Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1515 - Chương 1516: Canh Cá

Chương 1516: Canh cá

Hư ảnh Chân Long lao đến hung hăng đâm trúng người Diệp Lăng, thân thể nó tràn đầy thương tổn nhưng vẫn điên cuồng trùng kích.

“Chỉ là Long ảnh mà cũng dám làm càn!”

Lồng ngực Diệp Lăng chấn động, máu tươi chảy ra từ khóe miệng, bàn tay hắn nắm chặt lóe lên tử kim quang. Âm!

Đột nhiên quyền phong gào thét, nắm tay Diệp Lăng đánh ra như kéo Vạn Yêu Trì, Diệp Lăng lảo đảo, sắc mặt trắng bệch.

Đám cường giả Yêu Tộc có tư cách xuống Vạn Yêu Trì đều không thể khinh thường, nếu đụng phải mấy tên Đông Hoàng Thái Nhất từng nhắc đến thì sợ rằng Diệp Lăng sẽ bại trận.

Đối diện Diệp Lăng, Khánh Đạt lộ vẻ mặt kinh hãi ngưng trọng, gã không ngờ được rằng mấy đại thần thông của mình đều bị Diệp Lăng phá được.

Cửu Kiếp Đế Quân, xem như người lợi hại, bổn tọa đi là được chứ gì?"

Khánh Đạt xoay người muốn rời đi nhưng trong mắt Diệp Lăng lại bốc lên sát cơ cuồn cuộn.

“Hiện tại muốn đi sao? Muộn rồi”

Trong lòng tràn đầy Diệp Lăng sát khí, hắn chỉ một điểm, Bát Cực Khốn Thần Chầu bay ra, màn sáng mịt mờ nhốt Khánh Đạt vào trong.

“Hôm nay lão tử muốn dùng ngươi nấu canh cá!"

Diệp Lăng nổi giận gầm lên, Khánh Đạt bị vây trong Bát Cực Khốn Thần Châu lập tức kinh hãi, màn sáng bao quanh gã đang cắn nuốt Tiên Lực của gã.

“Lối sát!”

Lôi đình lóe lên trong con người, tinh thần lực quỷ dị sắc bén như đao đâm vào trong đầu Khánh Đạt.

“Đau quá, đáng chết, cút ngay cho ta, cút ngay!”

Khánh Đạt cảm thấy đầu mình như vừa bị sét đánh trúng, cơn đau đớn kịch liệt thậm chí ảnh hưởng đến linh hồn gã.

Ùng ùng!

Khánh Đạt nổi điên không ngừng oanh kích Bát Cực Khốn Thần Châu nhưng hoàn toàn không có tác dụng.

“Lão tử đã nói là sẽ dùng ngươi nấu canh cá thì sẽ không nuốt lời!”

Diệp Lăng cắn răng rống to, hắn chỉ một điểm, trước mặt hắn xuất hiện huyết cung đỏ như máu, Diệp Lăng kéo căng cung. Vù vù!

Một đạo huyết tiễn xuất hiện đặt lên dây cung đã kéo căng của huyết cung!

“Tinh huyết diệt yêu, nhất tiễn định sinh tử!"

Viu!

Tay Diệp Lăng thả ra, huyết tiễn rít gào bắn đi.

Rầm rầm!

Mũi tên không ngừng xoay tròn, từng luồng lực lượng hủy diệt bám lên đầu mũi tên, nơi nó đi qua dòng nước bị đánh thành một mảnh hư vô!

“Cái gì?"

Khánh Đạt sợ hãi rống lên, sắc mặt đại biến, đầu gã vốn đang đau đớn vậy mà lúc này lại phải đối mặt sát chiêu.

“Huyễn hóa bản thể, Long Ngư nghịch thiên!"

Ba!

Thân thể Khánh Đạt đong đưa, ngay sau đó huyễn hóa thành một con cá lớn tràn đầy vẩy rồng, rầu rồng phiêu đãng gắn trên miệng cá.

Đuôi cá lớn bỗng nhiên đánh ra tạo nên sóng lớn đánh nát màn sáng, nhưng huyết tiễn đã đến...

Ông!

Tiến gió rít khiến người ta rợn cả tóc gáy, huyết tiễn đầm lên thân thể Khánh Đạt, vô số miếng vảy trực tiếp bị hất bay.

“Không!"

Thân thể to lớn của Khánh Đạt không tự chủ vặn vẹo, gã kêu lên thảm thiết, nhưng huyết tiễn mang theo khí tức sát phạt nồng nặc vẫn giữ thế tiến công bưu hãn.

Xèo xèo xèo!

Long lần không ngừng dựng lên, Diệp Lăng đánh ra một chưởng, trên khoảng không xuất hiện một chưởng ấn khổng lồ.

Chưởng Trung Tiên Quốc! Chưởng ấn tỏa hào quang mịt mờ huyền diệu, uy áp kinh khủng chậm rãi lưu động.

“Chưởng Trung Tiến Quốc, nhất chưởng diệt càn khôn!"

Diệp Lăng lật tay hung hăng đánh xuống, chưởng ấn tản ra thần uy bàng bạc giáng xuống Khánh Đạt đang chặn lại huyết tiễn. Âm!

Khi chưởng ấn rơi xuống, dòng nước cuộn trào, thậm chí mặt đất cũng chấn động.

“Đáng chết, đây là cái gì? !”

“Sao chưởng ấn này có vẻ quen thuộc như vậy, hình như ta đã từng nghe nói đến nó!"

“Hắn là Cửu Kiếp Đế Quân!"

Hai cường giả đang chiến với Đông Hoàng Thái Nhất đều kinh hãi, Chương Trung Tiên Quốc của Diệp Lăng đã đánh ra uy danh, hai người bọn họ biết đến cũng là chuyện rất bình thường, khi biết người bên kia là Diệp Lăng, hai kẻ này sợ gần chết.

“Đánh với bổn tọa mà dám phân tâm, các ngươi chán sống rồi!"

Đông Hoàng Thái Nhất cười gằn chỉ một điểm, trong hư không xuất hiện một quả cầu lửa lóe ra kim quang xán lạn!

“Kim Ô chi hỏa, thiếu trời đốt đất!"

Viu!

Ngón tay Đông Hoàng Thái Nhất điểm một cái, quả cầu liệt diễm rít gào lao về phía hai người.

Còn Khánh Đạt thì phân nửa Long lần trên người gã đã bị hất bay, gã vừa cản được huyết tiền thì chưởng ấn đã giáng xuống người gã.

Ầm!

Khánh Đạt ngẩng đầu, sắc mặt trắng bệch!

Chưởng ấn ẩn chứa uy năng khủng bố, gã chỉ cảm nhận một chút mà đã thấy kinh hồn táng đảm.

Chương Trung Tiên Quốc giáng xuống không hề bị ngăn cản chút nào, đè lên thân Khánh Đạt!

Ầm!

Toàn bộ Vạn Yêu Trì đều rung động, chưởng ấn khổng lồ ấn chặt Khánh Đạt xuống dưới đất!

“Lão tử nấu canh cá đây!"

Diệp Lăng cười dữ tợn, Bát Bộ Phù Đồ phiếu phù trong Vạn Yêu Trì, Diệp Lăng vọt tới gần Khánh Đạt.

Rầm rầm!

Kiếm quang lóe lên, từng miếng thịt bị chia thành khối ném vào trong Bát Bộ Phù Đồ, long lần tan tác khắp nơi, nhìn qua cực kỳ thê thảm.

“Má ơi, chạy mau!”

“Hắn không có nhân tính đầu, chạy mau!”

Hai kẻ đang chiến với Đông Hoàng Thái Nhất thấy vậy thì bị dọa VỠ mật, tái mặt nhìn Diệp Lăng.

Tên kia thật sự băm Khánh Đạt thành khối rồi ném vào trong đỉnh!

Rầm rầm!

Hai bóng người chạy trối chết, hoàn toàn không dám nán lại, rất sợ Diệp Lăng cũng ném mình vào trong cái đỉnh kia.

Bình Luận (0)
Comment