến sắc, chỉ thấy từng đạo lôi đình phóng ra trước mắt gã. Xèo xèo!

Lôi đình vô biên tràn ngập dưới chân Diệp Lăng, hắn cầm Diệt Tiên Kiếm trong tay, Tiên Lực rít gào cuồn cuộn trong cơ thể.

“Khánh Đạt?"

Diệp Lăng nhếch miệng cười, nụ cười tràn đầy sát khí khát máu. Lúc này bốn phía hỗn chiến vô cùng kịch liệt, không ngừng có Tiên Đế vẫn lạc hoặc trọng thương chạy trốn, chỉ có Bằng Triển và Đông Hoàng Thái Nhất đủ mạnh mẽ để đánh lui tất cả.

“Tiểu tử, trang bức cũng không có ích gì đâu!"

“Ngươi không nhảy nhót được lâu nữa đâu, bổn tọa cũng không rảnh để phí phạm với ngươi!”

Âm!

Khánh Đạt nổi giận gầm lên, giẫm chân một cái, sau lưng gã xuất hiện một mãnh hổ tuyết trắng cao đến trăm trượng.

Bạch Hổ bộ tộc!

Diệp Lăng gật đầu, chẳng trách người này lại kiêu ngạo như vậy, hóa ra là bộ tộc Thần Thú Bạch Hổ, nhưng vậy thì sao, gã có thể giết hắn được chắc?

“Súc sinh mà cũng dám kêu gào"

Diệp Lăng lắc đầu, ngay sau đó hắn chỉ một điểm phóng ra thần quang vạn trượng.

Xoạt xoạt xoạt!

Thần quang chiếu rọi tận trời hoàn toàn bao vây Khánh Đạt trong khoảnh khắc. Bát Cực Khốn Thần Châu! Sau khi Bát Cực Khốn Thần Châu hoàn toàn vây nhốt Khánh Đạt, sắc mặt gã đại biến, gã cảm nhận được lực lượng quỷ dị bốn phía.

“Khốn kiếp, phá cho ta!”

Âm! Khánh Đạt đập ra một quyền, hư ảnh Bạch Hổ hung hăng đánh lên màn sáng, Bát Cực Khốn Thần Châu chấn động run rẩy không ngừng. Răng rắc!

Một khe nứt chói mắt xuất hiện trên màn sáng nhưng Diệp Lăng vẫn không nhúc nhích.

“Thẩm Phán Chi Thương, ngưng!"

Vù vù!

Một thanh trường thương được bao phủ bởi lôi đình vô biên tản ra cực điểm chân ý cùng với hủy diệt chẩn ý, nó không ngừng đánh nát từng tấc hư không.

“Giết!"

Một tiếng “giết”

ẩn chứa sát khí nồng nặc vang lên, Thẩm Phán Chi Thương lập tức xé rách thiên địa, lao về phía Khánh Đạt. Xuy Xuy Xuy! Không gian Thẩm Phán Chi Thương đi qua hoàn toàn vỡ nát, dưới Vạn Yêu Trì như có một đạo thương ảnh xẹt qua, nó giống như cuồng phong gào thét cường thế vô biên.

Bình Luận (0)
Comment