Bản nguyên chi hỏa của Đông Hoàng Thái Nhất cường hãn hơn Tam Muội Chấn Hỏa của Thái Thượng Lão Quân nhiều, huống hồ mấy tên này cũng không phải Tôn Hầu Tử.
Bọn họ có thân thể Kim Cương Bất Hoại không?
Cho nên những kẻ bị nhốt trong Bát Bộ Phù Đồ này chắc chắn sẽ phải đón nhận kết cục bi thảm, bọn họ đang liều mạng muốn thoát ra.
“Tiểu Hắc, mấy người các người trông đi, đừng để kẻ nào thoát ra!"
Diệp Lăng dữ tợn hô, đã vào trong đó rồi mà còn muốn thoát ra ư? Các người nghĩ thế nào vậy?
Đám người Tiểu Hắc lập tức gật đầu, bay thẳng về phía Bát Bộ Phù Đồ, khai hỏa toàn bộ chiến lực, nở nụ cười khát máu nhìn những kẻ trong đại đỉnh. Âm!
Một vị cường giả phóng lên, cả người nóng hổi, da thịt đỏ bừng như sắp bị nấu chín, thậm chí có phần da thịt đã bị nứt ra.
“Khốn kiếp!”
“Đây là muốn nấu sống bổn tọa ư? Ta không phải ếch, đám khốn kiếp!"
Nhưng cường giả kia còn chưa dứt lời thì một người đã đập gã ngã xuống, thậm chí lực lượng mạnh mẽ còn trực tiếp đánh gã thành phố nhân. Ùm!
Tiểu Hắc cười dữ tợn, nếu đã vào nồi rồi thì đừng hòng thoát ra!
Trong tình huống kẻ địch đông đảo, nếu loạn chiến thì bọn họ tuyệt đối không phải là đối thủ, nhưng kẻ địch giờ đã bị nhốt trong Bát Bộ Phù Đồ, chỉ có một lối ra, vậy thì có thể chạy thoát được sao? “Ừm, không rồi, lão tử ngửi thấy mùi hải sản rất tươi!"
Tùy Duyên Tiên Đế nhếch miệng cười, nước miếng chảy ra rớt vào trong Bát Bộ Phù Đồ, đám cường giả bên trong gào khóc thảm thiết.
Các huynh đệ, hãy liều mạng với bọn họ!"
“Chỉ cần một người có thể thoát ra thì chúng ta tuyệt đối có thể đi ra ngoài!”
“Đúng, còn có đại trận nữa, phá nhanh lên, lão tử không chịu nổi!”
Các cường giả rống giận, bọn họ không chỉ bị đám Tiểu Hắc ngăn cản mà còn có cả hơn trăm đại trận rách nát vây khốn nữa!
Đám người Tiểu Hắc tuy mạnh nhưng tuyệt đối không đủ sức ngăn cản tất cả mọi người, thế nhưng nếu những đại trận này vẫn còn ràng buộc thì quả thật bọn họ không thể chạy thoát.
Ung ùng! Trong lúc nhất thời, toàn bộ cường giả trong Bát Bộ Phù Đồ đều cuồng nộ oanh kích, cũng may đại đỉnh cứng rắn không kém Đả Thần Thạch chút nào nên mới còn nguyên vẹn.
“Bát Bộ Phù Đồ này rốt cuộc là bảo bối cảnh giới gì mà lại cường hãn như vậy? ! Sợ rằng nó còn mạnh hơn cả Thần khí, chẳng lẽ là Hỗn Độn Chi Bảo ư?"
Diệp Lăng thì thào, nhưng hắn lập tức bỏ đi ý niệm này, mặc kệ nó là cái gì, dù sao hiện tại nó đã là của mình, không ai có thể cướp đi!
Rầm rầm!
Lần lượt từng bóng người phá trận thoát ra, bọn họ lao lên tấn công, tất cả đều toàn thân ướt sũng, cả người đỏ bừng.
“Còn muốn chạy ư?”
“Cút xuống dưới cho lão tử!"
Rầm rầm!
Đám người Tiểu Hắc hung hãn xuất thủ, đám cường giả còn chưa kịp xông ra ngoài thì đã bị đánh rơi trở lại Bát Bộ Phù Đồ.
“Xem ra vẫn hơi khó ngăn cản!"
Diệp Lăng cười lạnh khát máu, hắn lập tức chỉ một điểm, một cây Thúy Trúc nhẹ nhàng rời đi, lơ lửng phía trên Bát Bộ Phù Đồ.
“Để lão tử thêm chút gia vị cho các ngươi rồi ninh chết các ngươi!"
Bá bá bá! Ngàn vạn cây trúc tiên diễm ướt át bay ra lao vào trong Bát Bộ Phù Đồ. Ong ong!
Trong lúc nhất thời, thế giới trong Bát Bộ Phù Đổ biến ảo, tất cả cường giả đều trừng mắt há hốc miệng nhìn rừng trúc chập chờn lay động.
“Khốn kiếp, đây là thứ gì? !"
“Cây trúc ư? Trúc từ đầu ra, đáng chết, phá cho bổn tọa!"
Rầm rầm rầm!
Trong Bát Bộ Phù Đồ bùng nổ một tràng tấn công, sắc mặt Diệp Lăng trắng bệch, đám cường giả kia thật mạnh mẽ, suýt nữa đã đánh nát Nhất Niệm Giang Sơn.
Cũng may là Diệp Lăng kịp thời truyền lực lượng của bốn Tiên Anh vào trong đó, củng cố Nhất Niệm Giang Sơn vững chắc như thành đồng “Thái Nhất! Thêm chút lửa!"
Sắc mặt Diệp Lăng trắng bệch, khuôn mặt đầm đìa mồ hôi hột, bảy Tiên Anh đã khô cạn khiến hắn cảm thấy hơi kiệt sức.
Đông Hoàng Thái Nhất bay phía trên Bát Bộ Phù Đồ gật đầu, hai cánh chấn động, lại thêm hai quả cầu lửa bay ra.
Ông!
Sau khi cầu lửa yên vị bên dưới Bát Bộ Phù Đồ, Đông Hoàng Thái Nhất hóa thành hình người hạ xuống bên cạnh Diệp Lăng.
“Đáng chết, đây là toàn bộ vốn liếng của lão tử rồi!"
Đông Hoàng Thái Nhất khí sắc suy yếu, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, 3 vầng thái dương này là tất cả lực lượng bản nguyên của hắn ta, lúc này hắn ta cũng rất suy yếu.
“Yên tâm đi, sẽ bù lại ngay thôi!"
Diệp Lăng nhìn chằm chằm Bát Bộ Phù Đồ, sát khí dạt dào.
3 vầng thái dương đang thiếu đốt mãnh liệt bên dưới Bát Bộ Phù Đồ, nhiệt độ quá cao khiến đám người Bạch Mai cũng không chịu đựng nổi.
“Cách xa một chút!"
“Lửa này thật lợi hại, lông của lão tử sắp cháy khét rồi!"
Mấy người bay ra xa một chút nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào bên trong Bát Bộ Phù Đồ, nếu có người muốn chạy thì lập tức ra tay.
Nhất Niệm Giang Sơn cộng thêm lửa của Đông Hoàng Thái Nhất khiến toàn bộ cường giả trong Bát Bộ Phù Đồ hoàn toàn tuyệt vọng.
“Khốn kiếp, lão tử thành quỷ cũng sẽ không tha cho ngươi!"
“Diệp Lăng, người quá độc ác, lão tử liều mạng với ngươi!"
“Ngươi là kẻ điển, mau thả ta ra ngoài!”
“Đại gia, gia gia, ta không dám nữa, ngươi thả ta đi!”
“Ngươi là một tên khốn kiếp không biết xấu hổ!”
Trong lúc nhất thời, trong Bát Bộ Phù Đồ vang lên vô số tiếng mắng chửi và tiếng kêu thảm thiết.
Tất cả cường giả đã từ bỏ phản kháng, hơn trăm cường giả Bát Kiếp Tiến Đế bị bắt giết, đây đúng là một chiến tích huy hoàng!
“Cái này tên là gì nhỉ? Để ta suy nghĩ nào!"
Diệp Lăng nhếch miệng cười, kết cục đã định, bọn người kia hoàn toàn không có đường sống.
“Hầm thập cẩm!"
Diệp Lăng lập tức vỗ đùi cười lớn, đám Tiểu Hắc cũng cười lên ha hả.
Hầm thập cẩm!
Diệp Lăng lập tức vỗ đùi cười lớn, đám Tiểu Hắc cũng cười lên ha hả.
Hầm thập cẩm!
Đúng vậy, đây là hầm thập cẩm, nhưng sợ rằng trên đời này sẽ không còn lần thứ hai kiếm được những nguyên liệu nấu ăn như vậy.
Đúng lúc này, hai bóng người khí tức cuồng bạo hung hãn vọt tới, ầm ầm hàng lâm!
“Đông Hoàng Thái Nhất!"
“Bổn tọa là Phượng Cửu Huyền, nhận Tiên Thạch của Xích Viêm Tiên Đế, đến đây để tru sát ngươi!"
Phượng Cửu Huyền là thiên kiểu Phượng Hoàng tộc, y ngạo nghễ quát.
“Diệp Lăng, chúng ta liều mạng với người, liều mạng!"
Đột nhiên thanh âm thảm thiết vang lên trong Bát Bộ Phù Đồ, Phượng Cửu Huyền và Bằng Triển sững sờ nhìn vào trong Bát Bộ Phù Đồ.
“Con bà nó! !"
Phượng Cửu Huyền lập tức kinh hãi thất sắc, y ngẩng đầu nhìn ánh mắt bất thiện của bảy người Diệp Lăng, trái tim y run lên!